Mãng Hoang Kỷ

Chương 892: Chương 892: Chân linh (3)




Còn một số thị nữ đã lớn tuổi, hắn không ân sủng nữa thì ngược lại nóng lòng chiếu cố cho về bộ lạc phàm nhân trước kia của các nàng, lại còn giúp an ổn sống những ngày tốt đẹp, khiến cho rất nhiều đệ tử trong Hoa Sơn tiên môn khen Liệt Băng đạo nhân quả là người biết niệm cảm tình.

- Oanh.

Một bóng người xuất hiện hạ xuống.

Liệt Băng đạo nhân nhíu mày quay đầu lại, ai mà dám trực tiếp xông tới chỗ của hắn như vậy chứ?

- Tông chủ.

Liệt Băng đạo nhân bị một cú sốc, sợ tới ngây người, liền vội vàng cung kính hành lễ người nọ.

- Theo ta đi.

Hoa Sơn tông chủ mặt lạnh lùng trực tiếp bắt lấy Liệt Băng đạo nhân, rồi phá không rời đi.

Liệt Băng đạo nhân sợ hãi không thôi, bởi tông chủ đưa hắn thẳng tới chỗ ở trong truyền thuyết của lão tổ:

- Hoa sơn lão tổ

đây chính là lão tổ khai phái, chính là Thiên Tiên! Nhiều năm hắn còn chưa thấy được một lần, không biết vì sao lão tổ phải gặp hắn, chính mình chưa đắc tội lão tổ bao giờ, đừng nói là coi trọng tư chất của hắn nên muốn thu hắn làm đồ đệ?

Rồi Liệt Băng đạo nhân liền thấy một nam tử mặc áo vàng đang quỳ gối run rẩy ở đằng kia.

- Phụ thân.

Liệt Băng đạo nhân giật mình nhìn, phụ thân thân là Địa Tiên, chính là chỗ dựa của hắn tại môn phái.

- Còn không mau quỳ xuống.

nam tử áo vàng vội quát lên.

Liệt Băng đạo nhân vội vàng quỳ xuống.

Một lát sau, phía trước cửa sân, một tiếng két… mở ra, từ đó đi ra ba người.

- Hai vị đạo hữu.

Một lão giả râu đen đang nhiệt tình vô cùng.

Liệt Băng đạo nhân đang quỳ lúc này mới dám nhìn thoáng tới, tuy hắn chưa thấy tận mắt lão tổ bao giờ, thế nhưng trong môn phái tất nhiên có bức vẽ lão tổ, hắn nhìn ra được lão giả râu đen chính là:

- Hoa Sơn lão tổ”, có điều giờ phút này lão tổ khai phái Hoa Sơn tiên môn này đang vô cùng khách khí đối đãi cùng hai người kia.

- Hai người kia là ai, như thế nào khiến lão tổ khách khí khiêm tốn cư xử như thế?

Liệt Băng đạo nhân không khỏi thầm nghĩ.

Hoa Sơn lão tổ lườm xuống Liệt Băng đạo nhân đang quỳ, trong mắt có hàn quang lóe lên, tên Liệt Băng chết tiệt này vậy mà dám đắc tội Kỷ Ninh! Rất nhiều đại thế giới do Xích Minh Đạo tổ khống chế, tất nhiên Hoa Sơn lão tổ cũng là Thiên Tiên ở dưới trướng của Xích Minh Đạo tổ, đến hôm nay những Thiên Tiên dưới trướng Xích Minh Đạo tổ đã sớm truyền ra tin tức… Kỷ Ninh lấy một người đối địch lại chín đại Thiên Tiên của Thiếu Viêm tộc, trong đó có cả Độc Sửu Tiên nhân, cuối cùng vẫn bị Kỷ Ninh giết chết hai người, rồi còn bị ám toán khiến nghiệp hỏa quấn thân, bị lưu đày đến tuyệt địa.

Tin tức này truyền đi quá nhanh, làm cho vô số Thiên Tiên Chân Tiên dưới trướng Xích Minh Đạo tổ bội phục Kỷ Ninh.

Tu luyện chưa đủ trăm năm, dùng một thân Phản Hư đối kháng chín Thiên Tiên, lại còn chém chết hai cái!

- Nghiệp hỏa quấn thân xong lại bị lưu đày đến tuyệt địa, nhưng vẫn cứ có thể còn sống sót mà trở lại. Loại yêu nghiệt này chỉ tính riêng về thực lực hơn ta nhiều lắm, đừng nói tới lai lịch bối cảnh phía sau và tiềm lực kinh người kia.

Hoa Sơn lão tổ tự nhiên vô cùng phẫn nộ Liệt Băng này làm môn phái chịu họa kết lấy một đại địch.

