Mãng Hoang Kỷ

Chương 1: Chương 1: Địa phủ (1)




- Nhanh lên đi!

- Các người đều đã chết, đều biến thành quỷ rồi, nhanh lên.

- Ngươi là vương gia? Ngàn vạn con dân, ba vạn thiết kỵ? Vương gia ở dương gian xuống đến âm ty địa phủ ta đều chả là cái gì cả!

Đùng!

Đùng!

Nguyên một đám quỷ binh cao to vạm vỡ, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, gào thét quất roi. Cây roi bên trên lóe lên ánh chớp, quật lên đám quỷ hồn đằng kia, đặc biệt là cái tên quỷ hồn kêu gào mình là Vương gia ngay lập tức bị quất mấy chục roi, đến tận lúc quỷ hồn kia trở nên mỏng manh như sắp tiêu tán mới dừng lại.

- Có lẽ ta đã chết, đây là.... Nơi này là âm tào địa phủ?

Kỷ Ninh hư vô xuất hiện, không khỏi hiếu kỳ quan sát hoàn cảnh lạ lẫm xung quanh liền nghe được tiếng kêu gào của tên Vương gia. Điều này làm cho Kỷ Ninh càng thêm nghi hoặc.

- Ngàn vạn con dân? Ba vạn thiết kỵ? Địa Cầu bây giờ là xã hội hiện đại, làm gì có ba vạn thiết kỵ?

- Nhanh lên! Phía trước tên Ngưu Đầu quỷ binh cao to vạm vỡ toàn thân hiện ra ánh sáng màu xanh đang nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh gầm gừ quát.

Kỷ Ninh theo hướng hàng ngũ tiến lên.

Vô số bóng người áo trắng xếp thành một hàng kéo dài đang chậm chạp đi tới. Cuối hàng dần xuất hiện thêm nhưng bóng người áo trắng từ hư vô mà đến. Những bóng người áo trắng này có lắc đầu thở dài, có gào khóc, có kêu gào tức giận, có kinh ngạc nghi hoặc.

- Cha ta là yêu vương Đại Tuyết Sơn, ngươi dám đánh ta! Ta ăn ngươi, gào!

- Đừng đánh!

- A!

Những tên quỷ hồn vừa mới gia nhập cõi âm tối tăm đều tưởng là mình chưa chết. Mỗi lần bị quật là có không ít tiếng phẫn nộ kêu gào nhưng rất nhanh hiểu được làm sao bị quật... Bọn họ đã chết. Mặc cho khi còn sống phong quang cỡ nào thì sau khi chết đều là công dã tràng.

...

Thời gian trôi qua, Kỷ Ninh đã đi rất lâu theo hàng ngũ vô số quỷ hồn khác. Hắn không dám nói lời nào vì chỉ cần hé răng nửa lời ngay lập tức sẽ bị mấy tên đầu trâu mặt ngựa quật roi. Cứ im lặng đi như vậy thật lâu rồi, may là quỷ hồn không biết đói khát.

Sau một ngày im lặng đi thật lâu.

- Kỷ Ninh!

Một đạo thanh âm ầm ầm như tiếng sấm không ngừng chấn động xung quanh sinh ra tiếng vọng. Một đám dày đặc vô số quỷ hồn đều ngẩng đầu nhìn về hướng chân trời, Kỷ Ninh cũng nhìn theo. Chỉ thấy nơi chân trời đã có một đám mây đen cực lớn đang cuồn cuộn bay tới, đứng trên đám mây đen là một tên cự đại Ngưu Đầu quỷ thần xung quanh tản ra hắc quang.

Tên cự đại Ngưu Đầu quỷ thần cao tầm vạn trượng như ngọn núi đứng sừng sững trên đám mây đen đang từ chân trời bay đến.

- Kỷ Ninh.

Cự đại Ngưu Đầu quỷ thần từ phía trên mây đen nhìn xuống phía dưới, hai con mắt bắn ra hai chùm tia sáng màu vàng xẹt qua bầu trời chiếu thẳng xuống Kỷ Ninh đang đứng thẫn thờ ở phía dưới.

Hai con mắt của cự đại Ngưu Đầu quỷ thần bắn ra kim quang quấn lấy người Kỷ Ninh, Kỷ Ninh liền biết mất ở hàng ngũ. Những tên đầu trâu mặt ngựa quỷ binh bình thường đều im thin thít còn đám quỷ hồn thì kinh ngạc đến thừ người ra sau một lúc mới kịp phản ứng.

...

Trên bầu trời mây đen vô tận, Ngưu Đầu quỷ thần vạn trương đang đứng trên đám mây đen.

