- Ồ, đúng rồi.
- Những Thiên Tiên kia, thậm chí đám Thiên Thần kia. Có lẽ địa vị ở trong Cửu Phương hỗn độn quốc cũng không cao. Căn bản không có khả năng mang theo pháp môn nguyên vẹn. Hơn nữa thứ được sư môn truyền thụ, trên cơ bản đều có lời thề tâm ma a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ, càng là pháp môn quan trọng thì sư môn lại càng phải đề phòng truyền ra bên ngoài. Thậm chí ngay cả dùng phương pháp sưu hồn cũng rất khó có được pháp môn nguyên vẹn.
- Bất quá người địa vị cao thì lại khác biệt.
- Người địa vị cao sẽ có một ít thủ đoạn để lấy đưuọc pháp môn tu luyện, thậm chí rất có thể còn có một ít cũng không phải là pháp môn từ chính môn phái của mình truyền thụ a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Ở bên trong Tam giới, người như Chân Thần Đạo Tổ, chỉ cần nguyện ý thì có thể truyền thụ một ít pháp môn ra bên ngoài.
Như vậy ở trong Cửu Phương hỗn độn quốc...
Chỉ sợ Tổ Thần và Đạo Tổ, cũng có thể làm được điểm ấy.
- Trước đó, trong khu vực bao phủ của tâm lực ta có một Tổ Thần và một Đạo Tổ.
Kỷ Ninh khẽ gật đầu, nói:
- Có lẽ thực lực của Tổ Thần còn mạnh hơn, hơn nữa Tổ Thần kia có bộ dáng như chó hoang, nói không chừng càng dễ có thể thuyết phục hơn a.
Chuyện hiện tại Kỷ Ninh muốn biết rõ ràng nhất chính là vì sao một gã Thiên Tiên lại có thể cường đại được tới như vậy.
...
Lập tức Kỷ Ninh đi ra khỏi chỗ Lương Khâu bị giam giữ. Hắn ngồi lên trên Hư Không chu, bay đi về phía Tổ Thần có bộ dáng giống như chó hoang kia.
Kỳ thật tác dụng của Thuần Dương pháp bảo đối với Kỷ Ninh đã rất nhỏ, đối với đám người Đạo Tổ Chân Thần cũng không có tác dụng gì, Đám người Đạo Tổ Chân Thần đều dùng Tiên Thiên Linh Bảo, hoặc là dùng Hỗn Độn kỳ bảo! Cho nên đối với Kỷ Ninh mà nói. Thứ mạnh nhất hiện tại của hắn chính là Chư Thiên Tinh Kim Châu, bất quá sau khi có hai bộ Thuần Dương phi kiếm này đến tay. Như vậy hắn cũng có thể bố trí Đại Thiên kiếm trận, đến lúc đó để cho nguyên thần thứ hai dùng. Khi đó cũng coi như nguyên thần thứ hai đã có pháp bảo lợi hại rồi.
Hư Không chu cẩn thận phi hành, tránh khỏi chỗ có nhiều tù phạm bị giam giữ.
Ở trong phiến thiên địa mịt mờ này, Thần Văn trên bầu trời rậm rạp, uy áp lẫm liệt. Mặc dù phi hành, thế nhưng so với ở trong Tam giới còn chậm hơn rất nhiều.
Bay được ba ngày, rốt cục hắn cũng đã đến chỗ của Tổ Thần có bộ dáng giống như chó hoang kia.
- Tiền bối.
Kỷ Ninh đứng ở bên ngoài trận, đồng thời thần lực bắt đầu khởi động, trực tiếp ngưng tụ ra một hóa thân. Chỉ thấy hóa thân do thần lực ngưng tụ ra đang bưng lấy một cái bàn, bên trên có hai hồ lô rượu ngon cùng với các món ăn ngon, mùi thịt càng trực tiếp tràn ngập ra bên ngoài. Khiến cho người ta không kìm lòng được mà phải chảy ra nước miếng.
- Tiền bối.
Thần lực hóa thân của Kỷ Ninh mở miệng, đồng thời bưng cái bàn gỗ xuyên qua trận pháp cấm chế, đi về phía tên Tổ Thần như là chó hoang kia.
Mặc dù còn cách mấy trăm dặm, thế nhưng hóa thân của Kỷ Ninh cũng đã có thể nhìn thấy được người như là chó hoang, da thịt rách nát ở phía xa xa kia. Lúc này hắn càng thêm cung kính có lễ. Lần trước tâm lực của hắn đã có thể cảm thụ được sự lợi hại của người giống như chó hoang này. Ngay cả tâm lực hư vô mờ mịt cũng có thể trực tiếp cắn nuốt, đây là tồn tại mà mình không có khả năng địch nổi a.
