Khiêu vũ với sinh tử trên ngọn đao lâu ngày có lợi ịch rất lớn đối với kiếm đạo của hắn. Đầu tiên phải kể đến kiếm đạo của hắn đã đạt đến bình cảnh. Dựa theo cảnh giới kiếm đạo ngày nay, hắn đã sáng chế ra thức thứ mười một của “Tam Xích Kiếm”.
Pháp môn vận chuyển thần hồn tâm lực cũng coi như có chút thành tựu. Tuy còn chưa đạt được tiểu thành trong Nguyên Lão Nhân Tâm Điển miêu tả, nhưng nếu hắn thi triển ra pháp môn này, sức mạnh của Hình Thiên Thần do Kỷ Ninh khống chế có thể tăng lên gấp ba lần. Sức mạnh gia tăng song song với cảnh giới kiếm đạo, hoàn toàn có thể khiến thực lực Kỷ Ninh lại gia tăng thêm một cấp.
Chỉ có điều…
Kỷ Ninh hiểu rõ, dù đã mạnh mẽ hơn nhưng hắn vẫn chưa phải là đối thủ của Độc Khuyết Bạch Kiểm Giao.
- Cho dù ta bất ngờ hiển lộ chút thực lực, Vô Gian Môn cũng sẽ lập tức điều chỉnh chiến thuật căn cứ theo thực lực của ta. Cơ bản thì cũng không được lợi gì.
Kỷ Ninh nghĩ thầm:
- Phải tìm một cơ hội thích hợp, bất ngờ tung ra đòn sát thủ, một kích giải quyết Bạch Kiểm Giao.
Đặc biệt từ sau cái chết của Thiên Châm khiến Kỷ Ninh càng khao khát ngày này.
Khi Thiên Châm Chết, Kỷ Ninh muốn cứu lại ngoài tầm tay với. Bọn Hạ Hoàng xuất thủ cũng không kịp.
Trên chiến trường, giao chiến chỉ là cái chớp mắt, tíc tắc là sống, tíc tắc là chết.
- Phải tìm cơ hội!
…
Bên trong thủy phủ.
Đại Hùng lông vàng cùng bảy Thiên Thần đều đang ở trong đại điện, vừa ăn tiên quả vừa uống tiên tửu.
- Tên Kỷ Ninh này cũng điên thực rồi. Nguyên thần thứ hai chém giết bên ngoài, bản tôn lại điên cuồng tu luyện trong Tinh Thần Điện.
Cưu Xà Thiên Thần ôn hòa bưng chén rượu uống, vừa mỉm cười vừa quan sát hư không hình ảnh do Đại Hùng biến ra. Đại Hùng có khả năng xuyên thấu không gian, cảm ứng ngoại vực. Thủy phủ lại được nguyên thần thứ hai của Kỷ Ninh mang theo, dĩ nhiên hắn có thể dễ dàng quan sát chiến trường bên ngoài.
- Đại kiếp đến, Kỷ Ninh cảm thấy áp lực là phải. Hài tử của hắn và Dư Vi cũng sắp chào đời, chào đời trong đại kiếp. Hắn dĩ nhiên muốn bảo vệ tốt cho Dư Vì và hài tử, dốc sức tu luyện điên cuồng cũng không mấy kì quái.
Hồng Tuyết Thiên Thân cười lạnh.
Bản tôn và nguyên thần thứ hai có trí nhớ tương thông, còn mặt khác lại không ảnh hương lẫn nhau.
Cho dù nguyên thần thứ hai đang tận lực chém lấy giết để ngoài kìa, bản tôn vẫn có thể toàn tâm tu luyện.
- Hừm, thực lực Kỷ Ninh lại tăng lên mạnh mẽ, kiếm đạo đã đến bình cảnh rồi. Đợi đến lúc kiếm đạo đại thành, độ kiếp Thiên Thần cũng nhanh thôi.
Hài đồng Nguyên Quang Thiên Thần ánh mắt chờ mong:
- Khi hắn trở thành Thiên Thần cũng là lúc Trích Tinh phủ xuất thế.
- Đại danh của Trích Tinh Phủ đã lâu rồi không vang lên trong Tam Giới.
Những Thiên Thần còn lại cũng khấp khởi mong chờ.
Từ khi chiến tranh Đại Hạ bắt đầu, bảy người Thiên Thần bọn họ quyết định sẽ ở trong nội điện thủy phủ. Dù sao trong lúc giao chiến, Kỷ Ninh có thể gặp nguy hiểm bất kì lúc nào. Nếu quả thực chuyện ấy xảy ra phải cầu cứu bọn hắn, bọn hắn sẽ theo lối vào Trích Tinh Đại Thế Giới đến tiên phủ rồi xông ra ngoài. Quá trình này cần thời gian. Trong khoảnh khắc đó e rằng Kỷ Ninh đã chết.
Bọn hắn tuyệt đối không dám đánh cược.
Vì vậy cùng nhau ở trong thủy phủ.
- Xem kìa, Thiên Thần Chân Tiên xuất hiện!
