Mãng Hoang Kỷ

Chương 919: Chương 919: Bồng bềnh mà đi (2)




Kỷ Ninh chỉ có thể ở một bên mà yên lặng nhìn xem. Hai vị Đạo Tổ kia, đều là những người tiếng tăm lừng lẫy trong tam giới, đều là một trong những Đạo Tổ mạnh nhất. Hàng ngũ đệ tử của bọn họ đều có mấy tên Đạo Tổ, đồng thời còn có những minh hữu là các vị Đạo Tổ khác. Thực lực hai người đều vô cùng cường đại.

Thêm nữa, lại đều từ Hỗn Độn mà sinh ra.

Giờ phút này đều muốn tranh luận để thuyết phục đối phương.

***

Hồi lâu sau…

Hai vị Đạo Tổ tranh luận mất hơn một canh giờ. Tới lúc sau này Kỷ Ninh phát hiện thấy Bồ Đề Lão Tổ càng nói càng hăng, mà Nguyên Lão Nhân thì lại có vẻ lép vế.

- Oành…

Xung quanh bỗng chấn động một hồi, Kỷ Ninh lại nghe thấy âm thanh của hai vị Đạo Tổ.

- Kỷ Ninh.

Nguyên Lão Nhân trực tiếp lao tới, sắc mặt khó coi, cả giận nói:

- Sư phó của ngươi đúng là một khúc gỗ phiền phức, nói chẳng được! Đạo bất đồng tương bất vi mưu (thành ngữ này nên để nguyên thì hay hơn, kiểu như đồng sàng dị mộng vậy), ta cũng không muốn nhiều lời. Tiểu tử ngươi có tư chất cao minh, cái đầu gỗ ương bướng kia mặc dù có chút thủ đoạn, nhưng về mặt Tâm lực thì quả thực rất kém. Chúng ta nếu không có duyên thành thầy trò thì cũng đành chịu mà thôi. Đây là pháp môn vận dụng Tâm lực mà ta ngộ ra, mặc dù chưa thành hệ thống, nhưng ngươi tham khảo cũng có nhiều điểm rất tốt. Tặng cho ngươi này.

Nói xong chỉ tay về hướng Kỷ Ninh.

Lập tức có một đạo lưu quang xông vào mi tâm của Kỷ Ninh.

Nhất thời, trong đầu Kỷ Ninh tràn ngập những thông tin hiện ra.

- Bồ Đề!

Nguyên Lão Nhân quay người chỉ vào Bồ Đề mắng:

- Nói tới năng lực ẩn nấp chạy trốn, trong tam giới xem như ngươi là đệ nhất! Đến lúc đó bản thân ngươi có thể thoát được, nhưng những lão huynh đệ khác liệu có mấy người sống sót? Lúc trước bọn Tam Thọ Đạo Nhân cả đám chết đi, bây giờ còn phải chết thêm bao nhiêu người nữa mới đủ?

- Chúng ta càng lùi sẽ càng chết nhiều hơn, thậm chỉ chẳng còn ai sống sót!

Bồ Đề cả giận nói.

- Được lắm, chúng ta hãy cùng chờ xem.

Nguyên Lão Nhân giận dữ, quay đầu rời đi.

Bước được hai bước, lão giả làm vườn bình thường tức thì ngã xuống đất, một đạo lưu quang trực tiếp phá không mà đi, không thấy gì nữa.

Bồ Đề vung tay lên, lão giả làm vườn đã bị dịch chuyển đi. Lão dù sao cũng chỉ là một lão nhân bình thường, lúc trước bị Nguyên Lão Nhân nhập vào người mà thôi.

Bồ Đề đi về hướng Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh giờ này hoàn toàn chìm đắm trong pháp môn vận dụng tâm lực vừa nhận được.

***

Mênh mông.

Huyền diệu.

Kỷ Ninh nhìn xem những tin tức này, đối với Nguyên Lão Nhân cũng sinh ra sùng bái từ tâm can. Quả thực lợi hại!

Kỷ Ninh cũng nhìn ra được, thủ đoạn mạnh nhất của Nguyên Lão Nhân cũng không phải là ở trên phương diện Tâm lực, so với Hậu Nghệ thì không mạnh mẽ bằng.

Có thể Nguyên Lão Nhân cùng với Hậu Nghệ khác nhau.

Sở trường của Hậu Nghệ là cung tiễn chi thuật, mà vận dụng Tâm lực trên cung tiễn cũng đã thành hệ thống, uy lực huyền diệu đáng sợ.

Nguyên Lão Nhân thì pha tạp đủ thứ. Lão vì yêu thích nghiên cứu Tâm lực, cho nên nghiên cứu ra đủ loại pháp môn, sử dụng được trên đùi, trên thân thể, trên ngón tay, trên thân kiếm, … Mặt khác, các pháp bảo trên kia có đủ loại pháp môn, chỉ tiếc là đều không có hệ thống, đều là Nguyên Lão Nhân tự tìm hiểu rồi chỉnh sửa từng chút, từng chút một.

