Mãng Hoang Kỷ

Chương 956: Chương 956: Cơ hội (1)




Kỷ Ninh không khỏi liếc nhìn bụng của Dư Vi, hôm nay đã to hơn rõ ràng, cười lớn nói:

- Con của chúng ta không hổ là cốt nhục của Thiên Tiên và Thần Ma, đến bây giờ vẫn còn cựa quậy trong bụng mẹ nó, không chịu chui ra.

Dư Vi mỉm cười đáp:

- Các hài nhi của Thần Tiên, ngắn thì một, hai năm, dài thì mấy chục năm đều có cả. Một ít yêu nghiệt do Thiên Địa thai nghén sinh ra, hàng tỷ năm là chuyện bình thường.

Kỷ Ninh nhích đến gần, áp tai vào bụng Dư Vi. Hắn nghe rõ được tiếng nhịp tim bên trong, nói khẽ:

- Bé cưng của chúng ta không cần lâu như thế đâu.

Dư Vi mỉm cười, chăm chú nhìn Kỷ Ninh đang dán chặt vào bụng nàng, khẽ thì thầm:

- Nếu vĩnh viễn được như thế này thì tốt quá, nhưng mà…

Tận sâu trong đáy lòng, nàng không tài nào xua đi được một nỗi lo lắng vô hình.

Nàng thuộc trận doanh Vô Gian Môn. Việc này đã được định đoạt từ kiếp trước. Thần Vương lưu lại ấn ký trên hồn phách của nàng, không cách phản kháng được. Thậm chí cũng vì điều đó mà trong thâm tâm nàng mơ hồ xem Thần Vương như cha ruột của mình. Nàng biết rõ điểm này, không tài nào sinh ra lòng căm hận hắn, ngược lại còn có tâm tình ái mộ. Nhưng trong lòng nàng cũng không muốn phải tổn thương Kỷ Ninh.

- Ngay khi cuộc chiến này chỉ vừa bắt đầu, Thanh Hồ đã xuất hiện trong mộng hỏi ta một lần. Đến tận bây giờ vẫn chưa thấy động tĩnh, không biết khi nào bọn họ lại tiếp tục ra lệnh đây?

Dư Vi một mực lo lắng, nghĩ thầm.

Theo nhịp độ chiến tranh ngày càng cao trào, ngày tháng vui vẻ của nàng và Kỷ Ninh cũng sắp sửa kết thúc.

Rồi sẽ có một ngày, nàng và Kỷ Ninh, mỗi người một lối đi riêng.

- Hi vọng ngày ấy đến trễ một chút…

- Ít nhất cũng hãy chờ đến khi hài tử của ta và sư đệ chào đời.



Trưa hôm sau, mặt trời lơ lửng giữa trời, nắng chói gay gắt.

Vô Gian Thành,

Chủ điện.

Tám vị Thiên Thần Chân Tiên đều đang an tọa.

Một lão già tóc đen, đồng tử đỏ rực âm trầm lên tiếng, giọng điệu của lão khiến người khác lạnh thấu xương:

- Chư vị đạo hữu! Hôm nay chính là ngày chết của Kỷ Ninh. Làm phiên các vị…

- Haha, Xích Bỉnh đạo hữu à, nếu ngươi giết được Kỷ Ninh, Hình Thiên Thần mạnh nhất bên Đại Hạ sẽ không còn, chẳng khác nào mất đi một gã Thiên Thần Chân Tiên rồi.

Bạch Cực Chân Tiên vừa nói vừa cười vang:

- Nếu Xích Bỉnh Chân Tiên còn có thể giết được bản tôn của Kỷ Ninh chính là lập công lớn. Đến lúc đó ta sẽ tâu lên Thần Vương.

Xích Bỉnh Chân Tiên lắc lắc đầu, cười nhạt đáp lời:

- Giết bản tôn của hắn, ta cũng không dám nắm chắc mười phần. Nếu bản tôn và nguyên thần thứ hai của hắn luôn đi cùng nhau thì ta nắm chắc… một mẻ hốt gọn! Còn nếu bản tôn của hắn ở nơi khác, e rằng lần này chỉ giết được nguyên thần thứ hai mà thôi.

Không ai biết bản tôn của Kỷ Ninh ẩn nấp ở đâu. Đây cũng là nguyên nhân thứ hai mà lần này Ô Tiêu Thiên Tiên mời Xích Bỉnh Chân Tiên.

Nguyên thần thứ hai chết đi cũng như mất đi một mạng.

Kỷ Ninh bản tôn, nguyên thần thứ hai, tổng cộng hai mạng. Một cái mạng trân quý thế nào cơ chứ?

Hơn nữa trên thực tế, bản tôn của Kỷ Ninh luôn ở trong thủy phủ. Thủy phủ lại luôn ở trong tay nguyên thần thứ hai.

- Chư vị, chúng ta xuất phát thôi.

