- Đến đây đi. Nếu muốn tới thì cứ tới luôn đi. Ta sẽ tiếp hết!
Sau khi thắng hai trận trong tối hôm qua, lời nói của Bối Anh sư huynh và Cửu Liên sư tỷ làm Kỷ Ninh hiểu được Cho dù thế nào thì phe đệ tử cũ nhất định sẽ không bỏ qua. Kiểu gì họ cũng sẽ tìm cách thắng lại. Kỷ Ninh cũng nhận định được rằng bản thân mình vẫn còn ở thế dưới nếu gặp phải những đệ tử cấp cao trong Hắc Bạch học cung.
Nhưng mình cũng sẽ không dễ dàng nhận thua. Nếu thua thì phải thua tâm phục khẩu phục.
- Muốn thắng ta thì cũng phải làm ta tâm phục khẩu phục với thực lực.
Trong mắt Kỷ Ninh tràn đầy chiến ý. Đêm vừa rồi hắn đã lại tiếp tục nghiên cứu 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục'. Vì biết rõ sắp bị thách đấu nên hắn cũng phải sử dụng hết thời gian còn lại để nâng cao thực lực.
Vù vù.
Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh thì một con Thuyền lá đã xuất hiện bên cạnh. Hắn chuẩn bị tới gặp sư phụ Điện Tài tiên nhân Dù sao thì 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục' cũng có rất nhiều chỗ khó hiểu. Nếu hỏi sư phụ thì hắn là có thể giải đáp nhanh những thắc mắc này.
Vèo!
Hắn đứng trên con truyền xé gió bay đi.
- Bắc Minh sư huynh.
Bỗng nhiên một âm thanh vang lên.
Kỷ Ninh đứng trên Thuyền quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy xa xa có một người trung niên đang đứng trên thanh phi kiếm bay tới, mặt lộ ra vẻ luồn cúi, trên ống tay áo của hắn có đường viền trắng đen. Vừa nhìn thấy đường viền trắng đen này Kỷ Ninh liền biết ngay. Người trước mắt là người hầu của đệ tử. Mỗi đệ tử chính thức có thể thu nhận mười người hầu. Những người hầu tu tiên này sẽ làm một vài việc như kiểu dọn dẹp, truyền tin, canh cửa.
- Chuyện gì vậy?
Kỷ Ninh nhìn về phía người này.
- Bên ngoài cửa Học cung có một người tự xưng là Bắc Sơn Bách Vi, muốn gặp Bắc Minh sư huynh.
Người trung niên này cung kính nói.
- Bắc Sơn Bách Vi?
Kỷ Ninh gật đầu.
- Vậy ta sẽ qua ngay.
Vèo!
Lúc này, hắn đứng trên con thuyền bay thẳng tới cửa chính của Hắc Bạch học cung. Một lát sau là đã tới được chỗ cửa chính. Ở ngoài cửa chính, Bắc Sơn Bách Vi đang ngồi trên Cửu Tinh Tiên Liên cực kỳ huyền diệu, cô hầu gái khôi lỗi đứng bên cạnh.
- Kỷ Ninh.
Bắc Sơn Bắc Vi vừa nhìn thấy Kỷ Ninh đứng trên con thuyền bay tới thì liền vội xuống xe.
- Bách Vi.
Kỷ Ninh đáp xuống.
- Mới sáng sớm mà ngươi đã tới Học cung này làm gì vậy?
Bắc Sơn Bách Vi mỉm cười, giơ tay ra chỉ sang bên cạnh. Bên cạnh hắn có ba người đang đứng, mỗi người đều cũng có chút phong thái bất phàm.
- Lúc trước ta đã nói cần năm suất người hầu của ngươi. Ba người này tính là ba suất trong đó. Còn hai người nữa đợi thêm chút thời gian ta cũng sẽ đưa tới.
- Ba người bọn họ?
Kỷ Ninh nhìn kỹ lại.
Mỗi một đệ tử chính thức cũng chỉ có mười người hầu. Một khi đã là người hầu thì sẽ trở thành người sống chung với mình tới trăm năm, thậm chí là mấy trăm năm.
- Ba người này đều không tệ.
Bắc Sơn Bách Vi chỉ tay vào người có vóc dáng cao nhất, là một thanh niên cao gầy.
- Hắn tên là Vân Chu, là đệ tử của bộ tộc Vân tộc, đang là Tử Phủ tiền kỳ.
Vân Chu sáng mắt lên, cung kính nói:
- Vân Chu gặp qua Kỷ Ninh sư huynh.
- Vị này là muội muội của Vân Chu.
