Mãng Hoang Kỷ

Chương 2: Chương 2: Địa phủ (2)




Sách vở cùng internet làm cho mình có được ' thế giới tinh thần', nhờ nó làm mình tránh bị lệch lạc tính cách. Thông suốt sách vở cùng inte giúp mình điên cuồng hấp thu tri thức, bắt đầu nhận thức được thế giới này, tầm nhìn cũng dần mở ra, nội tâm dần dần trở nên tĩnh mịch, hơn nữa lý trí cũng ôn hòa với thế giới.

Biết rõ thế giới này còn nhiều người khổ cực hơn mình, dù sao mình còn có cha mẹ, còn được ăn no mặc ấm.

Và mình cũng tự tìm được giá trị của mình, không bỏ mặc chờ chết. Cả đời người cũng phải làm một cái gì đó, vì vậy mình mượn của cha mười vạn đồng, bắt đầu dốc sức làm việc trên inte. Vốn chỉ muốn làm cuộc sống mình thêm vui vẻ không ngờ lại làm nên thành tựu.

Qua mấy năm mình lại kiếm được tài phú kếch xù.

Mà căn bệnh nan y lại không ngừng nặng thêm làm cho mình hiểu mình sẽ không còn sống quá lâu. Mà cha mẹ cơ bản không cần mình giúp đỡ, tiền này để đó thật là lãng phí. Vì vậy trước khi chết mình đã đem toàn bộ khoản tiền quyên góp cho những trẻ em bị mắc bệnh giống mình trên toàn thế giới.

- Ta không thể giải quyết được vận mệnh của mình nhưng ta vẫn có thể thay đổi vận mệnh của vô số trẻ em nhỏ mang bệnh!

Đây là tiếng hét từ đáy lòng của Kỷ Ninh!

Sau khi đem tiền quyên góp rồi nằm viện chờ chết, đúng vào một lần cha mẹ tản bộ bên ngoài bệnh viên thì mình lìa trần.

- Cực khổ từ nhỏ.

Thôi Phủ Quân khẽ nói:

- Cực khổ không thể lung lạc được người. Ngược lại làm ngươi bộc lộ được năng lực kinh người, có thể kiếm được cực nhiều tiền, càng khó thấy được là việc ngươi đem toàn bộ tiền kiếm được đi cho!

- Mười tám tuổi. Chết!

Thôi Phủ Quân cảm khái.

- Có thể xả thân cứu người khác, mà đó lại là một người xa lạ. Thật hiếm thấy.

Kỷ Ninh nói:

- Phủ Quân quá khen. Nếu như ta sống được lâu hơn thì nhất định sẽ không làm được như vậy. Như lời bác sĩ nói, ta chỉ có thể sống được tối đa là ba tháng. Nếu đổi lấy thọ mệnh chưa được ba tháng của ta với một tiểu cô nương có được tương lai mấy chục năm tuổi thọ, thật đáng giá!

Thôi Phủ Quân cười cười, lập tức mở Sinh Tử Bộ trong tay ra, nói khẽ nhưng ẩn chứa uy nghiêm:

- Kỷ Ninh, ngươi cả đời cứu hơn vạn người có công đức thật lớn. Vào lục đạo luân hồi xứng đáng nhập.......... Thiên Nhân Đạo!

- Thiên Nhân đạo.

Kỷ Ninh thẩm nhắc trong lòng.

Thôi Phủ Quân cảm khái:

- Trên Địa Cầu rất hiếm thấy người nhờ công đức nhập vào Thiên Nhân đạo. Ngươi vô tình hay là cố ý đem hết tài sản đi quyên góp trợ giúp cho trẻ em. Xét ngươi đạt được đại lượng công đức nếu không e rằng không thể vào được Thiên giới.

- Ý của Phủ Quân là gì?

Kỉ Ninh nghi hoặc.

- Con người vốn không phân tốt xấu.

Thôi Phủ Quân nói:

- Trẻ em lại càng không phân thiện ác, chỉ là sau này xa hội làm bọn chúng biến đổi. Nếu như ngươi trợ giúp người trưởng thành có thể cũng sẽ giúp được vài người lương thiện. Nhưng thiện ác khó phân biệt, nếu như ngươi giúp cho người xấu thì ngược lại công đức của ngươi sẽ bị cắt giảm.

Kỷ Ninh như có điều gì suy ngẫm.

- Trước kia Sinh Tử Bộ có định cho ngươi sẽ không thể sống đến mười sáu tuổi. Nhưng bởi vì công đức của ngươi nên được sống đến tuổi mười tám.

Thôi Phủ Quân cảm khái.

- Cái gì.

Kỷ Ninh khiếp sợ.

- Chẳng lẽ Sinh Tử Bộ đã định còn có thể sửa?