Bạch Cực Chân Tiên chầm chậm đứng dậy, cười vang:

- Hôm nay nếu tên Kỷ Ninh chết, nhất định phải ăn mừng.

- Hay lắm! Hôm nay chúng ta hãy xem thực lực của Xích Bỉnh đạo hữu thế nào.

- Ta giao đấu với tên Kỷ Ninh không biết bao nhiêu lần, ấy vậy mà chưa làm gì được hắn.

Mọi người rời khỏi chủ điện, điều khiển đại quân ra trận.



Bên trong Bát Long Vân Thành.

- Nghênh chiến!

Thanh âm Hạ Hoàng vang vọng khắp Bát Long Vân Thành.

Cả đại quân lập tức bắt đầu di chuyển.

Bên trong binh doanh của Bắc Minh quân đoàn.

- Sư tỷ, chuẩn bị đồ ăn chờ ta trở về.

Nghe được mệnh lệnh của Hạ Hoàng, Kỷ Ninh cũng đứng dậy, nói với Dư Vi:

- Hôm nay ta muốn ăn Bạch Tuyết Cửu Long Rống.

Tên gọi những món ăn này đều do Dư Vi đặt ra sau khi trở thành Thiên Tiên. Khẩu vị của Kỷ Ninh cũng ngày càng trở nên tốt hơn, những món ăn này hầu như đều là chay.

Nói xong không đợi Dư Vi đáp ứng, Kỷ Ninh đã hóa thành đạo quang bay ra ngoài.

Dư Vi bước đến cạnh cửa, chăm chú nhìn Kỷ Ninh đang lẩn trong vô số người, thì thầm:

- Bình an trở về…

Mỗi một lần Kỷ Ninh ra trận, Dư Vi đều không kiềm được mà lo lắng.

- Bày trận!

Bên trong Bát Long Vân Thành.

Kỷ Ninh dõng dạc hạ lệnh. Một nghìn Thiên Tiên, mười vạn Tán Tiên đồng loạt thi triển trận pháp, ánh mắt bọn họ nhìn Kỷ Ninh thập phần tín nhiệm. Ba năm nay, uy tín của Kỷ Ninh trong lòng bọn họ đã đạt mức độ kinh người.

Rất nhanh!

Thần Ma Hình Thiên Thần không đầu đã được hình thành.

Bảy Hình Thiên Thần nhìn nhau cười vang, rời khỏi Bát Long Vân Thành.

- Đi! Giáo huấn bọn tiểu tạp chủng Vô Gian Môn một chút nào.

Bảy Hình Thiên Thần vừa mất dạng, năm Thiên Thần Khôi Lỗi cũng xuất phát.

**

Trên cánh đồng hoang rộng lớn vô tận đầy ắp thương tích, những hồ nước rộng nghìn dặm năm đó cũng sớm biến mất. Ngay cả Hồ Thủy hơn phân nửa cũng bị chôn vùi trong trận chiến ác liệt, chỉ còn sót lại ít nhánh sông, dòng suối.

Ba con Bạch Kiếm Giao, tám Thiên Thần Khôi Lỗi hô hào khiêu khích.

Hooo!

Bảy Hình Thiên Thần đột ngột xuất hiện.

- Chiến!

- Sát!

Dưới sự điều khiển của Độc Khuyết Bạch Kiểm Giao, Vô Gian Môn liều chết xông lên.

- Phía trên!

Kỷ Ninh đột ngột hét to. Dưới sự dẫn dắt của Kỷ Ninh, bảy Hình Thiên Thần đồng loạt nghênh tiếp. Cùng lúc năm Thiên Thần Khôi Lỗi phía Đại Hạ cũng xuất hiện.

- Oanh!

- Oanh!

Hình Thiên Thần Kỷ Ninh cùng Độc Khuyết Bạch Kiểm Giao một đấu một.

Chiến đấu đã quá nhuần nhuyễn. Bọn họ đấu với nhau rất nhiều lần, sớm đã quen thuộc thủ đoạn của đối phương. Đám người Kỷ Ninh tuyệt không một ai dám chủ quan, mục đích quan trọng nhất của trường kì kháng chiến loại này chính là kiềm chế lực lượng của quân địch. Còn mục đích khác, xem chừng bọn họ chém giết người sống kẻ chết, lại chưa có ai chết cả.

Cả hai phía tựa hồ đều hiểm độc như nhau, lẳng lặng chờ đợi cơ hội.

Một khi cơ hội đến, bọn hắn lập tức hiện ra răng nọc! Thậm chí đám Thiên Thần âm thầm theo sau cũng tự biết xuất thủ, chính là muốn một đòn tiêu diệt toàn bộ đối phương.

- Cơ hội!

- Ta cần cơ hội!

Trong lúc liên thủ cùng Thông Hợp giao chiến với Bạch Kiểm Giao, trong lòng Kỷ Ninh luôn đề cao cảnh giác, tỉnh táo quan sát thế cục xung quanh.

Ba năm gần đây, thực lực của hắn thực sự đã tiến bộ rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.