- Kỷ Ninh sư đệ có tư chất kinh người. Có điều nếu đã đi trên con đường tu tiên thì không thể mải miết khổ tu mãi được, còn cần phải đi bốn phương để kiếm kinh nghiệm nữa. Chắc Kỷ Ninh sư đệ thêm vài năm nữa cũng sẽ ra ngoài thôi. Có lẽ cũng sẽ muốn vào Ứng Long Vệ. Nếu nghĩ tới việc này thì có thể tới tìm ta, ta cũng khá quen biết với nội bộ Ứng Long Vệ.
- Đến lúc đó chắc chắn sư đệ sẽ đi làm phiền sư huynh.
Kỷ Ninh cười.
- Sao?
Huyết Ảnh sư huynh bỗng nhiên quay đầu lại.
Kỷ Ninh cũng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một bóng người đi ra từ nhóm đệ tử đời thứ ba.
- Đúng là nàng?
Đôi mắt của Kỷ Ninh co lại. Người đi tới là một thiếu nữ áo đen. Vừa rồi có một đám ngồi quanh vị thiếu nữ áo đen này, tới cả Cửu Liên sư tỷ cũng ngồi cạnh nàng. Hiển nhiên là nàng có địa vị cực cao.
- Kỷ Ninh sư đệ.
Thiếu nữ áo đen đi ra rồi lạnh nhạt nói:
- Trong hàng ngũ đệ tử đạt tới nhiều tầng Đạo Chi Vực Cảnh, ta cũng coi như một người cực mạnh trong đó. Nếu ngươi thắng được ta thì có thể tới đánh với nhóm người Thiên Thánh sư huynh.
Nói xong, thiếu nữ áo đen bay thẳng tới phòng chọn khôi lỗi bên cạnh điện sảnh.
- Ngươi thảm rồi.
Huyết Ảnh sư huynh cũng hít sâu một hơi.
- Nàng là ai?
Mặc dù cũng lờ mờ đoán ra nhưng Kỷ Ninh vẫn hỏi.
- Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi!
Huyết Ảnh sư huynh khẽ nói:
- Là một tiên nhân chuyển thế. Thiên phú mạnh tới mức đáng sợ. Thậm chí khi nàng mới gia nhập môn phái còn không có ai dám tới 'luận đạo' với nàng! Tốc độ tu luyện thì kinh người. Hiện giờ mới hai mươi mấy tuổi mà đã có thực lực cao kinh người rồi.
Kỷ Ninh thầm hãi.
Tiên nhân chuyển thế? Sư phụ cũng từng nói với mình, trong hàng ngũ đệ tử đời thứ ba có ba tiên nhân chuyển thế. Có hai người tu luyện tám mươi năm còn một người chỉ mới tu luyện hai mươi năm. Người tu luyện hai mươi năm kia chắc là thiếu nữ áo đen 'Dư Vi' này rồi.
- Chả trách tại sao lại nói mình là người cực mạnh trong số những người đạt tới cảnh giới nhiều tầng Đạo Chi Vực Cảnh.
Kỷ Ninh thầm hãi.
- Sư đệ, việc này thì sư huynh lực bất tòng tâm rồi.
Huyết Ảnh sư huynh cũng phải lùi bước.
- Tiên nhân chuyển thế thì đã làm sao? Cùng lắm thì mới tu luyện hơn ta được mười năm mà thôi.
Tuy Kỷ Ninh có cảnh giác nhưng lại không sợ hãi chút nào.
Nhưng chỉ một lát sau…
Trong đại trận phong cấm, trên một cột đá, Kỷ Ninh kinh ngạc nhìn cảnh trước mặt. Hắn đã phóng ra hơn một ngàn phi kiếm rồi liên hợp chúng lại thành chiêu thứ nhất 'Tam Xích Kiếm'. Uy lực đúng là cực kỳ kinh người. Nhưng vị 'Hỏa Hồng tiên tử' Dư Vi kia lại cũng chọn Thiên Kiếm khôi lỗi. Hơn nữa cũng phóng ra một ngàn phi kiếm. Toàn bộ đều biến thành kiếm quang lửa cháy ngập trời.
Kiếm quang lửa cháy bừng bừng, sắc bén. Một ngọn lửa không thể cản nổi!
Lấy cứng chọi cứng!
Lấy mạnh chọi mạnh!
Kiếm quang của Kỷ Ninh cũng cực kỳ sắc bén mạnh mẽ, nhưng ngọn lửa quét qua này lại còn điên cuồng hơn nhiều, nghiền thằng kiếm quang của Kỷ Ninh rồi đâm phá tầng hộ thể của Thiên Kiếm khôi lỗi.
- Dư vi đã thắng!
Lão già tóc bạc hô lên.
