Kỷ Cửu Hỏa từ sườn núi nhanh chóng đi dọc theo lối đi tới đây với vẻ mặt rạng rỡ. Kỷ Nhất Xuyên không nhìn thấy cảnh tượng chém giết kia nhưng tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa lại có thể cảm ứng mơ hồ qua Minh Khí. Tuy không rõ ràng lắm nhưng hắn cũng biết được Kỷ Ninh chỉ cần một chiêu đã giết chết Hứa Ly chân nhân.
Chỉ ngắn ngủi trong nửa canh giờ. Kỷ Ninh đã biến đổi nghiêng trời lệch đất. Kỷ Cửu Hỏa cực kỳ kinh hãi trong lòng. Đây thật sự là may mắn của Kỷ tộc ta!
- Tiểu Ảnh, Lưu Chân, A Tỉnh, các người đều tới đây đi. Hứa Ly chân nhân của Tuyết Long Sơn đã chết rồi.
Kỷ Cửu Hỏa vừa đi vừa truyền âm.
Ở những hướng khác.
Từng người trong nhóm Ảnh bà bà đều kinh hoảng. Bởi vì lúc trước bọn họ còn nghe thấy tiếng quát của Hứa Ly chân nhân: “Kỷ Ninh, ngươi lại muốn chết đấy à! “. Câu nói đó làm cho nhóm người Ảnh bà bà cực kỳ kinh hãi.
- Không phải Kỷ Ninh đã đi rồi sao? Tại sao còn trở lại? Hay là Hứa Ly chân nhân cố tình nói dối?
Khi bọn họ còn đang kinh hoảng thì tộc trưởng đã truyền âm tới. Hứa Ly chân nhân của Tuyết Long Sơn đã chết rồi.
Đã chết sao?
Vạn Tượng chân nhân đã chết?
Nhóm người Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà đều vui mừng nhưng cũng kinh ngạc. Làm sao mà một tên Vạn Tượng chân nhân mạnh mẽ như vậy lại chết? Bọn họ nhìn thấy lối đi do Minh Khí tách ra ở trước mắt thì liền vội vàng chạy tới cho Kỷ Ninh.
*****
Rất nhanh sau đó.
Từng bóng người lao tới.
Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, Kỷ Lưu Chân, lão bộc A Tỉnh, nam tử đầu bạc áo trắng, Lôi Ưng đều đã tới.
- Bạch thúc.
Kỷ Ninh nhìn nam tử áo trắng đầu bạc ở trước mặt. Đặc biệt là vẻ mặt cực kỳ giống phụ thân kia làm cho hắn vui mừng nói.
- Người đã đột phá rồi sao?
- Dùng nguyên dịch để đột phá.
Bạch Thủy Trạch gật đầu. Hắn nhìn Kỷ Ninh với ánh mắt đầy quan tâm.
- Không ngờ chúng ta lại có thể sống sót. Đã qua bao nhiêu năm, ta không thể nào nói chuyện được với cháu. Không ngờ bây giờ lại có thể nói chuyện được với đứa nhỏ mang tên Ninh nhi này.
Kỷ Ninh cười.
- Hứa Ly chân nhân và Nông Tử Đạo đâu?
Kỷ Lưu Chân nhìn bốn phía.
- Đã thành tro tàn rồi.
Kỷ Nhất Xuyên cũng hiện lên vẻ tươi cười hiếm thấy.
- Vừa rồi, Kỷ Ninh đã thiêu hủy hoàn toàn, thu lại pháp bảo.
Kỷ Ninh nhìn bảy tên Tử Phu tu sĩ đang tuyệt vọng:
- Tộc trưởng. Nên giải quyết bảy tên này thế nào đây? Bây giờ chúng ta có thể tùy ý nắn bóp mà bọn chúng không thể nào phản kháng được.
- Bảy người bọn chúng à?
Tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa nhìn lại, quét ánh mắt qua từng người.
- Giết hết cả đám đi. Bây giờ chúng ta và Tuyết Long Sơn đã có thâm thù huyết hận rồi. Để chúng sống làm cái gì.
- Không.
- Đừng làm vậy. Ta nguyện ý lấy bảo vật đối lấy tính mạng của ta.
- Các ngươi sẽ phải hối hận. Kỷ tộc các ngươi nhất định sẽ bị lửa giận của Tuyết Long Sơn giết sạch.
- Các ngươi cứ vui mừng đi. Rồi trong một ngày, Kỷ tộc các ngươi sẽ bị diệt sạch.
Trong bảy tên Tử Phủ tu sĩ, có tên cầu xin tha, có tên tức giận mắng chửi.
Tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa nhíu mày, đưa tay ra chỉ thẳng vào một tên trung niên quát:
- Ngươi nói cái gì cơ? Kỷ tộc ta chỉ trong một ngày bị diệt sạch sao?
- Ha ha ha.
