Mãng Hoang Kỷ

Chương 1297: Chương 1297: Đỉnh tiêm Tổ Thần




- Bành!

Cả hai giao kích, Phật Tổ Như Lai mượn lực nhanh chóng bay ngược ra sau.

- Dị tộc!

Kỷ Ninh hét lớn một tiếng, hóa thành một đạo hắc sắc điện xà thẳng tới Thứ Tu Đại Ma Thần.

- Đáng chết.

Thứ Tu Đại Ma Thần cùng Như Lai giao thủ, chấn đến lảo đảo lui ra, Kỷ Ninh cũng đã đánh tới rồi, cảnh này khiến Thứ Tu Đại Ma Thần oán hận không cam lòng, mắt nhìn Phật Tổ Như Lai bay ngược xa xa.

- Ta hao phí một cái giá lớn như vậy, thậm chí ngay cả tồn tại có được thực lực Tổ Thần trong thổ dân, ta vậy mà một người cũng giết không được, thật sự là không cam lòng a.

Kiếm quang của Kỷ Ninh phủ xuống!

Cực kỳ chói mắt, một kiếm phảng phất như xé rách bầu trời.

- Ba!

Cái đuôi của Thứ Tu Đại Ma Thần hóa thành lưu quang chói mắt, đụng vào kiếm quang.

Thứ Tu Đại Ma Thần bị chấn bay ngược, lạnh như băng nhìn Kỷ Ninh, Kỷ Ninh thì hóa thành hắc sắc điện xà bay đến bên cạnh Phật Tổ Như Lai, vung tay lên thu Phật Tổ Như Lai lại.

- Chủ nhân.

Xa xa Kim Giáp Độc Tí truyền âm.

- Đi!

Thứ Tu Đại Ma Thần phẫn nộ quát.

Chữ đi này, hắn nói cực kỳ không cam lòng, Thứ Tu Đại Ma Thần đồng thời vung tay lên, xa xa sáu cây cột đá liền biến mất, mặc dù trận pháp Vô Tận Lộ có chút tổn hại, thế nhưng tìm được đại năng am hiểu trận pháp vẫn có thể chữa trị. Cái giá chữa trị, là thấp hơn cái mới mấy trăm lần a.

- Đi.

Kim Giáp Độc Tí phất tay thu một đám Chân Thần dị tộc, cũng thu Thủy Nhai tộc tam huynh đệ, lão giả râu đỏ, lão giả gầy gò đi theo bay đến bên cạnh Thứ Tu Đại Ma Thần.

- Lúc này đây coi như các ngươi gặp may mắn.

Thứ Tu Đại Ma Thần cười lạnh nhìn đám người Kỷ Ninh.

- Thượng Cổ phế tích còn rất lớn, chúng ta từ từ đến.

Vèo.

Một thành lũy Ám Kim sắc hiện ra, Thứ Tu Đại Ma Thần, Kim Giáp Độc Tí biến mất không thấy gì nữa, thành lũy nhanh chóng bay đi.

...

Trong thành lũy.

Thứ Tu Đại Ma Thần ngồi ở trên vương tọa, phía dưới là sáu gã thủ hạ Kim Giáp Độc Tí.

- Chủ nhân, Bắc Minh Kiếm Tiên kia bị vây ở trong trận pháp Vô Tận Lộ, vì sao đi ra nhanh như vậy?

Lão giả râu đỏ nhịn không được nói.

- Cái kia cũng quá nhanh a, hắn bị khốn trụ còn không bao lâu đây này.

- Đi ra ngoài thật nhanh.

Kim Giáp Độc Tí cũng nhíu mày.

- Những thổ dân này, có lẽ không có kiến thức gì, nên nhận thức không ra trận pháp Vô Tận Lộ mới đúng. Một cái chưa bao giờ được chứng kiến trận pháp Vô Tận Lộ... lâm vào trong trận pháp, sẽ có một thời gian ngắn không biết phá trận như thế nào. Dù sao trận pháp phạm vi quá lớn... Chậm rãi bay, cũng phải bay rất lâu.

- Ân.

Trong mắt Thứ Tu Đại Ma Thần có hàn quang lóe lên, nhẹ nhàng gật đầu.

Đúng.

Một cái không có kinh nghiệm, lâm vào trận pháp Vô Tận Lộ, sẽ cẩn thận từng li từng tí dò xét trận pháp, phải rất lâu mới có thể ra. Mà Kỷ Ninh bị vây ở trong trận pháp, lại lập tức đi ra.

- Chỉ có một giải thích, hắn bị vây ở trong trận pháp Vô Tận Lộ, lập tức liền biết phương pháp phá giải.

Thứ Tu Đại Ma Thần lạnh như băng nói.

- Hắn trực tiếp thi triển Cửu Giác Điện Xà độn thuật, dùng tốc độ nhanh nhất bay ra... Cái này không sai biệt lắm.

- Hắn làm sao có thể lập tức liền minh bạch phương pháp phá giải?

