Người thanh niên này nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, vô cùng điên cuồng nói:
- Một gia hoa nhỏ yếu như ngươi, ngay cả một chuyện cũng không làm được, ngươi không làm được.
Kỷ Ninh khẽ giật mình.
Cửu Phương hỗn độn quốc ở đâu chính bản thân hắn cũng không biết, đi ra ngoài sao? Hắn căn bản không có thủ đoạn có thể giúp đối phương đi ra được a.
- Đúng là ta không làm được.
Kỷ Ninh nói:
- Bất quá, ta có thể khiến cho ngươi sinh hoạt ở đây thoải mái dễ chịu hơn một ít, hưởng thụ hơn trước đó một chút.
- Ha ha ha... Hưởng thụ... Ha ha ha... Đã xong, đã xong, tất cả đã xong rồi... Sư phụ, công chúa... Ta khổ cực đợi hơn ba Hỗn Độn kỷ nguyên, kết quả lại chính là như vậy. Đây là số mệnh của ta sao? Ha ha ha...
Trong lúc điên cuồng, người thanh niên kia cười lớn, nói:
- Sư phụ, công chúa, Lương Khâu đã đến.
Phanh ~~~
Bị bàn tay cực lớn của Kỷ Ninh nắm chặt. Thế nhưng người thanh niên này lại trực tiếp nổ tung, hoàn toàn hồn phi phách tán.
- Tự sát?
Kỷ Ninh khẽ lắc đầu.
Một người có thể chịu đựng trong sự cô tịch vô tận của ba Hỗn Độn kỷ nguyên. Quả thực khó có thể dùng dăm ba câu để khuyên bảo được đối phương.
******
Kỷ Ninh đứng ở bên cạnh, nhìn một lượng lớn vật phẩm ở trước mặt mình lúc này.
Đây chính là những thứ còn sót lại sau khi chết của người thanh niên tù phạm trước kia.
- Hy vọng có thể tìm được giới thiệu về Cửu Phương hỗn độn quốc, tìm được nguyên nhân vì sao người thanh niên này lại mạnh như vậy.
Kỷ Ninh tra xét qua một phen. Chỉ là vừa mới tra xét đã khiến cho Kỷ Ninh phát hiện ra những phi kiếm màu xanh biếc. Vừa mới nhìn vào, đó là ba trăm sáu mươi thanh phi kiếm, mỗi một thanh phi kiếm đều tản mát ra Kiếm Ý vô hình.
- Cái này, cái này...
Kỷ Ninh tìm kiếm một lát, lập tức chấn kinh.
- Phi kiếm Thuần Dương Cực phẩm? Đều là Thuần Dương Cực phẩm, những ba trăm sáu mươi thanh a.
Kỷ Ninh rất rõ ràng, tên thanh niên vừa rồi đã thao túng ba trăm sáu mươi thanh phi kiếm Thuần Dương Cực phẩm này ngưng tụ ra kiếm quang màu xanh biếc để giao thủ với hắn.
- Hắn ta chỉ là Thiên Tiên, sao có thể đồng thời điều khiển được nhiều phi kiếm Thuần Dương Cực phẩm như vậy chứ?
Pháp bảo cường đại như vậy, muốn điều khiển rất khó a.
Coi như là Thuần Dương Chân Tiên, phần lớn cũng không có cách nào đồng thời điều khiển nhiều phi kiếm Thuần Dương Cực phẩm như vậy.
- Trong này...
Kỷ Ninh lập tức bắt đầu luyện hóa một ít pháp bảo trữ vật, bắt đầu dò xét qua một phen.
Từng kiện, từng kiện bảo vật bị Kỷ Ninh phát hiện ra.
Lương Khâu chết tiệt này ở trong Cửu Phương hỗn độn quốc cũng coi như là hạch tâm. bBằng không mà nói, một tên Thiên Tiên căn bản không có tư cách bị giam giữ ở nơi này. Đã sớm trực tiếp bị giết chết. Làm sao có thể bị người ta dùng thủ đoạn giam dữ trong thời gian dài dằng dặc để trừng phạt cơ chứ? Hiển nhiên, cho dù là Cửu Phương quốc chủ cũng phải có chỗ cố kỵ, không muốn trực tiếp làm môn phái sau lưng Lương Khâu tức giận.
Cho nên tự nhiên bảo vật của Lương Khâu cũng có rất nhiều.
- Lại còn có cả ba trăm sáu mươi chuôi...
Kỷ Ninh kinh hỉ không thôi.
