Mãng Hoang Kỷ

Chương 174: Chương 174: Gian nhà đá trong mỏ quặng (1)




Kỷ Nhất Xuyên nhìn con mình, vẻ mặt có chút phức tạp:

- Kỳ thật lúc ta lưu lạc ở Bắc Minh Đại Hải đã đột phá thành Tử Phủ tu sĩ. Về sau khi mẫu thân con có bầu thì ta cũng đã là Tử Phủ trung kỳ. Ta muốn mang theo mẫu thân con trở lại Yên Sơn. Bác trai con vì lo lắng nên mới đi theo để hộ tống chúng ta.

Kỷ Ninh cẩn thận nghe.

Hắn biết được họ đã gặp một trường kiếp nạn trên đường về.

- Về sau gặp phải một trường kiếp nạn.

Kỷ Nhất Xuyên nói:

- Sau khi bị thương, mẫu thân con được Bạch thúc cõng trên lưng chạy trốn về. Còn ta và bác trai con thì thi triển ra cấm thuật để giữ chân kẻ địch! Trong trận chiến ấy, bác trai con chết tại chỗ còn ta cũng trọng thương. Bởi vì thi trhiển cấm thuật với thời gian quá dài nên gây ra thương tổn với Tử Phủ quá lớn. Tử Phủ trong cơ thể càng tàn lụi đi, không thể tiếp tục mở rộng ra nữa. Nói cách khác là ta không cách nào tiến lên nữa, vĩnh viễn chỉ là Tử Phủ trung kỳ.

- Bởi vì Tử Phủ tàn lụi nên ta cũng chỉ có thể điều khiển được một tia nguyên lực trong Tử Phủ mà thôi.

Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu.

- Một tia nguyên lực như vậy thì cũng chẳng khống chế nổi pháp bảo! Cho nên khi ta thi triển kiếm pháp đều dùng một tia nguyên lực này làm phần căn bản để dẫn động lực lượng của trởi đất tạo ra đường kiếm quang.

- Đương nhiên.

Kỷ Nhất Xuyên trầm thấp nói:

- Ta vẫn còn có thể thi triển được cấm thuật để ép buộc lượng lớn nguyên lực trong Tử Phủ vận chuyển. Nhưng do Tử Phủ hiện giờ đã tàn lụi rồi...nên không thể chịu nổi gánh nặng như vậy nưuã. Một khi thi triển cẩm thuật ra nữa thì sợ rằng chỉ có thể cầm cự được nửa canh giờ là Tử Phủ liền tan tành. Lúc đó ta cũng sẽ trở thành một phế nhân. Nói cách khác...phụ thân của con chỉ có thể tiếp tục một lần làm Tử Phủ tu sĩ mà thôi. Còn sau này sẽ trở thành phế nhân.

Kỷ Ninh như đang mơ ngủ.

Chẳng trách uy lực kiếm pháp của phụ thân mạnh vậy! Thảo nào phụ thân chưa từng sử dụng pháp bảo nhập giai bao giờ!

- Con đường tu tiên của ta đã bị chặn. Chỉ có một cơ hội duy nhất thi triển ra cấm thuật.

Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử.

- Lúc trước ta còn muốn đem cơ hội này cho con để bảo vệ con. Cho con cầm ngọc kiếm để khi nào gặp nguy hiểm phá vỡ ngọc kiếm là ta có thể lập tức đi tới. Cho dù con có gặp Tử Phủ tu sĩ thì ta cũng dùng hết sức để cứu con. Vì con ta thì tất cả đều đáng giá.

Kỷ Ninh run rẩy.

Thì ra...

Thì ra là phụ thân ôm quyết tâm lớn đến vậy.

- Có điều con không cần phải bảo vệ ta.

Kỷ Nhất Xuyên mỉm cười.

- Mẫu thân con đã chết, con đường tu tiên của ta cũng đã đoạn. Con cũng đã trưởng thành rồi nên ta cũng chẳng còn vướng bận gì nữa. Lúc này ta sẽ không lui về sau đâu. Đây là trận chiến cuối cùng của cuộc đời ta, cũng là trận chiến sáng chói. Nếu phải chết thì ta tình nguyện chết trong trận chiến này. Chết vì Kỷ tộc!

Kỷ Ninh nhìn thấy phụ thân mỉm cười. Phụ thân rất ít khi cười nhưng giờ phút này nét cười của phụ thân thật nhẹ nhàng. Tuy Kỷ Ninh cảm thấy đau lòng nhưng cũng không can ngăn.

...

Sáu người thì năm vị trưởng bối đã muốn nghênh chiến.

- Ta...

Kỷ Ninh vừa mở miệng ra.