Kim Giáp Độc Tí nhíu mày.

- Chẳng lẽ... Hắn đã được chứng kiến?

- Tam Giới này cũng đụng qua đại năng khác, như Vạn Vật, La Hầu...

Thứ Tu Đại Ma Thần nói.

- Bắc Minh Kiếm Tiên có khả năng từ trên người dị tộc lưu lạc Hỗn Độn nào đó, đã nhận được chút ít ghi lại có quan hệ tới Vô Tận Lộ, hừ, tính toán bọn hắn gặp may mắn.

- Chủ nhân, nếu ngươi quả thật muốn giết Như Lai kia... hẳn có thể giết chết a.

Kim Giáp Độc Tí nhìn Thứ Tu Đại Ma Thần.

Tổ Thần Tổ Tiên, thực lực cũng có phân chia.

Cấp độ Tổ Thần bình thường, là đám người Tam Thanh, Phục Hy, Như Lai.

Tổ Thần cấp độ đỉnh phong, là tựa như Vạn Vật Chi Chủ, Thứ Tu Đại Ma Thần. Vạn Vật Chi Chủ bằng chính là luyện chế Khôi Lỗi, bồi dưỡng Trùng Thú. Mà Thứ Tu Đại Ma Thần thì bằng bí thuật cực kỳ huyết tinh, vì vậy mới có tư cách được xưng là Đại Ma Thần, ở trong Hỗn Độn có thể được xưng một tiếng Đại Ma Thần đều là có một ít thủ đoạn huyết tinh khủng bố, nếu như không thi triển bí thuật, Thứ Tu Đại Ma Thần liền miễn cưỡng xem như Tổ Thần đỉnh tiêm.

Kỷ Ninh ỷ vào thân thể nửa bước Tổ Thần, kiếm thuật đáng sợ, đạt đến cấp độ Tổ Thần bình thường.

Lúc sử dụng thần kiếm Tử Quang Quỳnh, thì miễn cưỡng tính toán Tổ Thần đỉnh tiêm! Hắn mới cùng Thứ Tu Đại Ma Thần giết tương xứng.

- Đúng.

Thứ Tu Đại Ma Thần nhẹ nhàng lắc đầu.

- Từ khi ta luyện thành bí thuật, đến nay liền thi triển qua ba lượt, mỗi thi triển một lần... Đối với ta ảnh hưởng đều rất lớn, sợ là trên vạn năm không có cách nào lại thi triển. Mà Tam Giới này quyết chiến cuối cùng nhất, xem chừng cũng sắp rồi, chỉ là sự tình mấy trăm năm, chúng ta đương nhiên không thể sốt ruột! Lần này đã giết hai đại pháp thân của Như Lai, Tứ đại Hoàng Tôn cơ hồ đều chết hết, ta còn tổn thất trận pháp Vô Tận Lộ, làm quá nhiều rồi, phía dưới phải dựa vào Vô Gian Môn kia. Thực lực của Vô Gian Môn Vạn Ma chi chủ không phải chuyện đùa, Tam Giới để cho ta kiêng kị nhất đúng là cái thổ dân này.

- Ân.

Kim Giáp Độc Tí trịnh trọng gật đầu.

- Thân là Tổ Thần, lại có thể từ trong tay Thế Giới Thần bỏ trốn mất dạng, Thế Giới Thần cũng đuổi không kịp! Tuy ta ở trong Hỗn Độn ngao du nhiều năm, đụng phải Tổ Thần Tổ Tiên cũng hơn vạn, lại không có ai lợi hại như vậy, cũng chỉ có ở trong truyền thuyết nghe được, không nghĩ tới thổ dân này lợi hại như vậy.

- Ân... Đây chỉ là bắt đầu mà thôi.

Thứ Tu Đại Ma Thần nói khẽ.

- Hai đại phái thổ dân này còn không có liều chết, nếu như chúng ta thủ đoạn ra hết, đó mới gọi buồn cười.

- Bắc Minh kia...

Thứ Tu Đại Ma Thần bỗng nhiên nhíu mày.

- Hắn có sáu chuôi thần kiếm, lúc sử dụng một thanh huyết sắc thần kiếm trong đó, vậy mà miễn cưỡng có uy năng của Tổ Thần đỉnh tiêm. Là chuôi thần kiếm kia uy năng lợi hại? Hay nói, hắn đã là Tổ Thần?

******

Kỷ Ninh cùng Phục Hy thị đứng chung một chỗ, sau lưng là Khoa Phụ, Ngọc Đỉnh đạo nhân...

Bọn hắn nhìn thành lũy nhanh chóng biến mất ở chân trời, Kỷ Ninh cũng thả Phật Tổ Như Lai ra.

- Thật đáng sợ dị tộc.

Phục Hy thị nói khẽ.

- May mắn lần này có Kỷ Ninh.

Phật Tổ Như Lai mỉm cười nhìn Kỷ Ninh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.