- Lão tặc thiên?
Kỷ Ninh đột nhiên gào thét thê lương, hai hàng nước mắt chảy xuống:
- Sư phó, sư phó, sư phó của ta a!
- Oanh....
Từ trong đám mây lôi điện trên bầu trời phóng xuất ra một đạo lôi điên cực lớn đánh thẳn xuống phía dưới.
Kỷ Ninh cảm thấy một nỗi thống khổ tê tâm liệt phế đang lan tràn ra khắp toàn thân, từ khi cha mẹ mất đi thân nhân của mình thật sự còn rất ít, sư phụ Điện Tài tuy rằng luôn nghiêm khắc lạnh lùng nhưng Kỷ Ninh cảm nhận được tình cảm yêu thương từ sâu trong đáy lòng sư phụ đốivới mình.
Sư phụ Điện Tài đã được Kỷ Ninh coi là người cha thứ hai từ lâu.
- Không, Không...
Trong lòng Kỷ Ninh hiện giờ hoàn toàn tuyệt vọng.
Dưới Thiên kiếp, không có bất kỳ người nào có thể cứu sư phụ! Kể cả là Đại La Đạo Tổ cũng đều chỉ có thể ở một bên đứng nhìn, bởi vì một khi ra tay giúp đỡ sẽ khiến cho trời cao giáng xuống Thiên Phạt, Đại La Đạo Tổ mặc dù chống được nhưng cũng chỉ có một con đường chết.
Trong lòng Kỷ Ninh bỗng tuôn trào ra một loại khát vọng mãnh liệt.
- Ta chịu đủ rồi, ta đã chịu đủ rồi!!?
Nội tâm Kỷ Ninh phát ra tiếng gào tuyệt vọng.
- Loại cảm giác vô lực này ta đã chịu đủ rồi, ta thật sự không muốn thân nhân của ta cứ thế từng người một rời ta mà đi, ta không muốn, thật sự không muốn!
Mẫu thân rời đi... Phụ thân rời đi... Sư phụ cũng muốn rời đi... Tim Kỷ Ninh thắt lại như bị dao cắt! Một cỗ tín niệm vô cũng mãnh liệt bùng lên, đó là không muốn bị vận mệnh đùa cợt, một tín niệm muốn chân chính nắm trong tay vận mệnh của chính mình.
- Ta muốn trở nên cường đại, càng cường đại hơn nữa. Nếu có thể cường đại như Bàn Cổ, Nữ Oa, có thể khai thiên tích địa, cũng có thể hủy thiên diệt địa thì chỉ sợ cái gọi là Thiên kiếp kia cũng chỉ là trò cười mà thôi.
Kỷ Ninh lần đầu tiên cảm thấy khát vọng muốn vươn tới sức mạnh đỉnh cao của Tam Giới.
Đó là cảnh giới Bàn Cổ Thần.
Bàn Cổ, khai thiên tích địa sáng tạo ra Thượng Cổ thế giới. Nữ Oa, ngộ ra tám vạn bốn ngàn Đạo, được xưng là “Chí Thiện Chí Thánh Bàn Cổ Thần” Nữ Oa nương nương.
Bà cũng đạt tới Bàn Cổ cảnh giới, cũng là cường giả đệ nhất của Tam Giới mà không ai có thể tranh cãi. Đó chính là một tầng thứ... Dù là Thiên Địa cũng đều phải thần phục! Đừng nói gì tới Thiên Kiếp chỉ là một phần tử của Thiên Địa.
- Sư phụ....
Nhưng mặc cho nội tâm Kỷ Ninh khát vọng như thế nào cũng không thể cải biến được sự việc trước mắt, hắn chỉ có thể đứng nhìn hết thảy sự việc phát sinh!
Mặc kệ Kỷ Ninh hay Ngũ Phong tiên nhân thống khổ và không cam lòng như thế nào, kỳ thật giờ phút này người tuyệt vọng nhất chính là Điện Tài tiên nhân đang Độ Kiếp.
Điện Tài Tiên Nhân che ngực, ngẩng đầu nhìn lên thiên không.
Khi thấy vòng xoáy lôi điện mù mịt trên bầu trời không biến mất mà lại càng dượng dục thêm nhiều uy năng của lôi kiếp, Điện Tài tiên nhân tuyệt vọng:
- Tại sao còn có, tại sao lại còn có...
Tuyệt vọng.
- Sư muội, ta đến đây.
Khuôn mặt Điện Tài Tiên Nhân trở nên bình tĩnh, nhìn bầu trời đã thai nghén ra một đạo lôi điện liền từ xa chỉ tay nói “Đi!
HƯU...U...U! HƯU...U...U! HƯU...U...U! HƯU...U...U! HƯU...U...U!