Bắc Sơn Bách Vi chỉ về phía nữ tử xinh đẹp dáng người yểu điệu mặc áo mỏng màu trắng ở bên cạnh. Đôi mắt của cô gái này cũng khá to, lại long lanh như giọt nước. Nàng nhìn thật kỹ Kỷ Ninh một lần rồi cũng khom người hành lễ, nói:
- Vân Lộ gặp qua Kỷ Ninh sư huynh.
Bắc Sơn Bách Vi chỉ về người cuối cùng, là một thanh niên có vẻ rất bình thường:
- Hắn tên là Vong Vệ, là hộ vệ cực kỳ trung thành của ta.
- Vong Vệ gặp qua Kỷ Ninh sư huynh.
Thanh niên giản dị này cũng cung kính hành lễ.
- Vân Chu, Vân Lộ, Vong Vệ.
Bắc Sơn Bách Vi cười nói:
- Đó là người hầu của Kỷ huynh đó. Nếu bọn họ có chút thờ ơ nào với công việc thì ngươi có thể đuổi thẳng bọn họ ra khỏi Hắc Bạch học cung. Bắc Sơn Bách Vi ta cũng sẽ chẳng thèm gặp bọn họ nữa. Không cần phải nể mặt ta mà nhân nhượng cho bọn họ.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Còn hơn trăm phàm nhân này nữa. Đều là những người đã được ta chọn lựa Kỷ càng nên cũng khá có ích. Có khả năng làm được những việc như chăm sóc hoa cỏ, nấu nướng.
Bắc Sơn Bách Vi chỉ tay về phía đám người bên cạnh.
Trong nhóm phàm nhân này, đa phần đều là nữ, chỉ có hơn mười người là nam.
Khi Bắc Sơn Bách Vi vừa chỉ tay tới hướng bọn họ là tất cả đều cung kính quỳ xuống không chút thất lễ nào.
- Làm phiền Bách Vi huynh rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Nếu không có việc gì vội, mấy ngày nữa, ta mời Kỷ huynh và Mộc Tử Sóc ra ngoài gặp mặt được không?
Bắc Sơn Bách Vi hỏi.
- Được.
Kỷ Ninh liền nói:
- Đúng rồi, còn có một chuyện phải nhờ tới Bách Vi huynh.
- Sao? Có việc gì cứ nói.
Bắc Sơn Bách Vi nói.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Là thế này. Ta có đi cùng với ba Tử Phủ tiền kỳ Mạnh tộc tới thành An Thiền. Tên lần lượt là Mạnh Hân, Mạnh Nham, Mạnh Tuấn. Về sau bọn họ đi theo một người trung niên hói đầu gọi là 'Danh thúc'. Trong ba người bọn họ, 'Mạnh Nham' đã từng thi triển cấm thuật nên căn cơ bị hao tổn. Ta sợ rằng hắn không thể gia nhập được môn phái nào. Cho nên ta muốn để một suất người hầu cho hắn. Nhưng ta lại không biết hắn đang ở đâu. Cho nên ta mới nhờ Bách Vi huynh hỗ trợ.
- Chuyện này chỉ là chuyện nhỏ.
Bắc Sơn Bách Vi nói:
- Mạnh tộc chính là một bộ tộc lớn. Tất cả mọi động tĩnh của đệ tử thuộc bộ tộc đó đều được Thiên Bảo Sơn thu thập. Ta chỉ cần tới thẩm tra là biết ngay.
- Được rồi. Nếu không còn chuyện gì nữa thì ta cũng không nán lại nữa.
Bắc Sơn Bách Vi lập tức đi lên Cửu Tinh Tiên Liên. Hai người chắp tay chào nhau rồi Tiên Liên hóa thành một ánh lửa biến mất ở phía xa. Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh, con thuyền ở bên cạnh liền phóng to ra, biến thành một con thuyền lớn hơn mười trượng:
- Tất cả lên hết đi.
Ba người hầu cùng một đám phàm nhân cùng đi lên con thuyền. Con thuyền lập tức xé gió bay về hướng Bắc Minh Phong.
Bắc Sơn Bách Vi cưỡi Cửu tinh Tiên Liên đi tới Thiên Bảo Sơn.
- Nghe nói đệ tử mới vào Hắc Bạch học cung là Kỷ Ninh, tối hôm qua đã liên tiếp đánh bại hai tên đệ tử cũ gia nhập môn phái được khá nhiều năm!
- Kỷ Ninh này là người phương nào vậy? Sao lại lợi hại như vậy?
- Không biết. Chỉ nghe nói hắn được Điện Tài tiên nhân thu làm đại đồ đệ.