Lư Hoảng rồ dại nói:
- Ngươi không biết người các ngươi giết là ai à? Các ngươi đã giết Vạn Tượng chân nhân của Tuyểt Long sơn! Kẻ đạt cấp Vạn Tượng chân nhân đã coi như là cao tầng của tông môn ta. Một khi bọn họ chết là phía tông môn sẽ biết được ngay. Hơn nữa bọn họ còn biết được cả chỗ người đó chết.
Nhóm người Kỷ Ninh, Kỷ Cửu Hỏa đều biến đổi sắc mặt.
Đúng là có không ít pháp môn xác định vị trí. Tông môn lớn như Tuyết Long Sơn thì việc lưu lại thủ đoạn đó trên người Vạn Tượng chân nhân cũng là bình thường.
- Đám Tử Phủ tu sĩ chúng ta chết thì cũng coi như xong rồi. Nhưng nếu Hứa Ly chân nhân chết thì tông môn sẽ lập tức cử người tới ngay.
Lư Hoảng nhìn Kỷ Ninh. Kỷ Ninh.
- Tuy rằng ngươi lợi hại, tuy rằng ngươi yêu nghiệt. Nhưng đối mặt với Tuyết Long Sơn ta thì người sẽ phải chết thoi.
- Đúng. Chuyện lớn như chân nhân chết thì tất nhiên trưởng bối sư môn sẽ điều động người tới trong ngày. Các ngươi chết chắc rồi.
- Sứ giả vương triều Đại Hạ còn chưa tới thì trưởng bối sư môn ta đã tới rồi.
Đám Tử Phủ tu sĩ này rõ ràng kiêu ngạo hẳn lên.
Vù vù!
Không hề có một dấu hiệu nào, một đường ảo ảnh lóe lên, trong nháy mắt xuyên qua đầu từng tên Tử Phủ tu sĩ. Máu tươi bắn ra. Lập tức từng tên đổ rầm rầm xuống.
Quá nhanh.
Không hề có dấu hiệu nào.
Đám người Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân đều biến đối sắc mặt. Thủ đoạn mà Kỷ Ninh thi triển ra không gây ra bất kỳ một dao động nhỏ nào! Dù sao thì đến nguyên lực Kỷ Ninh cũng không rót vào Tịch Diệt Lục Ma Kiếm, hoàn toàn đều dung thần niệm để khống chế nên dĩ nhiên không có dấu hiệu nào. Bảy tên còn đang tuyệt vọng mắng chửi bỗng chốc chết luôn.
- Hứa Ly đã chết.
Kỷ Ninh nghiêm mặt nói.
- Tình huống xẩu nhất chính là Tuyết Long Sơn cử tới kẻ còn mạnh hơn nữa tới đây xem xét. Chúng ta phải chuẩn bị ngay thôi.
- Làm sao mà cứ hết đợt này tới đợt nọ tới không có ngừng lại vậy! Kỷ Lưu Chân cắn răng khó chịu.
- Ài!
Tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa cũng lắc đầu.
Vốn còn đang cực kỳ vui mừng, sau khi bị dội cho một gáo nước lạnh thì lòng lại đau khổ!
Ở một nơi cách Yên sơn hơn trăm vạn dặm. Tuyết rơi trắng xóa, giá rét quanh nătm. Từng ngọn núi nổi nhau dài đằng đẵng, có ngọn thấp ngọn cao, có ngọn cao vút lên mây. Nơi này chính là Tuyết Long Sơn, một trong những thế lực cực mạnh trong quận An Thiền.
Tông môn Tuyết Long Sơn chia ra làm ba phái. Ba phái có ba vị chủ núi làm thủ lĩnh khác nhau, đều là Nguyên Thần đạo nhân.
Nơi cao nhất ở ba ngọn núi sừng sững chính là nơi ở của ba vị Nguyên Thần đạo nhân, ở xung quanh cũng có rất nhiều ngọn núi, đó chính là đỉa bàn của đông đảo Vạn Tượng chân nhân. Đương nhiên còn có rất nhiều Tử Phủ tu sĩ đi theo Vạn Tượng chân nhân, thậm chí là theo cả Nguyên Thần đạo nhân chờ nghe giảng đạo.
Lãnh Ngưng Phong thuộc Tuyết Long Sơn. Cung điện xây dựng san sát trên núi. Trong một chủ điện có một cái giường ngọc. Một gã thiếu niên áo đỏ đang khoanh chân ngồi trên giường ngọc.
Có hai cô hầu gái đang đứng phía dưới với vẻ mặt nơm nớp lo sợ, không dám lên tiếng quấy rầy.
Lãnh Ngưng Phong là một trong những ngọn núi hàng đầu trong vô số những ngọn núi thuộc tông môn Tuyết Long Sơn. Chủ núi “Tuyết Hồng Y” là thiên tài tuyệt thế được Tuyết Long Sơn bồi dưỡng chu đáo.