Năm chuôi Lê Thiên Kiếm nhất phi trùng thiên nghênh đón đạo lôi điện đang bắn xuống kia. Lúc này đây Điện Tài tiên nhân mới thi triển ra kiếm pháp hoa lệ, cường đại nhất của mình, chỉ thấy năm thanh tiên kiếm trên không trung triền miên cuốn lấy nhau, phối hợp với nhau cùng nghênh đón tia chớp hủy diệt kia.
Năm đó, khi Điện Tài Tiên Nhân vẫn chỉ là Tam đại đệ tử Hắc Bạch học cung.
- Người trẻ tuổi nên tràn ngập tinh thần phấn chấn mới đúng, ngươi như thế nào lại buồn bã như vậy?
- Sư muội ta chết rồi, ta không muốn sống nữa, không muốn sống nữa!
- Không muốn sống nữa? Ngươi đã không muốn sống, lão già ta lại vừa vặn muốn giết người, ngươi đừng có đánh trả, hãy để cho ta giết ngươi đi.
Xôn xao.
Năm chuôi kiếm bất nhập giai bay lên hướng về phía người thanh niên đang tuyệt vọng đâm tới. Vô Hình kiếm ý lập tức truyền vào trong trí óc của người thanh niên. Nhất thức kiếm pháp thi triển....
Kiếm pháp dần dần càng ngày càng thêm tuyệt vọng.Tuyệt vọng đến mức tận cùng.
- Ngũ Hành Kiếm pháp thức thứ mười tám - Tiểu Ngũ Hành Diệt Tuyệt?
Một thức, lại một thức kiếm pháp được thi triển, càng ngày càng thêm huyền diệu, huyền diệu đến không thể tưởng tượng nổi.
- Ngũ Hành Kiếm pháp thức thứ ba mươi sáu - Đại Ngũ Hành Chúng Sinh?
- Ha Ha Ha...
- Ta và ngươi hữu duyên nên truyền cho ngươi một bộ kiếm pháp, ngươi tìm hiểu cho tốt, người trẻ tuổi, con đường tương lai của ngươi còn dài mà?
Thanh âm quanh quẩn trong đầu.
Đến khi người thanh niên tỉnh táo lại vội vàng tìm kiếm khắp nơi nhưng cũng không tìm thấy vị lão giả kia.
Sau lần gặp gỡ này, cảnh giới kiếm pháp của Điện Tài tiên nhân tăng tiến nhanh chóng, một bước lên trời, bị nhóm Tán Tiên của Hắc Bạch Học Cung nhận định là người có khả năng đột phá thành Thiên Tiên cao nhất trong cung.
Về sau Kỷ Ninh lại lần nữa tặng cho hắn đạo tàng và kiếm pháp cao cấp để tham chiếu nên Điện Tài tiên nhân lại tiếp tục có đột phá, đạt tới cảnh giới của Bắc Hành Tiên Nhân năm xưa, nhưng dù vậy hắn cũng vẻn vẹn ngộ ra Ngũ Hành Kiếm pháp thức thứ mười bảy mà thôi! Bộ kiếm pháp này trước thức thứ mười tám chỉ là quyển thượng.
Sau thức thức mười tám bộ kiếm pháp này mới lộ ra càng nhiều chiêu thức huyền diệu.
Có thể truyền ra kiếm pháp như thế, lão giả kia tuyệt đối là một nhân vật lợi hại trong Tam Giới, hiển nhiên lão giả này chẳng qua là trong lúc ngao du Tam Giới bắt gặp Điện Tài tiên nhân có chút tư chất nên mới tùy ý truyền thụ một bộ kiếm pháp rồi sau đó lại phiêu nhiên rời đi.
Cũng không có thu Điện Tài tiên nhân làm đệ tử. Nếu là thu làm đệ tử thì cũng phải truyền thụ pháp môn Luyện Khí, bí thuật, kiếm pháp... thậm chí chỉ điểm một chút nghi hoặc trên con đường tu hành cho đệ tử.
Nhưng Điện Tài tiên nhân là tự mình tìm hiểu Ngũ Hành Kiếm pháp, lúc không hiểu cũng chỉ có thể tự mình vùi đầu mà mò mẫm mà thôi!
- Ngưng!Điện Tài tiên nhân giờ phút này bỗng nhiên đốn ngộ.
Phảng phất như bầu trời hắc ám bỗng nhiên bị ánh mặt trời màu vàng kim bắn thủng.
Trong lúc lôi kiếp mạnh mẽ kéo dài khiến cho tâm tình của Điện Tài tiên nhân rơi vào tuyệt vọng, nhưng ngay lúc hắn chuẩn bị nghênh đón tử vong thì kiếm pháp của hắn lại đột phá.
Ngộ ra kiếm thức đại biểu cho sự tuyệt vọng khôn cùng – Tiểu Ngũ Hành Diệt Tuyệt áo nghĩa.
- Ngũ Hành Kiếm pháp thức thứ mười tám - Tiểu Ngũ Hành Diệt Tuyệt?
Điện Tài Tiên Nhân niết ấn trước ngực, miệng nở nụ cười.