- Không bao lâu nữa, chắc chắn trận chiến này sẽ truyền khắp quận An Thiền.
Tuyết Vũ đạo nhân lắc đầu:
- Thật không ngờ. Tuyết Vũ ta lại có một ngày làm đá lót đường cho kẻ khác.
Có thể đi trên con đường tu tiên tới 'Nguyên Thần', Tuyết Vũ đạo nhân dĩ nhiên cũng không ngu. Hắn hiểu rõvới tốc độ tiến bộ như yêu nghiệt của Kỷ Ninh, từ lúc sinh ra tới giờ mới ba mươi năm ngắn ngủi mà đã có thể ngang với Tuyết Vũ đạo nhân tu luyện ngàn năm! Vạn lần không nên làm kẻ địch ơ với tồn tại yêu nghiệt như thế.
- Bọn ngươi nghe rõ.
Ánh mắt của Tuyết Vũ đạo nhân quét ngang đám người phía dưới:
- Vạn lần không được động tới tên Kỷ Ninh kia! Nếu động vào, e là Tuyết Long Sơn ta cũng không thể bao che các ngươi được.
Mọi người đều tuân lệnh.
Xem qua trận chiến ấy, không người nào dám can đảm đi trêu chọc vào Kỷ Ninh.
Tin tức về trận chiến này bắt đầu truyền đi với tốc độ kinh người. Tuyết Vũ đạo nhân cũng không cấm người dưới trướng không được nói. Bởi vì hắn biết được, cho dù người Tuyết Long Sơn không truyền ra ngoài. E là bên Kỷ tộc cũng sẽ truyền ra. Một khi đã như vậy, còn không bằng làm bộ như không biết, mặc cho tất cả cứ thế mà đồn.
- Với tốc độ tiến bộ của Kỷ Ninh kia, sợ rằng không bao lâu nữa, danh tiếng sẽ càng thêm sáng chói. Thành hòn đá lót đường cho hắn cũng không bị coi là sỉ nhục.
Tuyết Vũ đạo nhân tự an ủi chính mình.
Tin tức nhanh chóng truyền khắp cả quận An Thiền tới trung tâm 'An Thiền thành'.
Trong đám bạn bè của Kỷ Ninh, người nhận được tin đầu tiên vẫn là Bắc Sơn Bách Vi.
- Ha ha ha, được, được, tốt.
Bắc Sơn Bách Vi hưng phấn vỗ vào cái bàn trước mặt. Trái cây, rượu ở trên bàn đều bị đập bay ra rơi trên mặt đất làm cho đám nhạc công bị sợ tới nhảy dựng.
- Cứ bình tĩnh.
Bắc Sơn Bách Vi nhìn đám tôi tớ truyền tin đang quỳ dưới đất. Lúc này cười nói:
- Ngươi đưa tin này tới là có công to. Tốt, ta ban thưởng cho ngươi mười lượng nguyên dịch.
Một bình ngọc được ném thẳng qua.
Người hầu Tử Phủ vừa bước vào ở phía dưới lập tức vui mừng đón lấy. Đây là tin tình báo của đội ngũ trong phủ Bắc Sơn Hắc Hổ, hắn chỉ là kẻ phụ trách truyền tin màcũng được tới mười lượng nguyên dịch. Hiển nhiên là công tử Bắc Sơn Bách Vi đang cực kỳ vui vẻ:
- Kỷ Ninh huynh đệ của ta thật là lợi hại, lợi hại quá.
Bắc Sơn Bách Vi kích động, đi tới đi lui:
- Bây giờ mới chưa bao lâu, hắn vào Hắc Bạch học cung mới hơn mười năm, hiện giờ cũng mới chỉ là Vạn Tượng viên mãn, vậy mà lại có thể đánh lui cả Tuyết Vũ đạo nhân, làm chi nhánh Tuyết Long Sơn phải di dời. Hiển nhiên là bị khuất phục!
- Kỷ Ninh huynh đệ của ta bây giờ e là đã có thể so sánh với đám Lạp Tháp chân nhân, Hỏa Thánh trong hàng ngũ đệ tử đời thứ ba ở Hắc Bạch học cung.
- Nhưng Lạp Tháp chân nhân, Hỏa Thánh đều đã tu luyện hơn hai trăm năm. Kỷ Ninh mới chỉ tu luyện ba mươi năm mà thôi.
Bắc Sơn Bách Vi vốn vui vẻ vì huynh đệ nhưng cũng hiểu ra. Hắn quan hệ được với Kỷ Ninh đúng là như sờ tay vào được bảo vật.
Trong lúc đang kích động, bỗng nhiên Bắc Sơn Bách Vi để ý tới đám nhạc công đang ngây ngốc ở kia. Lúc này mới tỉnh lại là mình đang nghe bọn họ diễn tấu.
- Tất cả lui đi, lui hết đi.
