Bọn họ cũng thầm hận không thôi.
Trận doanh Nữ Oa lại thêm một cường viện! Kỳ thực bọn hắn đã sớm muốn diệt trừ Lã Động Tân rồi. Thế nhưng Lã Động Tân lại là Thiên Thần Chân Tiên được Đạo môn coi trọng nhất, ai cũng hiểu rõ. Người tu luyện như Lã Động Tân, một khi đột phá, nhất định sẽ là khó lường, đã sớm trở thành bảo bối của Đạo môn rồi. Lã Động Tân cũng không giống như Kỷ Ninh vậy, tự mình tìm chết, cho nên bên Vô Gian Môn cũng vẫn không có biện pháp làm gì.
- Đột phá trước khi hạo kiếp tới, quả nhiên Lã Động Tân này là một uy hiếp. Chỉ có điều, cuối cùng nếu như muốn phân sinh tử, như vậy vẫn phải chờ tới trận quyết chiến cuối cùng a.
Thần Vương tức giận không thôi, thế nhưng hắn vẫn còn rất trấn định.
Dù sao hai trận doanh chiến tranh, có thêm một Đạo Tổ đạt tới trình độ cao nhất, phạm vi ảnh hưởng vẫn còn có thể khống chế được. Nếu như nhiều thêm một người có cấp độ đứng đầu Đạo môn, như vậy hắn mới có thể chính thức kinh sợ mà nổi giận a.
Về phần Kỷ Ninh?
Thần Vương sớm đã ném Kỷ Ninh ra sau đầu rồi, từ động tĩnh hiện tại của Kỷ Ninh xem ra. Có lẽ người này đang một lòng đi luyện kiếm rồi, căn bản không có ý định đánh lén Vô Gian Môn của hắn nữa:
- Kỷ Ninh này, cuối cùng cũng đã có kinh nghiệm.
******
Một vị Đạo Tổ mới sinh ra đời, chủ yếu lan truyền giữa các Đại Năng Giả với nhau. Ngay cả Thiên Thần Chân Tiên cũng có một số rất ít mới biết được. Bởi vì Kỷ Ninh một lòng luyện kiếm, cho nên Bồ Đề cũng không có nói cho Kỷ Ninh biết.Thậm chí hắn cũng không vội vã đem đại trận mà Phục Hy sáng chế cho Kỷ Ninh:
- Đại trận bực này muốn học cũng nhanh, hiện tại đồ nhi này của ta đang hành tẩu Tam giới, luyện kiếm thiên hạ tựa như điên cuồng vậy. Vẫn không nên quấy nhiễu thì tốt hơn. Chờ sau khi nó tu luyện thành công, truyền thụ lại cũng không muộn a.
Bồ Đề nhìn vô cùng chuẩn.
Hiện tại quả thực Kỷ Ninh đã hoàn toàn tiến vào trạng thái điên rồi.
Kiếm đạo của hắn đại thành, thế nhưng chỉ có thể coi là sờ đến cửa của tầng thứ nhất Kiếm Lực.
Tầng thứ hai Kiếm Lực, mới chính thức được coi là bắt đầu tiến vào một phiến thiên địa mới. Kiếm chính thức Kỷ Ninh cũng chỉ mới bắt đầu chạm đến. . . Từ lúc Kỷ Ninh hành tẩu Tam giới, không ngừng luyện kiếm, so kiếm, đối với con đường của mình hắn lại càng thêm hiểu rõ thấu triệt. Thậm chí còn đem tất cả ảo diệu của kiếm pháp dung luyện thành năm thức, dựa theo nhận định ban đầu của Kỷ Ninh.
- Tất cả kiếm chiêu trong thiên hạ, thậm chí là Ngũ Bảo Kiếm Thuật, tất cả đều có thể phân biệt dung luyện trở thành năm thức.
- Kỷ Ninh ta sáng chế ra môn kiếm thuật này, như vậy gọi là Minh Nguyệt kiếm thuật đi. Năm tháng vô tận sau này ta phải không ngừng hoàn thiện năm thức này.
Đây là suy nghĩ trong lòng của Kỷ Ninh.
Năm kiếm này,bao hàm toàn bộ ảo diệu của tất cả kiếm pháp bên trong Tam giới.
Kỳ thật kiếm pháp nói đơn giản thì cũng đơn giản, kiếm chiêu cơ bản nhất chính là bổ, đâm, chọc, quét, chém, điểm, xoắn, sụp đổ, khung, gẩy, treo, cắt. Nói phức tạp thì cũng phức tạp, từ một có thể sinh ra hai, từ hai có thể sinh ra ba, từ ba có thể sinh ra vạn vật. Mười ba kiếm chiêu cơ bản này cũng có thể diễn biến thành kiếm pháp vô cùng vô tận.