Huyền diệu nhất chính là tâm lực còn có thể dùng trên ‘Thần hồn’! Để Thần hồn có thể điều khiển được nhiều hơn pháp bảo. Ví như Kỷ Ninh lúc bình thường, Đại Thiên Kiếm Trận chỉ có thể điều khiển tới đệ tam trọng. Nếu thông qua Tâm lực phối hợp với Thần hồn thì có thể điều khiển tới đệ lục trọng, đệ thất trọng. Đây chính là pháp môn mà Kỷ Ninh rất mong muốn có được.

Tâm lực giống như chủ soái, Thần hồn lại như binh sĩ, trải qua sự phối hợp lẫn nhau, số lượng pháp bảo có thể điều khiển sẽ bạo tăng, hơn nữa, lượng Tâm lực tiêu hao cũng ít đi, mà thực lực lại tăng lên rất nhiều. Luyện Khí Lưu tuyệt đối là đòn sát thủ.

Chỉ là, mọi thứ không được sắp xếp thành một hệ thống, người khác về sau muốn học cũng sẽ gặp nhiều khó khăn.

Thế nhưng, Kỷ Ninh lại là ngoại lệ.

Hắn là dựa vào pháp môn vận dụng Tâm lực của Hậu Nghệ tiễn thuật, rồi sau tìm ra cách vận dụng trên kiếm chỉ, càng là ngộ ra phương pháp vận dụng Tâm lực vào Kiếm tiên. Kỷ Ninh có thể sáng tạo ra được, thành tựu đạt được về sau càng cao sâu hơn Nguyên Lão Nhân. Hơn nữa, tự mình lĩnh ngộ sáng tạo thì cách vận dụng cũng sẽ phù hợp nhất với bản thân mình. Ngoài cách vận dụng Tâm lực vào đôi chân, toàn thân và Thần hồn ra, còn có nhiều cách vận dụng khác cũng sẽ nảy sinh.

Ngoài cách sử dụng của Nguyên Lão Nhân ra, còn có cách vận dụng Tâm lực của các Đại Năng Giả khác.

Phần lớn có thể tập hợp lại thành một hệ thống, gọi là Tâm Điển

- Tâm điển? Có Tâm điển này, về sau ta có thể tùy ý tránh né khi cận chiến, hay là sử dụng độn thuật cũng các thủ đoạn khác. Uy lực trong phòng thủ cũng có thể bạo tăng như khi tấn công rồi.

Kỷ Ninh kích động không thôi! Lúc trước, hắn chỉ có thể gia tăng khả năng tấn công, về các phương diện khác thì kém hơn nhiều, vì thế mà chỉ cần là Thiên Thần Chân Tiên đều có thể bắt được Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh giờ năng lực trên các phương diện đều bạo tăng, bọn chúng nếu muốn bắt Kỷ Ninh, sợ rằng cũng không còn đơn giản như trước nữa.

- Hô…

. Kỷ Ninh mở mắt, trên mặt không giấu nổi vui mừng.

Vừa mới mở mắt, liền thấy Bồ Đề sư phó đứng ngay trước mặt, Kỷ Ninh có chút giật mình.

- Sư phó!

Kỷ Ninh vội nói.

Trong lòng Kỷ Ninh có chút khẩn trương. Hắn đã thấy sư phó Bồ Đề cùng Nguyên Lão Nhân có mâu thuẫn, liệu sư phó có cấm mình học Tâm điển hay không?

- Vừa rồi Nguyên Đạo Tổ truyền cho ngươi cái gì?

Bồ Đề hỏi.

- Tâm điển.

Kỷ Ninh không dám giấu diếm:

- Ở trong đó chứa đựng rất nhiều pháp môn kinh nghiệm vận dụng Tâm lực của Nguyên Lão Nhân tiền bối, còn có thêm pháp môn vận dụng Tâm lực của một vài Đạo Tổ khác nữa.

- Tuy chưa sắp xếp thành hệ thống, nhưng cũng giúp đỡ rất nhiều cho đệ tử. Đặc biệt, trong đó còn có pháp môn vận dụng Tâm lực vào Thần hồn, trợ giúp rất nhiều cho đệ tử khi thi triển Đại Thiên Kiếm Trận. Đối với việc độ Tâm Ma kiếp sau này cũng hữu ích.

Bồ Đề liếc nhìn Kỷ Ninh, khẽ mỉm cười:

- Vi sư không phải kẻ cỗ hủ, Nguyên Đạo Tổ trao tặng ngươi pháp môn này, lại không cưỡng ép thu ngươi làm đồ đệ, ngươi học được là được! Trong tương lai, nếu Nguyên Đạo Tổ đứng về phe chúng ta, báo ân là việc nên làm. Nhưng nếu hắn đứng về phía Vô Gian Môn… Đến lúc đó, hai đại trận doanh người chết không ngớt, đừng nói tới việc chỉ truyền cho ngươi một bộ pháp môn, dù có thực sự là thầy trò cũng sẽ là ngươi chết ta sống!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.