- Nếu như ngươi là người do quốc chủ Cửu Phương hỗn độn quốc của chúng ta tự mình phái tới, như vậy nhất định sẽ biết rõ... Việc cởi bỏ xích sắt thì quốc chủ sẽ tự mình phái Tổ Thần hoặc là Tổ Tiên tới đây. Cho dù ngươi có lệnh phù thì căn bản cũng không giải được Thiên Tỏa. Thế nhưng vừa rồi ta hỏi ngươi có lệnh phù hay không. Ngươi lại không có một chút nghi hoặc nào.
Kỷ Ninh khẽ giật mình.
Hắn ở trước mặt hai đầu Khôi Lỗi kia không có lộ ra một chút sơ hở nào. Thế nhưng không nghĩ tới vừa mới tiếp xúc với Thiên Tiên có trí tuệ chân chính lại đã bị phát hiện ra vấn đề.
Bất quá Kỷ Ninh cũng không hoảng hốt.
Lúc trước, khi vừa mới tiến đến Kỷ Ninh còn lo lắng thân phận bạo lộ. Thế nhưng sau khi trò chuyện nhiều hơn với Tây Bức thì hắn cũng biết, Tấm bia đá này thật ra là một kiện bảo vật đặc thù. Nó là bảo vật cùng loại với thủy phủ. Chỉ là ở bên trong lại ẩn chứa rất nhiều trận pháp cấm chế. Mà hiện tại hắn chính là chủ nhân của tấm bia đá. Về phần Khôi Lỗi hai đầu kia chỉ là làm ô-sin, thực lực có lẽ không quá yếu. Thế nhưng hai đầu Khôi Lỗi này vĩnh viễn không có cách nào đi ra khỏi tấm bia đá này a.
Mà hắn chỉ cần trong đầu có một cái ý niệm là có thể rời khỏi tấm bia đá đi ra bên ngoài.
Cho nên Kỷ Ninh cũng không lo lắng mình sẽ gặp nguy hiểm.
- Sao ngươi lại hoài nghi ta, vì sao lại thăm dò ta?
Kỷ Ninh hỏi.
- Ta hỏi ngươi, Cửu Phương hỗn độn quốc thế nào rồi?
Người thanh niên này vội vàng hỏi.
Thanh niên này chằm chằm vào Kỷ Ninh, trong mắt tràn ngập khát vọng.
- Bị diệt rồi.
Kỷ Ninh nói.
Cho dù không bị diệt, ba mươi sáu tấm bia đá đã hoàn toàn phân tán, một khối này còn đã ở trong Tam giới vô số năm tháng. Như vậy chỉ sợ Cửu Phương hỗn độn quốc kia cũng đã biến mất, không tìm thấy được nữa rồi.
- Bị diệt? Bị diệt, làm sao có thể... Công chúa, sư phụ, không... Không...
Thanh niên này rốt cục cũng không chịu đựng được nữa. Hắn kiên trì được hơn ba Hỗn Độn kỷ nguyên dài dằng dặc cũng là bởi vì trong lòng hắn có chấp niệm. Ba Hỗn Độn kỷ nguyên này ngay cả ít Chân Thần cũng bởi vì sự cô tịch vô tận, không có hi vọng mà đã tự sát. Thế nhưng một Thiên Tiên như hắn lại có thể kiên trì được tới hiện tại.
- Là các ngươi, là các ngươi đã diệt Cửu Phương hỗn độn quốc, hủy đi tất cả mọi thứ của ta, hủy đi tất cả, không, không...
Thanh niên này bắt đầu trở nên điên cuồng.
- Đi chết đi.
Chỉ thấy bên ngoài thân thể của thanh niên này lập tức xuất hiện mấy trăm đạo lưu quang. Những đạo lưu quang này vờn quanh toàn thân, một đạo kiếm ảnh cực lớn màu xanh lập tức xuất hiện, trực tiếp chém về phía Kỷ Ninh.
Vốn Kỷ Ninh còn rất tỉnh táo, bởi vì tất cả đều nằm trong khống chế của hắn. Mà người này chỉ là Thiên Tiên mà thôi. Thế nhưng sau khi nhìn thấy công kích mà đối phương thi triển ra, Kỷ Ninh lại lập tức chấn kinh. Bởi vì đạo kiếm ảnh màu xanh biếc cực lớn kia lại có thể khiến cho lòng hắn run sợ. Đạo lực lượng này ở cấp độ Thiên Tiên. Thế nhưng chỉ sợ ngay cả Thuần Dương Chân Tiên cũng không phải ai cũng có thể mạnh được như vậy.
- Làm sao có thể, Trích Tinh Thủ!
