Mãng Hoang Kỷ

Chương 610: Chương 610: Chiêu thứ bảy Tam Xích Kiếm.




Sáu chiêu đầu của 'Tam Xích Kiếm' cũng coi như là tăng dần đều, dẫn dắt người tu luyện tới cấp độ 'Vực Cảnh Đại Đạo'. Mỗi chiêu sau cũng không mạnh hơn chiêu trước quá nhiều. Bởi vì sáu chiêu đầu tăng dần đều, chủ yếu là để 'dạy' người sau nên được biên soạn thành sách, thành ra mức tiến bộ sau mỗi thức cũng nhỏ, dễ dàng tu luyện hơn.

Nhưng ba chiêu cuối cùng không được ghi lại trong sách thì lại có uy lực tăng cực kỳ lớn.

Chiêu thứ bảy đã ngang tầm với tiêu chuẩn Tán Tiên Kiếm Tiên sống ba mươi vạn năm.

Chiêu thứ tám đã ngang tầm với tiêu chuẩn Thiên Tiên bình thường.

Chiêu thứ chín đã ngang tầm với tiêu chuẩn Thiên Tiên hàng đầu. Nhờ vào chiêu thứ chón mà Bắc Hành tiên nhân dù là Tán Tiên thì vẫn có thể sánh ngang với Thiên Tiên!

Ba chiêu này...mỗi một chiêu đều có mức tăng tiến cực nhiều.

Mỗi một chiêu đều có uy lực cực kỳ lớn.

Dư Vi nằm đó, cố gắng điều khiển pháp bảo tạo thành phương hoàng đen trắng. Đồng thời trong tay nàng xuất hiện một bình ngọc. Nguyên lực phá vỡ bình ngọc, một viên đan dược bay thẳng vào trong miệng nàng.

Vù vù...

Miệng vết thương ở bụng nàng nhanh chóng khép lại.

- Vạn Độc Trập.

Dư Vi biết rằng mình nguy rồi.

Hắc Bạch học cung cũng có môn thần thông Vạn Độc Trập này.

Có điều hoàng tộc Đại Hạ có cất rất nhiều thần thông trong đó có Vạn Độc Trập. Mà Hạ Mang Kỳ thì lại tu luyện môn thần thông này. Thật ra Vạn Độc Trập là một môn thần thông cực kỳ độc ác, muốn tu luyện nó phải đưa lượng lớn độc vào trong cơ thể. Hạ Mang Kỳ là thiên tài của hoàng tộc nên dĩ nhiên là có thể kiếm được những loại độc hiếm thấy. Cho nên 'Vạn Độc Trập' do hắn tu luyện có mức độ tàn nhẫn hơn bình thường rất nhiều.

Một khi trúng phải là lập tức nhiễm kịch độc.

Nếu như là Thần Ma luyện thể mạnh mẽ thì cũng không phải sợ lắm. Nhưng Dư Vi lại là dòng luyện khí, thân thể không đủ sức chịu đựng, chỉ có thể dựa vào đan dược. Nhưng Dư Vi lại không thể nào có nổi đan dược có thể đè nén độc tính của 'Vạn Độc Trập'

- Chết đi!

Ở xa xa, Hạ Mang Kỳ cười điên cuồng. Nhưng đúng lúc này có một đường kiếm quang màu vàng kim bay tới. Đúng là kiếm quang Tiểu Thiên kiếm trận.

- Tuy rằng kiếm quang của kiếm trận này có uy lực không nhỏ nhưng cũng không thể nào làm gì được ta.

Hạ Mang Kỳ cũng đã cản vài lần nên cũng biết. Lúc này hắn lại chém chiến đao trong tay vào đường kiếm quang kia.

Vù!

Kiếm quang như sợi tơ nhưng uy lực lại mạnh kinh người. Hạ Mang Kỳ chưa kịp nhận ra điều gì thì chiến đao trong tay đã bị đánh bay. Hổ khẩu của hắn nứt ra, cả người bị đánh cho lùi liên tiếp ra đằng sau. Thế nhưng với tốc độ kinh người, Kỷ Ninh đã lao tới bên cạnh. Hạ Mang Kỳ vừa lật tay lên, lập tức trên hai tay đã có một thanh chiến đao.

- Chết đi.

Kỷ Ninh ba đầu sáu tay cực kỳ dữ tợn. Sáu đường kiếm quang như cái bánh xe khổng lồ. Vù vù vù vù vù vù! ! ! ! ! ! Liên tiếp sáu đường kiếm quang xé gió bay tới.

Hạ Mang Kỳ trợn trừng mắt, thân thể bị chém thành từng mảnh.

Một đóa Thủy Hỏa Liên Hoa được tạo ra, bao vây từng mảnh thịt vụn, điên cuồng nghiền nát.

- Không...

Thần hồn Hạ Mang Kỳ gào rú.

Đáng tiếc hắn vẫn bị nghiền nát thành hư không.

- Cái gì!