Bởi vì ngoại trừ một bộ ba trăm sáu mươi thanh Tiên Kiếm màu xanh biếc ra thì còn có một bộ ba trăm sáu mươi thanh Tiên Kiếm màu đỏ.
Tất cả đều là Thuần Dương Cực phẩm!
Hai bộ phi kiếm này liên hợp lại với nhau, quả thực so với bất luận một bộ Thuần Dương pháp bảo nào do Tam Thọ đạo nhân để lại còn tốt hơn. Đương nhiên so với Tiên Thiên Chí Bảo và ba trăm sáu mươi khỏa Tinh Kim Châu vẫn còn có chênh lệch. Dù sao mỗi một Tinh kim châu đều quý trọng hơn so với một thanh phi kiếm Thuần Dương Cực phẩm. Chứ đừng nói là trọn vẹn ba trăm sáu mươi khỏa a. Đây chính là Tiên Thiên Chí Bảo mà trước đó Tam Thanh đạo nhân đã lấy được.
- Một tên Thiên Tiên không ngờ lại có nhiều bảo vật như vậy, quả thực so với tuyệt đại đa số Chân Tiên ở trong Tam giới còn kinh người hơn.
- Chỉ sợ hắn cũng giống như ta, cũng chỉ có một ít Thiên Thần Chân Tiên đỉnh tiêm như Lã tổ thì mới có thể so sánh được với hắn a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ trong lòng. Lại cẩn thận xem xét qua một phen.
Bảo vật ở trên người thanh niên đã chết đi này chủ yếu là Thuần Dương pháp bảo, tất cả đều là cấp độ Thuần Dương. Dường như đối với tên thanh niên kia mà nói, Thuần Dương pháp bảo chỉ là bảo vật thông thường mà thôi. Bất quá, Kỷ Ninh lại có chút kỳ quái. Đó chính là ở trên người thanh niên này không ngờ lại không có lấy một kiện Tiên Thiên Linh Bảo nào. Cần phải biết, đám người như Hạ Hoàng cũng có vài kiện Tiên Thiên Linh Bảo a.
- Linh Đan, tiên thảo, không ngờ đều bị hủy diệt?
Kỷ Ninh nhìn một ít cặn bã dược liệu đang trôi nổi, hắn không khỏi lắc đầu, trước khi người thanh niên kia chết, rất có thể đã hủy diệt đi tất cả. Chỉ là loại bảo vật như là Thuần Dương pháp bảo, người thanh niên kia không có cách nào hủy diệt được. Cho nên lúc này Kỷ Ninh mới đạt được mà thôi.
- Quả nhiên người này không muốn để cho ta chỗ tốt gì. Thế nhưng cho dù không muốn cho thì những Tiên Kiếm này cũng đều là của ta a.
- Hai bộ phi kiếm, mỗi bộ đồ đều là ba trăm sáu mươi thanh.
Kỷ Ninh thầm than một tiếng.
Chỉ là hắn lại không biết hai bộ phi kiếm này, một bộ chính là thứ mà Lương Khâu sử dụng trong thời gian dài. Bộ khác chính là đồ dự bị. Ngoại trừ chủ sát phạt ra, những bảo vật khác cũng chỉ bình thường. Như bảo vật chạy trốn các loại cũng chỉ là cấp độ Thuần Dương, so với Hư Không chu vẫn còn kém rất xa.
...
Kỷ Ninh tìm kiếm trong những thứ còn sót lại của Lương Khâu cũng không tìm thấy lấy một bản pháp môn tu luyện, cũng không tìm thấy ghi chép gì về Cửu Phương hỗn độn quốc.
- Cũng đúng.
- Một ít pháp môn mà sư môn truyền thụ đều được ghi nhớ trong đầu. Bản thân bí tịch cũng khó có khả năng tùy thân mang theo a.
Kỷ Ninh gật đầu, bất kể là Hắc Bạch Học Cung hay là ở trong Tà Nguyệt Tam Tinh Động của Phương Thốn Sơn cũng vậy. Một ít pháp môn mà hắn học được, sau khi đã hoàn toàn ghi nhớ thì bản thân bí tịch cũng sẽ phải trả lại hoặc là hủy diệt a.
Không có khả năng để cho đệ tử tùy thân mang theo bên người.
Cho nên Bát Cửu Huyền Công, cả bộ Xích Minh Cửu Thiên Đồ, Hậu Nghệ tiễn thuật các loại... Rất ít có khả năng dựa vào phương pháp giết chóc để đoạt đến tay, dù sao chính bản thân đám người Kỷ Ninh cũng sẽ không mang theo pháp môn bực này, tất cả đều chỉ ghi nhớ trong đầu mà thôi.