Kỷ Ninh không dám do dự, lập tức thi triển ra thần thông Trích Tinh Thủ.
Oanh ~~~
Chỉ thấy một chưởng ấn lớn chừng ngàn trượng tỏa ra quang mang mờ mịt xuất hiện, trực tiếp áp bách. Mà đạo kiếm ảnh màu xanh biếc cực lớn kia cũng đã chém giết tới.
Phanh!
Cả hai lập tức va chạm.
Dư âm lan tràn ra mặt đất chung quanh, mặt đất chấn động, mơ hồ xuất hiện một ít vết nứt.
Kỷ Ninh không tự chủ được mà lùi về phía sau mấy bước.
Mà thanh niên kia vẫn đang ở đằng kia như trước, hai con ngươi đỏ lên. Giống như là kẻ điên nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh vậy.
- Làm sao có thể? Ngươi chỉ là Thiên Tiên, sao lại mạnh như vậy chứ, không có khả năng a.
Kỷ Ninh hoàn toàn chấn kinh, tất cả mọi chuyện đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của hắn. Trích Tinh Thủ mà hắn thi triển ra, trong đám Thiên Thần cũng coi như là tồn tại đỉnh tiêm a. Thế nhưng vừa rồi va chạm với một kiếm kia mà hắn lại bị rơi xuống thế hạ phong??
- Đáng chết, đi chết đi.
Thanh niên này đã hoàn toàn điên cuồng.
- Xem ra chỉ cần áp chế được hắn là có thể hiểu rõ được.
Kỷ Ninh hoàn toàn bạo phát:
- Trích Tinh Thủ!
Cũng là một chiêu Trích Tinh Thủ, thế nhưng lúc này đã tâm lực tầng thứ tư cường đại cũng đã hoàn toàn bám vào bên trên. Hơn nữa là toàn lực bộc phát, trong lúc nhất thời làm cho uy năng của Trích Tinh Thủ lại lần nữa tăng lên. Sợ rằng đã có thể so sánh với một mũi tên toàn lực của Thần Tiễn Thủ trong Tam giới.
Rầm rầm rầm ~~~
Bàn tay cực lớn nghiền áp qua, uy năng ngập trời. Chỉ dùng mắt thường quan sát cũng đã mạnh hơn so với vừa rồi rất nhiều. Đạo kiếm ảnh cực lớn của tên Thiên Tiên kia vừa mới chém tới thì đã phanh một cái. Dưới va chạm, bóng kiếm trực tiếp sụp đổ, mà bàn tay cực lớn vẫn còn tiếp tục nghiền áp qua đó. Người thanh niên này muốn né tránh, thế nhưng bàn tay cực lớn kia lại mạnh mẽ nắm chặt lấy hắn.
Sưu sưu.
Sau khi chế trụ được người thanh niên này, hắn lập tức chộp người thanh niên vào trong lòng bàn tay.
- Tâm lực tầng thứ tư?
Thanh niên nhìn Kỷ Ninh, điên cuồng cười, lớn. Tiếng cười lại mang theo vẻ thê lương
- Tâm lực tầng thứ tư thì thế nào chứ? Vẫn chỉ là Chân Tiên nhỏ yếu mà thôi.
- Nói, một Thiên Tiên như ngươi sao lại mạnh như vậy?
Kỷ Ninh nhìn hắn rồi hỏi.
- Ha ha ha... Không phải là ta mạnh, là ngươi yếu.
Người thanh niên này nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh rồi nói:
- Không nghĩ tới Cửu Phương hỗn độn quốc bị diệt, Thế giới lao ngục này lại rơi vào trong tay người yếu đuối như ngươi.
- Nói cho ta biết.
Bàn tay cực lớn của Kỷ Ninh nắm giữ người thanh niên kia, thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Vì sao Thiên Tiên hội mạnh như vậy, vì sao ngươi lại nói ta yếu?
- Đã chậm, đã chậm, cho dù ngươi biết thì cũng đã chậm rồi.
Người thanh niên kia điên cuồng rít lên:
- Ta sẽ không nói cho ngươi, không nói cho ngươi, ha ha ha...
Kỷ Ninh nhướng mày, hắn cũng cảm giác được người thanh niên trước mắt này giống như đã trở nên điên rồi vậy.
- Nói cho ta biết, chẳng những ta có thể không giết ngươi, mà còn có thể cho ngươi cuộc sống mới.
Kỷ Ninh nói.
- Ta muốn trở lại Cửu Phương hỗn độn quốc, ta muốn đi ra ngoài, ta muốn gặp được công chúa, nhìn thấy sư phụ... Ngươi có thể làm được hay sao? Ngươi có thể làm được một trong những chuyện này hay sao?