Bắc Sơn Bách Vi phất tay.
Nhóm nhạc công đều là hầu gái nghe thế thì lập tức lui ra. Trong mắt của Bắc Sơn Bách Vi có mong chờ:
- Mong sao huynh đệ Kỷ Ninh của ta không ngã xuống trên đường tu tiên. Với tốc độ tiến bộ hơn xa Lạp Tháp chân nhân, Hỏa Thánh, thậm chí hơn xa cả những tiên nhân chuyển thế thông thường khác. Chỉ cần không chết, sau này nhất định sẽ trở thành tiên nhân, mà còn là đứng đầu ở tiên nhân nữa. Tới lúc đó, ta thật sự sẽ được hỗ trợ nhiều.
Tin tức này cũng truyền tới Hắc Bạch học cung.
Trong Hắc Bạch học cung, Lưu Vân chân nhân 'Trần Tiến' mới từ động Vô Ưu hưởng lạc trở về, đang cực kỳ vui vẻ thích ý, vừa mới xuống phủ đệ của mình.
- Sư huynh, sư huynh.
- Lưu Vân sư huynh.
Trong mười tôi tớ dưới trướng hắn, có hai người nữ đệ tử ra đón.
- Chuyện gì thế!
Trần Tiến liếc mắt về phía hai nữ đệ tử:
- Lưu Vân sư huynh, không phải ngươi bảo chúng ta để ý tới tin tức liên quan tới Bắc Minh sư huynh sao?
Một đệ tử hầu gái hơi gầy trong đó nói:
- Chúng ta vừa mới nghe nói Bắc Minh sư huynh Kỷ Ninh vừa một đánh nhau với một trong ba Nguyên Thần đạo nhân của Tuyết Long Sơn là 'Tuyết Vũ đạo nhân' ở hồ Dực Xà. Kỷ Ninh có thực lực ngập trời đã đánh cho Tuyết Vũ đạo nhân phải rời đi, thậm chí còn chủ động di dời chi nhánh Tuyết Long Sơn ở Yên Sơn của bọn hắn.
- Cái gì!
Tâm tình vui sướng của Trần Tiến nháy mắt biến mất, sắc mặt tái đi:
- Các ngươi không nghe nhầm đấy chứ? Kỷ Ninh kia làm sao có thể đánh lui Tuyết Vũ đạo nhân được? Hắn có thực lực mạnh tới vậy sao?
- Chúng ta không nghe lầm. Hôm nay tin tức mới truyền tới Hắc Bạch học cung, cả Học cung đều đã biết.
- Đúng vậy, hiện tại nơi nào cũng đang bàn tán.
Hai nữ đệ tử đều xác nhận.
Trần Tiến tái mét mặt. Kỷ Ninh đã sớm trở thành tâm ma của hắn. Kỷ Ninh càng sáng chói thì lại làm hắn càng tức giận, quát khẽ:
- Các ngươi nói rõ ràng toàn bộ tin tức cho ta xem nào.
- Lưu Vân sư huynh, ngọn nguồn của chuyện này liên quan tới Kỷ tộc Yên Sơn và chi nhánh Tuyết Long Sơn ở Yên Sơn.
Nữ đệ tử nhỏ gầy nói.
- Tiểu lôi thôi, xem ra Kỷ Ninh kia đã tiến bộ thực lực không ít. Ít nhất đã tới cấp độ đám Hỏa Thánh rồi. Thậm chí có thể cùng ngươi tương đương ấy chứ.
Ở một tòa phòng rộng lớn xa hoa, một lão già ăn mặc rách rưới ngồi trên chiếu, trước mặt bầy một đám bát địa, bên trên có ít thịt nướng và vài thứ khác. Hắn chìa bàn tay đầy mỡ của mình ra cầm thẳng vào từng miếng thịt, một tay kia cầm hồ lô rượu để uống.
Đối diện với hắn là một thiếu niên rách rưới chả kém, cũng chẳng để ý đưa thẳng tay ra cầm thịt ăn, tay còn lại cũng cầm một hồ lô rượu.
- Cùng ta tương đương thì đã sao?
Thiếu niên béo không hề phật lòng chút nào, vẫn tiếp tục ăn.
- Tiểu lôi thôi, như thế không phải là ngôi vị đứng đầu đệ tử đời thứ ba của Hắc Bạch học cung sẽ bị đoạt mất sao?
Lão già lùn nói.
Thiếu niên ục ịch lắc đầu:
- Lúc mới vào Hắc Bạch học cung, ta cũng chỉ có thể ngước lên. Lúc ấy sư huynh sư tỷ đều mạnh hơn ta. Nhưng rồi sau đó bọn họ đều bị ta vượt qua rồi ta trở thành người đứng đầu đệ tử đời thứ ba. Nhưng cái chức đứng đầu ấy có thêm nửa phần ưu đãi gì không?