Mãng Hoang Kỷ

Chương 745: Chương 745: Sư phụ của ta (2)




Còn Thần Ma Luyện Thể cường giả thì đối với chút lôi điện sót lại này dựa vào thần thể cũng có thể ngạnh kháng được.

Cho nên ba mươi sáu đạo lôi điện là một cái giới hạn. Ba sáu đạo này coi như là bốn lần cửu lôi kiếp. Trong cái giới hạn này tu giả Luyện Khí còn có hi vọng. Nếu như tiếp tục tăng thêm thì hi vọng vượt qua sẽ là rất nhỏ nhoi.

Uy năng đạo thiên lôi thứ ba mươi bảy rõ ràng là đáng sợ hơn rất nhiều. Như Kỷ Ninh đứng từ xa quan sát cũng có thể cảm nhận được áp lực vô hình.

- Đạo thiên lôi này đã đạt tới cấp độ của Thiên Tiên uy năng rồi.

- Bành...

Chỉ thấy hư ảnh năm tòa núi lớn lơ lửng trên không trung, năm thanh tiên kiếm đã mạnh mẽ ngăn được đạo thiên lôi này nhưng cũng trầm xuống mãnh liệt.

- Thật mạnh.

Sắc mặt Điện Tài tiên nhân khẽ đổi nhưng ngay lập tức khôi phục lại vẻ lạnh lùng như trước.

Trong mắt có thêm sự quả quyết.

Tuyệt đối không lùi bước.

- Oanh?

Đạo thiên lôi thứ ba mươi tám đánh xuống.

Điện Tài tiên nhân tiếp tụcđiều khiển năm thanh Tiên giai cực phẩm phi kiếm bay lên nghênh đón, lần nữa cứng rắn chống đỡ.

Nhưng lúc này hư ảnh năm tòa núi lớn bên ngoài năm thanh tiên kiếm đều rung động, lắc lư dữ dội, chỉ thiếu chút nữa là tán loạn rồi.

- Không tốt?

Xa xa Ngũ Phong tiên nhân sắc mặt đại biến.

Bốn mươi lăm đạo thiên lôi, sư phụ ngươi liệu có thể vượt qua hay không nguy hiểm này?

Kỷ Ninh không đáp.

Hắn chỉ chăm chú nhìn, đương nhiên là hắn hiểu được.

Đạo thiên lôi thứ ba mươi tám suýt nữa đã phá tan kiếm pháp của sư phó. Sư phó có thể trụ được đến đạo thiên lôi thứ bốn mươi lăm hay không rất khó nói.

Như Ngũ Phong tiên nhân ngày trước cũng không thể kiên trì được đến đạo thiên lôi thứ hai mươi bảy mà ngã xuống ở đạo thứ hai mươi lăm đấy.

- Oanh?

Trên không trung, vòng xoáy đám mây lôi điện phóng xuất đạo thiên lôi thứ ba mươi chín.

- Chặn lại?

Điện Tài tiên nhân thét lớn.

Năm thanh tiên kiếm giống như đàn cá ngược dòng, mang theo hư ảnh năm ngọn núi lớn đón đầu đạo thiên lôi kia. Chỉ thấy sau tiếng oanh kích cả năm thanh tiên kiếm đều bật ra, trực tiếp rơi trên mặt đất. Tuy nhiên đạo thiên lôi kia cũng tiêu tán không còn bóng dáng.

- Không được?

Ngũ Phong tiên nhân lo lắng nói.

- Sư phó! Sư phó?

Kỷ Ninh lo lắng muôn phần.

- Nhất định phải đứng vững.

Sắc mặt Điện Tài tiên nhân bỗng nhiên đỏ lên, khí tức tăng vọt.

Cuối cùng cũng đã thi triển ra cấm thuật.

Ngũ Phong tiên nhân trong mắt tràn đầy khẩn trương:

- Sư phụ của ngươi thi triển cấm thuật nghiền ép Kim Liên Nguyên Thần. Hi vọng nhờ cấm thuật có thể kiên trì vượt qua. Nhất định phải chịu đựng vượt qua, không thể thất bại, không thể thất bại?

Hắn đã chứng kiến quá nhiều đồng môn thất bại rồi, nguyên một đám độ kiếp thất bại; hắn thất bại, sư phó hắn thất bại, sư huynh hắn thất bại, sư đệ hắn thất bại... Nguyên cả một đám ngã xuống dưới thiên kiếp.

Điện tài tiên nhân chính ra là có hi vọng nhất.

Thậm chí có cả năm thanh cực phẩm tiên kiếm trợ giúp.

- Nhất định phải chịu đựng vượt qua?

Ngũ Phong tiên nhân lẩm bẩmnói.

- Sư phó! sư phó?

Tinh thần Kỷ Ninh căng ra, so với chính mình gặp phải sinh tử tuyệt cảnh còn lo lắng hơn.

Tuy rằng sớm biết thiên kiếp rất đáng sợ nhưng khi thực sự chứng kiến nó, cứ một đạo tiếp một đạo, đạo sau mạnh hơn đạo trước, Kỷ Ninh chỉ sợ sư phó bị thiên lôi đánh trúng thân thể.