Kỷ Ninh dựa theo phương pháp phân chia của chính mình, phân nó thành năm thức.
Nói là năm thức, nghiêm khắc nói, chính là năm đại kiếm ý, là năm tầng.
Năm thứ mười lăm Kỷ Ninh luyện kiếm.
- Cẩn thận.
Một Thần Ma cấp độ Nguyên Thần gầm nhẹ một tiếng rồi phóng tới chỗ của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh sử dụng lực lượng của cấp độ Tử Phủ, hai tay phân biệt nắm một thanh kiếm, một kiếm đánh ra giống như hình thành một lỗ đen, làm cho lực lượng ngập trời, điên cuồng của đối phương suy yếu đi. Mặc cho đối phương công kích nhanh hơn nữa thì cũng rất khó có thể thoát khỏi.
- Phanh.
Thần Ma kia lại bị lực lượng của chính bản thân mình kéo lại, không kìm lòng được mà phải lảo đảo một cái.
- Minh Nguyệt ngũ thức, không nghĩ tới lại là một thức này có hình thức ban đầu trước. Như vậy thức này gọi là Duy Tâm đi a.
Kỷ Ninh khẽ gật đầu một cái.
Minh Nguyệt kiếm thuật.
Dùng tên của nữ nhi Kỷ Ninh để đặt tên, đại biểu cho người quan trọng, đồng thời cũng là người Kỷ Ninh mốn thủ hộ nhất!
Minh Nguyệt ngũ thức, Duy Tâm thức là một kiếm pháp phòng thủ, đại biểu cho vận dụng ý cảnh cực hạn từ kiếm pháp phòng thủ của Kỷ Ninh, một kiếm đánh ra, tựa như hình thành lỗ đen, khiến cho công kích của kẻ địch rơi vào trong đó. Đương nhiên hiện tại kiếm pháp này vẫn còn rất đơn sơ, cũng đã xem như kiếm pháp lợi hại nhất của Kỷ Ninh rồi.
Lúc này. . .
Kỷ Ninh đã vô thanh vô tức đạt đến Kiếm Lực tầng thứ ba. Thế nhưng đối với chuyện này Kỷ Ninh cũng không côs để ý, trong lòng của hắn chỉ có Minh Nguyệt kiếm thuật, bộ kiếm pháp này mới chính là kết tinh tâm huyết của hắn, mới chính là căn bản của tất cả kiếm pháp của hắn.
Khi nào có thể sáng chế tất cả ngũ thức, khi đó Kỷ Ninh mới có thể dừng lại.
- Ồ?? Cuối cùng cũng đã bắt được Đông Quần Chân Tiên rồi hay sao?
Kỷ Ninh bỗng nhiên nhếch miệng, nở nụ cười vui vẻ.
. . .
Ở bên trong Hỗn Độn vô tận, ở chỗ sâu trong một hạp cốc tràn ngập hàn khí, bên trong tấm bia đá bị đóng băng.
Ở trong Thế giới lao ngục.
Tám cánh hoa sen hướng xuống phía dưới, bản thân thì lơ lửng treo trên bầu trời cao cao. Bát đại chân hỏa che trời phủ đất, hoàn toàn bao phủ pháp bảo hình dáng như là cái chén bên dưới, đồng thời cũng không ngừng thiêu đốt.
Bên ngoài trận pháp cấm chế có một người thiếu niên mặc áo bào trắng, đang nhắm mắt suy tư kiếm thuật, chỉ là vẫn một mực duy trì đưa vào một chút pháp lực.
Mặc dù đối phương chỉ là Thuần Dương Chân Tiên, nhưng đó là Thuần Dương Chân Tiên đệ nhất đẳng. Thực lực có thể sánh ngang với Đạo Tổ bên Tam giới a! Đối phương trốn ơ ở bên trong pháp bảo hình dáng như cái chén kia, không ngừng đưa vào pháp lực để chống cự với bát đại chân hỏa đang thiêu đốt. . . Thế nhưng lại có thể đơn giản chèo chống được những mười lăm năm.
- Ta, ta nhận thua.
Rốt cuộc, ở bên trong pháp bảo hình dáng như cái chén cũng truyền đến thanh âm không cam lòng xấu hổ và giận dữ của Đông Quần Chân Tiên. Bởi vì pháp lực của hắn, ngay cả đan dược cũng đã tiêu hao hầu như không còn, tối đa cũng chỉ có thể kháng cự thêm ba ngàynữa mà thôi.