- Đương nhiên có thể thay đổi, làm sao mà không được?

Thôi Phủ Quân cười nói:

- Ta làm cho một người thêm thọ nguyên chỉ là chuyện đơn giản. Đừng nói là Sinh Tử Bộ, kể cả trời cao muốn ngươi chết ta cũng sẽ cho ngươi một con đường sống. Vận mệnh con người trước tiên được tạo nên từ cốt cách, sau này dựa theo mà có thể sửa đổi.

Kỷ Ninh trầm ngâm suy nghĩ.

Đúng vậy.

Người xưa có nói 'trời tạo nghiệt, còn có thể làm trái; tự gây nghiệt, không thể sống' Trời cao muốn ngươi chết nhưng vẫn sẽ cho ngươi một con đường sống.Những điều đã định trong Sinh Tử Bộ chỉ là cốt cách vốn có, còn sau này đều do chính mình phấn đấu.

- Ta dám chắc có không ít người công đức hơn ta. Tại sao Phủ Quân chỉ gọi mình ta đến?

Trong lòng Kỷ Ninh đầy nghi vấn hỏi.

Thôi Phủ Quân cười nói:

- Bởi vì ta và ngươi là đồng hương.

- Đồng hương?

Kỷ Ninh khẽ giật mình,“Ngươi cũng đến từ...

- Đúng, như lời các ngươi hay nói gọi là 'người hiện đại', ta cũng đến từ Địa Cầu!

Thôi Phủ Quân cười cười.

- Nhưng là thời Tủy Đường”

- Tùy Đường?

Kỷ Ninh ngạc nhiên mừng rỡ:

- Ta nghe những quỷ hồn nói chuyện, cái gì Vương gia, Yêu Vương, đều không phải là người Địa Cầu à?

- Không phải người Địa Cầu là bình thường đó. Thời không vô tận chia làm thiên địa nhân tam giới.

Thôi Phủ Quân giải thích:

- Thiên là Thiên giới! Địa là Địa phủ Minh giới! Nhân là Nhân Gian giới. Nhân gian giới có ba ngàn thế giới lớn, hàng tỉ thế giới nhỏ.... Ba ngàn thế giới lớn, từng cái đều vô cùng rộng lớn, tiên ma ẩn hiện. Còn hàng tỉ thế giới nhỉ, từng cái đều nhỏ hơn nhiều, nhân khẩu cũng rất thưa thớt, quê hương của chúng ta cũng là một trong số đó. Quê hương của chúng ta sinh sôi nảy nở đến bây giờ mới chỉ có vài tỉ người mà thôi.

- Mỗi một khắc, trong ba ngàn thế giới lớn và hàng tỉ thế giới nhỏ đều có vô số sinh linh chết đi thành quỷ hồn đi vào Minh giới! Ngươi nói xem có bao nhiêu quỷ hồn Minh giới?

Thôi Phủ Quân nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh thực sự chấn động.

Thiên.

Tam giới?

Nhân gian giới lại rộng lớn như vậy, Địa Cầu mới chỉ là một trong hàng tỉ thế giới nhỏ. Như một người Địa Cầu sẽ tưởng rằng Địa Cầu là trung tâm! Nhưng bây giờ phát hiện... Địa Cầu chỉ là một trong hàng tỉ thế giới nhỏ khác chưa được xếp vào hàng ngũ ba ngàn thế giới lớn. Trong lúc nhất thời trong lòng hắn cũng có chút mất mác.

- Ba ngàn thế giới lớn, hàng tỉ thế giới nhỏ, người công đức cao dĩ nhiên sẽ không ít. Nhưng đồng hương của ta trong đó thì đúng là khó kiếm được. Mệnh cách vốn có của ngươi yếu nhưng lại có thể đến bước này đúng là khó kiếm! Đúng lúc nhàn rỗi lại trông thấy tiểu đồng hương như ngươi.

Thôi Phủ Quân cười nói:

- Ngươi sắp đầu thai nên ta cũng sẽ nói cho ngươi biết về luân hồi lục đạo.

- Luân hồi lục đạo chính là gồm Thiên Nhân đạo, Tu La đạo , Nhân Gian đạo, Súc Sinh đạo, Ngạ Quỷ đạo, Địa Ngục đạo.

Thôi Phủ Quân giải thích:

- Trong đó Thiên Nhân đạo cùng Tu La đạo đi vào 'Thiên giới' bên trong tam giới.

- Nhân Gian đọa cùng Súc Sinh đạo là 'Nhân giới' bên trong tam giới.

- Ngạ quỷ đạo cùng Địa Ngục đạo là 'Địa phủ Minh giới' bên trong tam giới.

- Thiên Nhân đạo chính là đạo của kẻ sắp đầu thai như ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.