Hắn xòe tay ra, trên bàn tay có một điểm nhỏ đang đứng đó là Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh đang hoàn toàn bối rối.

Trời.

Mình đang ở trong lòng bàn tay của một tên Ngưu Đầu cự thần cao vạn trượng?

- Kỷ Ninh.

Ngưu Đầu quỷ thần nhìn vào điểm nhỏ trên lòng bàn tay.

- Ta phụng lệnh của Thôi Phủ Quân đến đây đón ngươi.

Ngưu Đầu quỷ thần nói xong với Kỷ Ninh liền lập tức vung tay lên. Ngay tức khắc Kỷ Ninh bị hút vào một không gian trống không còn cự đại Ngưu Đầu quỷ thần thì điều khiển mây đen mất hút phía chân trời.

******

Bên trong âm tào địa phủ.

Nơi đây là một thư phòng tĩnh mịch, trong thư phòng có một thư giá, ở giữa thư phòng là một cái bàn dài, một gã trung niên mặc áo bào xanh đang liếc nhìn sổ sách.

Kỷ Ninh đang đứng.

- Tại sao Thôi Phủ Quân lại muốn gặp ta?

Kỷ Ninh ngẫm nghĩ, mình với Thôi Phủ Quân không có quen biết, mình chỉ là một tên phàm nhân nhỏ bé, kẻ đó là cái gì thần tiên cơ mà. Nếu quả thật vào tình cảnh nghiêm ngặt thì chắc mình hết đời này đến đời khác phải chịu tra tấn đau khổ rồi. Tại sao Thôi Phủ Quân lại pháp Ngưu Đầu quỷ thần đưa mình đến nơi này.

- Gọi ta đến nhưng thấy ta lại không nói lời nào.

Kỷ Ninh liếc mắt nhìn qua căn phòng.

Trong thư phòng cũng bày biện đơn giản chỉ trang trí duy nhất một bức họa trên tường.

- Cái đó là....

Kỷ Ninh nhìn kỹ lại, đó là một bức tranh vẽ phụ nữ, áo lông phiêu đãng tràn đầy nét tự nhiên, khuôn mặt mìm cười làm người xem sinh ra lòng ngưỡng mộ còn hơn cả Đại Phật ở chùa dưới Địa Cầu. Như trong nháy mắt, Kỷ Ninh liền hoàn toàn đắm chìm trong bức tranh. Cô gái trong bức tranh này, dù là khuôn mặt, mái tóc hay áo lông đều có ma lực phi phàm.

- Cái gì?

Người trung niên áo bào xanh đang ngồi ở đó ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn tới kẻ đang ngắm bức tranh cô gái trên tường.

- Không thể ngờ được, hắn lại có ngộ tính như vậy.

- Tỉnh lại!

Người trung niên áo bào xanh quát nhẹ.

Lập tức Kỷ Ninh cảm giác được vùng tư tưởng tối tăm bị phá tan làm hắn hoàn toàn tỉnh lại. Hắn tỉnh ngộ là nhờ 'Thôi Phủ Quân' giúp.

Chỉ thấy lúc này Thôi Phủ Quân gập sách lại nhìn hắn. Ngay lập tức làm Kỷ Ninh biến sắc bời vì nhìn từ đây hắn có thể lờ mờ thấy được mặt bìa quyển sổ trong tay Thôi Phủ Quân, có đúng ba chữ SINH TỬ BỘ!

Thôi Phủ Quân đang xem chính là Sinh Tử Bộ?

- Ta kiểm tra một chút về cuộc đời của ngươi.

Thôi Phủ Quân mỉm cười nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh hơi giật mình.

Cuộc đời của mình?

Từng cảnh của kiếp trước hiện lên trong đầu, cha mình là một nhà nghiên cứu hàng đầu về sinh vật, tiền lương cực cao, mẹ là một giáo sư bình thường. Đúng là nếu được sinh ra trong gia đình này thì là điều cực tốt nhưng mình lại mắc bệnh nan y từ nhỏ, bác sĩ chẩn đoán bảo sống được đến mười lăm mười sáu tuổi đã là kỳ tích rồi.

Vì vậy, mình không có cách nào được đến trường để chơi đùa với bạn cùng trang lứa. Thậm chí mỗi ngày ra ngoài tản bộ nửa giờ đã cảm giác cực kỳ mệt mỏi. Thân thể gầy yếu cùng sự tra tấn của ốm đau làm mình trở nên lầm lì. Hơn nữa còn nghe lén được các bác sĩ ở bệnh viện nói mình phải chết trước mười bảy tuổi làm chính mình càng thêm quái gở.

May mắn!

May mắn còn có sách vở và internet.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.