Đan Trúc chân nhân, Phi Tuyết chân nhân, Chuyên Thủy Kỳ đều kinh hãi. Hắn ta có thể vừa mới đối mặt mà đã giết được Hạ Mang Kỳ sao? Thật quá mạnh. Như thế nào mà đột nhiên thực lực của tên Kỷ Ninh kia lại tăng lên khủng khiếp như vậy?

- Đều phải chết.

Kỷ Ninh lao thẳng tới chỗ Phi Tuyết chân nhân ở gần nhất.

- Chạy mau!

Đan Trúc chân nhân, Phi Tuyết chân nhân, Chuyên Thủy Kỳ thấy vẻ dũng mãnh của Kỷ Ninh thì đều không dám đứng lại đánh, tất cả đều nhanh chóng chạy ra ngoài.

- Mở ra.

'Hắc Thạch chân nhân' luôn điều khiển đại trận phong cấm cũng nhanh chóng mở đại trận.

Vèo! Vèo! Vèo!

Đan Trúc chân nhân, Phi Tuyết chân nhân, Chuyên Thủy Kỳ đều chạy ra khỏi đại trận phong cấm. Ba người bọn chúng vừa ra khỏi đại trận phong cấm thì Hắc Thạch chân nhân đã lập tức kích hoạt lại đại trận phong cấm. Màn hào quang lại hiện lên.

- Mở cho ta.

Kỷ Ninh gào lên. Kiếm Quang Như Ti. Sáu đường kiếm quang chém về phía đại trận phong cấm.

Uỳnh!

Đại trận bị đánh tan, Kỷ Ninh ba đầu sáu tay chạy thẳng ra ngoài đại trận phong cấm.

- Cái gì.

Phi Tuyết chân nhân vừa mới thở phào một hơi khi chạy được ra ngoài đại trận phong cấm, lập tức kinh ngạc, muốn chạy tiếp. Nhưng tốc độ của nàng làm sao bằng được Kỷ Ninh Thần Ma luyện thể đây? Cho dù đã vung phất trần lên, ngàn vạn sợi tơ trắng tạo thành một con chồn bạc bảo vệ lấy nàng, đồng thời còn ném ra cả đống tín phù, vội vàng truyền âm:

- Tín phù cho ngươi, ngươi tha mạng cho ta!

Vù vù vù...

Sáu đường kiếm quang đánh tan con chồn bạc, chém chết Phi Tuyết chân nhân.

Quá nhanh.

Sáu cánh tay của Kỷ Ninh múa ra kiếm quang cực nhanh. Phi Tuyết chân nhân đã ném cả tín phù ra nhưng vẫn chưa được na di ra thì đã bị Kỷ Ninh chém chết.

Chuyên Thủy Kỳ, Đan Trúc chân nhân đều bị sự điên cuồng của Kỷ Ninh dọa chết khiếp. Tuy Đan Trúc chân nhân có thực lực cực kỳ mạnh, nhưng nàng là dòng luyện khí...nên làm sao dám liều chết với Kỷ Ninh đây?

Rầm rầm! Rầm rầm!

Chuyên Thủy Kỳ và Đan Trúc đều vội vàng bay đi, trốn ra xa xa.

Thiếu niên ngăm đen đầu trọc 'Hắc Thạch chân nhân' thu đại trận phong cấm lại, đứng bên cạnh cô gái bẩn thủy Cửu Tử chân nhân. Lúc này, cánh tay của Cửu Tử chân nhân đã đeo bao tay màu bạc vào.

- Đi thôi, bây giờ không phải là lúc đánh nhau với hắn.

Hắc Thạch chân nhân truyền âm.

Cửu Tử chân nhân cắn răng, liếc mắt nhìn Kỷ Ninh một cái.

- Đi.

Hai người bọn họ cũng quyết đoán. Bọn họ phát hiện ra thực lực của Kỷ Ninh đã tăng lên rất nhiều, đủ để uy hiếp bọn họ. Nếu quả thật liều chiến, hai người bọn họ cũng không có chút nắm chắc nào. Mà tín phù của bọn họ thì đã sớm gom đủ rồi nên cũng không đáng để ở lại.

Vèo! Vèo!

Hai người nhanh chóng rời đi.

...

Kỷ Ninh bùng nổ chém chết Hạ Mang Kỳ, Phi Tuyết chân nhân, dọa cho Chuyên Thủy kỳ, Đan Trúc chân nhân, làm Cửu Tử chân nhân, Hắc Thạch chân nhân đều không còn lựa chọn nào khác ngoài trốn đi.

- Hừ.

Kỷ Ninh với sát ý tận trời quét mắt nhìn xung quanh, phất tay lên thu pháp bảo Phi Tuyết chân nhân để lại rồi nhanh chóng chạy tới chỗ sư tỷ. Khi tới gần sư tỷ thì hắn lập tức khôi phục lại hình dáng bình thường.

- Sư tỷ.

Kỷ Ninh nhìn thấy Dư Vi u ám mặt mày, thân trúng kịch độc thì không khỏi nôn nóng. Dư Vi cố gắng ngồi dậy cười với Kỷ Ninh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.