Kỷ Cửu Hỏa quát:

- Ta liều mạng đã đủ lắm rồi. Còn ngươi, Kỷ Ninh! Ngươi là hi vọng của Kỷ tộc ta! Thiên phú của ngươi lại thuộc loại chưa bao giờ có ở Kỷ tộc từ lúc ta sinh ra tới giờ! Ngươi nhất định phải sống sót!

- Tộc trưởng, ta hiểu được ý của người.

Kỷ Ninh lắc đầu.

- Nhưng ta không muốn trốn trong bóng tối nhìn mọi người liền mạng. Thật sự không muốn!

- Ngươi...

Kỷ Cửu Hỏa tức giận nói.

- Có điều tộc trưởng yên tâm. Ta không phải loại người lỗ mãng. Khi thấy có việc không thể thì ta sẽ lập tức bỏ đi để giữ lấy tính mạng.

Kỷ Ninh nhìn tộc trưởng.

- Ta có một phần Vạn Lý Vô Tung Phù. Chắc rằng tộc trưởng cũng biết được uy lực của Vạn Lý Vô Tung Phù này. Một khi ta kích hoạt là trong nháy mắt có thể ở ngoài ngàn dặm.

Kỷ Cửu Hỏa ngẩn ra.

Vạn Lý Vô Tung Phù? Hắn đương nhiên cũng biết Kỷ tộc Tây Phủ có một món bảo vậy này. Hắn cũng rất mong có được nó. Nhưng Kỷ tộc có gia quy nên ai cũng không thể làm trái được.

- Nếu như vậy.

Kỷ Cửu Hỏa gật đầu.

- Được rồi, ngươi sẽ cùng đi với chúng ta. Nhưng chỉ cần gặp phải chuyện gì không thể thì ngươi lập tức phải đi ngay...

Trong một vùng rừng núi hoang vu xung quanh tràn ngập sương mù, sáu người Kỷ tộc liền đưa ra quyết định cùng nhau nghênh chiến Tuyết Long Sơn kia.

- Chúng ta chỉ có sáu người.

Ngược lại, Kỷ Cửu Hỏa lại hừng hực khí thế.

- Mà chi nhánh Tuyết Long Sơn ở Yên Sơn vừa qua cũng mất đi nhiều nên chắc chắn sẽ mời một ít huynh đệ đồng môn ở chi nhánh xung quanh. Đến lúc đó sẽ có một đám Tử Phủ tu sĩ tới giết, nói không chừng sẽ có cả Vạn Tượng chân nhân! Chúng ta mà cứng đối cứng thì đúng là hành vi ngu xuẩn nhất. Việc chúng ta cần làm là kéo dài thời gian, cho nên chúng ta phải bày ra tầng tầng lớp lớp đại trận.

- Được rồi, bày trận. Tộc trưởng am hiểu trận pháp nhất.

Kỷ Lưu Chân cũng đầy chờ mong.

- Ta sẽ bố trí lớp lớp đại trận.

Kỷ Cửu Hỏa nhìn về phía năm người.

- Bày trận thì giao cho ta. Còn các ngươi cũng phải nghĩ biện pháp nâng cao thủ đoạn lên. Ví dụ như một ít bảo vật bố trí bên trong...

Tất cả mọi người gật đầu.

- Còn nữa!

Kỷ Cửu Hỏa cúi đầu nhìn xuống mặt đất.

- Một mỏ quặng nguyên thạch khổng lồ tiền ẩn dưới lòng đất một vùng núi rừng hoang vu có phạm vi mấy nghìn dặm! Điều kỳ quái chính là lúc trước không có ai phát hiện ra, hơn nữa khi trước vì sao lại xuất hiện nguyên khí thiên địa dao động kịch liệt như vậy?

- Rõ.

Kỷ Ninh cũng gật đầu.

Đúng, lúc trước bọn họ tới đây đều là vì cảm ứng được nguồn nguyên khí thiên địa dao động kịch liệt. Thật kì quái.

- Có thể có một bảo vật trời đất xuất thế.

Kỷ Cửu Hỏa nói:

- Lúc trước bởi vì kỳ bảo này xuất thế nên mới làm nguyên khí thiên địa dao động như vậy. Hơn nữa kỳ bảo này làm vùng xung quanh hình thành mỏ quặng nguyên thạch.

- Có thể là tiên nhân tu luyện ở đây. Khi tiên nhân tu luyện thì cần hấp thụ rất nhiều nguyên khí thiên địa.

Kỷ Cửu Hỏa cảm khái.

- Qua một thời gian dài tu luyện thì cũng có thể hình thành một mỏ quặng nguyên thạch.

Ảnh bà bà nhíu mày:

- Đại ca, ý của ngươi là?

Đám người Kỷ Ninh nhìn Kỷ Cửu Hỏa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.