Một chiến thắng gọn gàng mà đơn giản.
- Ta thua!
Kỷ Ninh đứng lên, nở nụ cười.
- Sư tỷ lợi hại, sư đệ thua tâm phục khẩu phục.
- Khi ta mười sáu tuổi vẫn không thể bằng ngươi được.
Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi nhìn Kỷ Ninh.
- Đúng rồi, đừng quên đem một trăm Hắc Bạch Đan và mười cân nguyên dịch cho ta.
Kỷ Ninh lập tức trợn tròn mắt, há hốc mồm, muốn nói mà không nói được.
Đường đường là tiên nhân chuyển thế mà vẫn còn để ý tới khoản cược nho nhỏ này sao. Nàng tưởng mình sẽ ăn quịt sao?
Lúc này từng Nguyên Thần đạo nhân cũng đã tới Luận Đạo Điện. Hiển nhiên bọn họ cũng vừa kịp xem cảnh tượng khi Kỷ Ninh giao chiến với Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi. Mỗi người đều thầm gật đầu:
- Đúng là một kiếm tiên. Hơn nữa kiếm tâm lại cực kỳ mạnh mẽ. Mấy trăm năm nữa, Hắc Bạch học cung ta chắc lại có thêm một kiếm tiên ngang tầm với Điện Tài sư thúc!
Ở góc Luận Đạo Điện.
Vù vù! Vù vù! Bên cạnh Ngũ Phong tiên nhân và Điện Tài tiên nhân lại có thêm hai tiên nhân khác. Một người là lão già râu dài đầu đội mũ cao quan, cùng một đứa nhỏ tỏa ra khí lạnh bất tận. Khi hai người bọn họ tới, không hề có bất kỳ Nguyên Thần đạo nhân, đệ tử đời thứ ba nào phát hiện ra.
- Kiếm tiên!
Lão già râu dài đầu đội cao quan gật đầu nói:
- Đúng là đã đi vào con đường kiếm tiên rồi. Cuối cùng thì Hắc Bạch học cung ta lại có một đệ tử tìm hiểu con đường 'kiếm đạo' rộng rãi kia.
Đạo cũng phân chia cao thấp.
Giống như mưa, băng lạnh và một vài Đạo khác đều được tính là một trong vô số những Đạo trời đất.
Mà kiếm đạo lại được xếp vào tầng rất cao là 'Đại Đạo'
Nhưng việc đi vào con đường này lại khó khăn hơn rất nhiều. Nếu là Vũ Thủy Chi Đạo thì thông thường Tử Phủ tu sĩ có thể dễ dàng ngộ ra chân ý Vũ Thủy, thậm chí ngộ ra luôn 'Vũ Thủy Đạo Chi Vực Cảnh' cũng là bình thường.
Nhưng kiếm đạo, một trong những 'đại đạo' thì lại khác. Chỉ riêng về việc bước vào thôi đã cực kỳ hiếm gặp và gian nan rồi.
- Kiếm tâm thật mạnh mẽ. Kiếm tâm như vậy, tư chất như vậy, nhận thức như vậy.
Đứa nhỏ nói giọng trẻ con nói:
- Đúng là một khối ngọc thô có thể tạo hình thành 'kiếm tiên mạnh mẽ'.
- Ừ đúng.
Lão già lùn gật gù đắc ý.
- Hắc Bạch học cung ta lại có một kiếm tiên giống Điện Tài sư đệ rồi. Kiếm tiên đó. Cho dù có độ kiếp thất bại thành tán tiên thì vẫn có chiến lực kinh người. Tán tiên à, chà chà.
Lão già râu dài đầu đội cao quan lập tức nhíu mày quát:
- Ngũ Phong sư huynh. Hiện tại Điện Tài sư đệ mới chỉ là địa tiên. Vẫn còn cơ hội rất lớn trở thành Thiên Tiên. Ngươi đừng có mà nói gở.
Lão già lùn liền vội quay sang nhìn Điện Tài tiên nhân:
- Điện Tài sư đệ.
- Không có việc gì đâu. Tất cả việc làm đều không thẹn với lương tâm là đã đủ lắm rồi.
Điện Tài tiên nhân hờ hững nói:
- Đúng như lời của Bắc Hành tiền bối. Sống một ngày vui sướng còn hơn u uấy trăm năm. Ta chỉ cần bước tiếp con đường phía trước. Còn có thể thành Thiên Tiên hay không cũng chỉ là bước tiếp theo mà thôi.
- Hay, nói rất hay.
Lão già lùn gật đầu.
Đứa nhỏ nhìn Điện Tài tiên nhân:
- Điện Tài sư đệ, Kỷ Ninh là một kiếm tiên thuộc Hắc Bạch học cung ta. Ngươi phải dạy dỗ nó thật tốt đó!