- Kỷ Ninh đạo hữu, môn phái sinh ra một tên tặc tử như thế này, thật sự là hổ thẹn, Liệt Băng đạo nhân này nay đã gọi đến, nên như thế nào, là giết, hay là tra tấn hồn phách ngàn vạn năm, Kỷ Ninh đạo hữu xin cứ việc động thủ.

Hoa Sơn lão tổ nói ra.

Liệt Băng đạo nhân đang quỳ gối chợt cảm thấy như bị dội nước lạnh vào người, toàn thân lạnh buốt, sắc mặt trắng bệch, giết? lăng trì? Tra tấn hồn phách? Liệt Băng đạo nhân vội dập mạnh đầu, va vào mặt đất ầm ầm, dù trán toạc máu ra gã cũng mặc kệ, thanh âm thê thảm:

- Lão tổ, lão tổ, cả hai vị tiền bối, tha mạng, xin tha mạng, ta tuyệt đối chưa từng đắc tội vị tiền bối Kỷ Ninh này, nhất định là có ai đó muốn hãm hại ta, nhất định là hãm hại.

Kỷ Ninh bình tĩnh đứng đó nhìn bộ dạng thê lương của Liệt Băng đạo nhân đang quỳ gối.

Diên Vương ở bênh cạnh mở miệng nói:

- Nói ngươi đáng chết là ngươi đáng chết!

Liệt Băng đạo nhân giật mình.

Đúng vậy.

Ngay cả Hoa Sơn lão tổ thân là Thiên Tiên còn phải khách khí như thế, tồn tại như này muốn giết hắn, còn cần có lý do hay sao?

Nam tử áo vàng vẫn đang quỳ gối một bên, gã rất thương yêu đứa con trai này, nhưng cũng không dám lên tiếng, gã biết rõ hiện tại đang gặp phải cục diện khủng bố cỡ nào.

- Dù sao cũng chết, xin tiền bối cho ta biết rốt cuộc là vì sao?

Liệt Băng đạo nhân vẫn còn ý niệm muốn sống mãnh liệt, gã nén nỗi sợ hãi, ngẩng đầu nhìn về phía Kỷ Ninh. Nhất định phải hiểu rõ nguyên nhân, chỉ có hiểu rõ gã mới có thể phản bác hay giải thích rõ ràng, nếu không biết thì không có cách nào giải thích được.

- Những năm gần đây, phàm nhân bị ngươi làm hại còn không đủ sao?

Thanh âm của Kỷ Ninh đều đều, ánh mắt hắn cũng rất bình thản.

Liệt Băng đạo nhân run lên, gục xuống đất, lộ vẻ tuyệt vọng?

Phàm nhân?

Không biết có tới bao nhiêu thiếu nữ rơi vào tay gã, bị chà đạp đến chết, không chỉ là phàm nhân, thậm chí có cả những thiếu nữ tu tiên lọt vào tay gã. Chỉ là gã làm vô cùng sạch sẽ, không để lọt ra ngoài.

- Rốt cuộc là ai, thiếu niên này đến cả lão tổ cũng phải cẩn thận lại có quan hệ với phàm nhân nào? Là Tước nhi? Noãn nhi? Hay là Đông Du?

Trong đầu Liệt Băng xẹt qua một vài hình ảnh, đều là ấn tượng về những thiếu nữ gặp phải kết cục bi thảm khắc sâu trong đầu gã.

- Làm hại nhiều quá nên đoán không ra sao?

Kỷ Ninh nói khẽ:

- Vậy thì cứ từ từ suy nghĩ trong luyện ngục.

Một cố chấn động kỳ dị phủ lên người Liệt Băng, thân thể gã run lên, trong ánh mắt còn lưu lại vẻ hoảng sợ, vừa thấy thân thể không thể nhúc nhích gì, hồn phách đã từ thân thể gã bay ra. Đây là do Kỷ Ninh cưỡng ép rút hồn phách của Liệt Băng đạo nhân theo nguyên thần đi ra. Trong tay Kỷ Ninh xuất hiện một cái bình màu đen, hồn phách Liệt Băng đạo nhân bị dẫn nhập vào trong bình, trong đó thấy ẩn hiện hỏa diễm màu xanh lá.

Gã nam tử áo vàng đang quỳ gối đằng kia vừa nhìn thấy hỏa diễm trong cái bình lập tức trong lòng run lên:

- Con à, là do phụ thân không quản ngươi cho tốt.

Gã biết rõ một số việc làm ác của con mình, cũng đã khuyên bảo, có điều Liệt Băng chân nhân ở trước mắt gã cũng rất biết điều, nhưng sau lưng thì làm ngược lại, chỉ là che giấu càng thêm kỹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.