- Tiền bối, vãn bối là Khán Thủ giả mới tới, có việc muốn cầu tiền bối.
Hóa thân của Kỷ Ninh mở miệng nói.
Hít hà.
Cái mũi của người như chó hoang kia giật giật, mí mắt đang sụp xuống mở ra, lộ ra đôi mắt ố vàng, mang theo ý già nua. Lúc này người này mới mở miệng ra.
Oanh ~~~~
Trong vòng nghìn dặm, thiên địa lập tức biến sắc.
Hóa thân của Kỷ Ninh đang bưng mâm gỗ bỗng nhiên trực tiếp bay lên, bay về phía cái miệng kia. Đặc biệt là những món ăn ngon, rượu ngon ở trên mâm gỗ càng nhanh chóng bay về phía miệng của đối phương hơn.
- Ồ?
Hóa thân của Kỷ Ninh cũng không chống cự được nổi:
- Thần thông này thật là lợi hại.
Lúc tới gần miệng của người này, những rượu ngon, món ngon kia đều trực tiếp thu nhỏ lại rồi bay vào trong đó, ngay cả hóa thân của Kỷ Ninh cũng sắp lập tức bay vào bên trong.
- Tiền bối, tiền bối.
Hóa thân của Kỷ Ninh vẫn còn mở miệng gọi vài tiếng.
Thế nhưng người như chóng hoang này căn bản không thèm để ý.
Sưu.
Hóa thân của Kỷ Ninh có thể cảm giác được rõ ràng mình đang càng ngày càng nhỏ, mà đầu chó hoang trước mắt nhanh chóng trở nên lớn hơn. Giống như thiên địa cũng trở nên cực lớn vậy. Mà bản thân hắn đang bay về phía cái mồm kia. Bất đắc dĩ, lúc này hắn mới giải tán cái hóa thân này.
Ngoài trận.
- May mắn là ta chỉ phái ra một hóa thân, tổn thất một chút thần lực mà thôi.
Kỷ Ninh đứng ở bên ngoài trận mở miệng nói:
- Tiền bối, ta có chuyện muốn cầu tiền bối.
Đầu chó hoang ở bên ngoài mấy trăm dặm vẫn ghé đầu xuống đất, giống như đã ngủ rồi.
- Đương nhiên, nếu như tiền bối có gì phân phó thì ta cũng sẽ tận lực thỏa mãn cho tiền bối.
Kỷ Ninh mở miệng nói.
- Tiểu tử. Ngươi có thể thả ta rời đi hay không? Ngươi có thể thả ta ra ngoài hay không?
Rốt cục cũng có một đạo thanh âm già nua vang lên bên tai của Kỷ Ninh, mí mắt sụp xuống của đầu chó hoang ở phía xa cũng nhấc lên, nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Chuyện này. . .
Kỷ Ninh lập tức nói:
- Không biết. Ta không biết phải làm như thế nào thì mới có thể để cho ngươi rời khỏi đây được.
- Có hai loại phương pháp.
Thanh âm già nua kia nói:
- Một là Tổ Thần hoặc là Tổ Tiên mang theo lệnh phù của Cửu Phương Quốc Chủ, kích phát lệnh phù, mở khóa cho ta. Rồi sau đó Khán Thủ giả như ngươi sẽ dẫn ta đi ra ngoài, rời khỏi Thế giới lao ngục này. Như vậy ta cũng coi như đã được tự do. Thứ hai là đạt tới tồn tại Thế Giới cảnh vĩ đại, cưỡng ép phá đi xích sắt này.
- Thế Giới cảnh?
Kỷ Ninh khẽ giật mình:
- Cái gì là Thế Giới cảnh?
Tên chó hoang kia nhìn Kỷ Ninh, trong mắt có vẻ thất vọng, bất quá hắn vẫn kiên trì nói:
- Đó là cấp độ đã vượt qua Tổ Thần và Tổ Tiên, nhìn ngươi, có lẽ cũng sinh hoạt ở trong Hỗn Độn thế giới a. Ngươi nên biết, ở trong Hỗn Độn thế giới của các ngươi, khi vừa mới sinh ra đời hẳn là do một Thần Ma rất là cường đại thai nghén ra Hỗn Độn mà thành.
- Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu liên tục.