Chỉ cần đánh trúng một lần thôi, vậy là đã xong! Đạo thiên lôi thứ bốn mươi, đạo thiên lôi thứ bốn mươi mốt, đạo thiên lôi thứ bốn mươi hai... Sau khi thi triển cấm thuật, Điện Tài tiên nhân thao túng năm thanh tiênkiếm với uy năng tăng vọt, liên tiếp chống được mấy đạo thiên lôi.

- Oanh?

Đạo thiên lôi thứ bốn mươi bốn.

Khuôn mặt Điện Tài tiên nhân có chút vặn vẹo, trong mắt tràn đầy điên cuồng, năm thanh tiên kiếm lại bay lên nghênh tiếp.

Hư ảnh năm ngọn núi lớn trên bầu trời mơ hồ như trấn áp một phương tiểu thế giới.

Nhưng trước đạo thiên lôi hủy diệt, hư ảnh toàn bộ năm tòa núi lớn bị phá tan, năm thanh kiếm cứ thế bị đánh rơi xuống.

Chặn lại! Chỉ còn đạo thiên lôi cuối cùng nữa thôi.

Ngũ Phong tiên nhân lo lắng nói.

- Sư phó.

Kỷ Ninh gấp gáp đến độ cứ mơ tưởng chính mình xông lên rồi.

Ngoài da Điện Tài tiên nhân lấm tấm xuất hiện những giọt máu tươi. Đã sử dụng tới cấm thuật đều là cường bạo cưỡng ép thúc dục nguyên lực để sử dụng, làm cơ thể khó có thể thừa nhận.

- Oanh?

Đạo thiên lôi thứ bốn mươi lăm.

- Phá cho ta?

Điện Tài tiên nhân giống như điên cuồng, năm thanh Lê Thiên tiên kiếm cũng điên cuồng nghênh tiếp, trong tuyệt cảnh phóng ra uy lực mạnh hơn.

Có cảm tưởng hư ảnh năm tòa núi lớn kia càng thêm hòa hợp, uy năng gia tăng không ít.

- Oanh! Oanh! oanh?

Một đạo thiên lôi kia như hủy thiên diệt địa oanh kích xuống.

- Xoẹt...

Năm thanh tiên kiếm chấn động bắn ngược ra rơi xuống, đồng thời một tia lôi điện còn sót lại bắn thẳng tới Điện Tài tiên nhân.

- Không?

Khóe mắt Kỷ Ninh như rách ra, hai con mắt lập tức đỏ lên.

- Không?

Ngũ Phong tiên nhân cũng đầy hoảng sợ.

Điện Tài tiên nhân càng thêm điên cuồng gào thét. Chỉ thấy phía trên đầu hắn đột ngột xuất hiện năm thanh kiếm, đó chính là những thanh kiếm hắn thường dùng trước đây.

Năm thanh kiếm vừa mới hóa thành năm đạo ánh sáng bay lên liền va chạm với đạo lôi điện còn sót lại.

- Phốc?

Một thanh kiếm bật ra bắn thẳng vào ngực Điện Tài tiên nhân, đâm thủng một lỗ.

Nhưng tia lôi điện kia cũng đồng thời biến mất không còn lại gì.

- Hặc hặc ha ha ha, hặc hặc...

Điện Tài tiên nhân che miệng vết thương trên ngực, ngửa đầu cười lớn.

Kỷ Ninh, Ngũ Phong tiên nhân đều sửng sốt, lập tức kích động như điên.

- Chặn! chặn được rồi!

- Sư phó chặn được rồi?

Từ trong tuyệt vọng thành công làm cho tâm tình Ngũ Phong tiên nhân và Kỷ Ninh cũng thay đổi rất nhanh.

- Như thế nào có thể...

Ngũ Phong tiên nhân ngẩng đầu nhìn vòng xoáy đám mây lôi điện trên bầu trời, trong mắt đầy tuyệt vọng và hoảng sợ:

- Sao có thể? Sao có thể như vậy...

- Tại sao chưa tiêu tán?

Kỷ Ninh cũng cảm thấy một cỗ hàn khí lạnh như băng xuyên từ đỉnh đầu tới tận chân.

Đám mây lôi điện trên bầu trời vẫn như trước xoay tròn, nhưng rõ ràng cảm giác thấy nó như càng áp súc uy năng lại.

Điện Tài tiên nhân đang che ngực cười to bỗng ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn đám mây lôi điện kia, trong mắt có phẫn nộ, có bất cam, cả tuyệt vọng điên cuồng gào thét:

- Vì sao? vì sao? vì sao còn tiếp tục a!!!

- Sáu chín, sáu chín...

Ngũ Phong tiên nhân thì thào:

- Sáu cửu lôi kiếp. Sư đệ ta không phải đệ tử Đạo Tổ, thậm chí cũng không phải đệ tử Thiên Tiên. Tại sao phải xuất hiện sáu cửu lôi kiếp, vì cái gì...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.