- Thiên Thần Chân Tiên hai bên đều xuất thủ, xem ra trận chiến hôm nay cũng có chỗ đặc sắc đấy, thật thú vị.
- Phải đấy, lâu nay thật nhàm chán, lúc nào cũng chém chém giết giết. Chỉ khi đám Thiên Tiên Tán Tiên chết đi, mới có thêm chút gia vị.
Liệt Dương Thiên Thần âm thành hùng hậu, đắc ý bình luận.
…
Ngoại giới.
Hai phe bắt đầu trở nên điên cuồng. Phía Hạ Hoàng bên này, Đông Duyên Chân Tiên cũng Hỏa Vân Thiên Thần ra trận. Chủ yêu là vì Xích Bỉnh Chân Tiên, Tam Dương Thiên Thần phía Vô Gian Môn đã ra tay trước.
Đám chân tiên thi triển pháp bảo, phép thuật, thế cục bắt đầu bị ảnh hưởng.
Thiên Thần lúc thì thi triển phép thuật, lúc thì cận chiến chém giết.
Bọn hắn một khi tiến vào thế trận liền khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn. Một khi hỗn loạn bắt đầu cũng chính là lúc cơ hội xuất hiện.
- Cơ hội… cơ hội…
Kỷ Ninh vừa chém giết, vừa lưu tâm tìm kiếm cơ hội, diệt sát đối thủ.
- Lên!
Xích Bỉnh Chân Tiên lơ lửng trên không, chỉ tay ra xa, lập tức cả mặt đất xuất hiện vô số hắc sắc hoa thảo. Hắc sắc hoa thảo nhanh chóng bao vây bảy Hình Thiên Thần, chín Thiên Thần Khôi Lỗi. Mặc dù Hình Thiên Thần, Thiên Thần Khôi Lỗi lực lượng cường đại, dễ dàng chặt đứt đám hoa thảo kia nhưng tốc độ cũng bị ảnh hương đáng kể.
- ĐÁNG CHẾT!
Kỷ Ninh giận dữ. Hắn ghét nhất chính là loại phép thuật trói buộc chân tay này. Xích Bỉnh Chân Tiên mười ngày nửa tháng mới ra trận một lần, loại hoa thảo trói buộc này bọn Kỷ Ninh sớm đã quen thuộc nhưng vẫn không khỏi khó chán ghét.
Xích Bỉnh Chân Tiên phía xa âm trầm niệm pháp chú.
Lòng bàn tay của hắn xuất hiện một chấm kim quang.
Đây chính là kim dịch của Kim Đan trong cơ thể hắn ẩn chứa Thuần Dương pháp lực hùng hồn, vô cùng trân quý.
- Sinh!
Xích Bỉnh Chân Tiên khẽ niệm một chữ.
Một vùng hắc sắc hoa thảo rộng lớn trong giây lát đột nhiên héo rũ. Thế nhưng đám hắc sắc hoa thảo dưới chân Kỷ Ninh lại điên cuồng sinh trưởng mạnh mẽ. Trước đó chỉ cao trăm trượng, miễn cưỡng ảnh hưởng đến bàn chân của Hình Thiên Thần mà thôi. Lúc này đã cao đến hai nghìn trượng, quấn quanh hai chân Kỷ Ninh.
Hơn nữa bên trong đám hắc sắc hoa thảo lại xuất hiện một xiềng xích đen tuyền.
Những xiềng xích màu đen này rất giống với xiềng xích màu đen của Vô Gian Môn đột ngột xuất hiện giữa hư không. Tổng cộng chín sợi xích đen phóng lên trời dài mấy vạn trượng điên cuồng quấn chặt Kỷ Ninh, thậm chí mang theo không gian uy năng. Kỷ Ninh thi triển kiếm thuật nhưng căn bản không thể phá vỡ xích sắt, ngược lại còn quấn chặt hắn hơn.
- Kỷ Ninh.
- Bắc Minh.
- Bắc Minh.
Mặt khắc, sáu Hình Thiên Thần khác đều không khỏi kinh hãi, nóng náy tìm cách thoát thân. Bọn hắn cảm giác được uy năng đáng sợ ẩn chứa trong xiềng xích.
- Pháp môn Ô Tiêu truyền cho ta, quả thực lợi hại!
Xích Bỉnh Chân Tiên không chút do dự, trong tay xuất hiện Ngọc Tịnh Bình, nhắm ngay Kỷ Ninh, hét to:
- Còn không mau đến, đợi đến khi nào?
Những sợi xích đen xuất hiện hấp lực to lớn kinh người quấn chặt Kỷ Ninh.
Hình Thiên Thần - Kỷ Ninh huy động hai thanh kiếm bổ vào những xiêng xích đang quân quanh nhưng chỉ tạo ra những lắc lư rung động mà không sao phá nổi.
- Không ổn.
Kỷ Ninh nhìn Xích Bỉnh Chân Tiên đang lấy ra bình Ngọc Tịnh màu đỏ từ xa xa thì không còn chần chừ nữa.