Mãng Hoang Kỷ

Chương 160: Chương 160: Giao phong (1)




- Kỷ tộc ta cũng vừa mới biết được.

Kỷ Cửu Hỏa vẫn mang vẻ mặt tươi cười nhìn Động Tử Khải.

- Vừa mới biết được ư?

Động Tử Khải quét mắt nhìn hàng ngũ Kỷ tộc.

- Các ngươi đã điều tra được rõ ràng quy mô của mỏ quặng nguyên thạch này chưa?

- Chưa hề.

Kỷ Cửu Hỏa lắc đầu.

- Chỉ biết mỏ quặng nguyên thạch này rất dồi dào.

Động Tử Khải lạnh lùng nói:

- Các ngươi không biết thì ta sẽ nói cho lũ các ngươi biết. Mỏ quặng nguyên thạch này là một mỏ giàu, hơn nữa phạm vi hơn bốn nghìn dặm, độ sâu cũng chừng hơn ba trăm dặm! Một mỏ quặng nguyên thạch khổng lồ như vậy thì cái Kỷ tộc nho nhỏ của các ngươi căn bản không thể nuốt nổi đâu. Cố nuốt vào chỉ có chết no thôi!

- Không có việc gì.

Kỷ Cửu Hỏa cười nói:

- Chẳng qua Kỷ tộc ta cũng đang định chuyển nhượng mỏ quặng nguyên thạch này cho vương triều Đại Hạ. Đến lúc đó chắc Kỷ tộc ta cũng được chia ba phần còn vương triều Đại Hạ bảy phần. Hơn nữa Kỷ tộc có thể được vương triều Đại Hạ che trở nên sẽ không phải lo sợ việc gì nữa.

Con ngươi của Động Tử Khải co lại.

Tên kia là dân bản xứ!

Tuy y không xuất thân từ tông môn nên tu luyện gần bốn trăm năm rồi vẫn dậm chân ở Tử Phủ. Nhưng y lại là kẻ sống lâu nên cũng rất khôn khéo. Lúc trước mặc kệ hắn có lên mặt dọa người thế nào thì tên Kỷ Cửu Hỏa này vẫn mang vẻ mặt tươi cười. Nhưng đến lúc nói đến vấn đề chính thì lại làm cho Tuyết Long Sơn rơi vào thế bị động.

- Ta cho ngươi biết!

Động Tử Khải lạnh lùng nói tiếp:

- Tuyết Long Sơn ta muốn mỏ quặng nguyên thạch này! Ngươi đừng hòng ở đây uy hiếp ta. Nếu uy hiếp ta...thì Kỷ tộc chỉ có một con đường duy nhất là diệt vong mà thôi!

Kỷ Cửu Hỏa biến đổi sắc mặt.

Ảnh bà bà cùng những tộc nhân Kỷ tộc khác nghe thấy thế thì vừa giận vừa lo. Kỷ Ninh cũng phải cố gẵng nhẫn nhịn nỗi uất ức trong lòng. Rõ ràng nếu dựa theo luật lệ của vương triều Đại Hạ thì mỏ quặng nguyên thạch này chính là của Kỷ tộc mình! Đám Tuyết Long Sơn này lại muốn cưỡng bức đoạt lấy, lại còn ngang ngược như vậy nữa chứ.

- Tử Khải đạo huynh.

Kỷ Cửu Hỏa cố nén lửa giận trong lòng.

Lúc trước hắn nói ra thủ đoạn cuối cùng...làm cho đối phương cảm thấy có chút kiêng kị để lúc sau dễ thỏa thuận điều kiện hơn thôi. Không ngờ đối phương chẳng những không muốn thỏa thuận mà còn phản ứng cực kỳ ngang ngược, ức hiếp Kỷ tộc nhỏ yếu của hắn!

- Nơi này là Yên Sơn.

Kỷ Cửu Hỏa trịnh trọng nói:

- Còn cách tông môn Tuyết Long Sơn hơn trăm vạn dặm. Mà Kỷ tộc ta chỉ cần bẩm lên trên thì có lẽ vài ngày là vương triều Đại Hạ đã cử sứ giả tới rồi. Đến lúc đó chúng ta có thể trực tiếp bàn bạc rồi viết khế ước chuyển nhượng. Thật sự thì Kỷ tộc ta cũng không có dã tâm lớn lắm, tất cả cũng chỉ vì sinh tồn mà làm thôi!

- Sinh tồn?

Động Tử Khải cười nhạt nói:

- Coi như các ngươi cũng biết tiến biết lui đi!

Kỷ Cửu Hỏa nói:

- Tuyết Long Sơn có thể bố trí người đến khai thác mỏ quặng, Kỷ tộc chúng ta tuyệt đối không gây rắc rối trong lúc khai thác. Nhưng đến lúc các ngươi khai thác xong...thì toàn bộ phải rời ngay khỏi lãnh địa của Kỷ tộc. Còn về mỏ quặng nguyên thạch kia, ta cũng không trong mong được chia chác chút nào! Kỷ tộc ta nguyện thề trời cùng Tuyết Long Sơn các ngươi.

Lời thề thiên đạo...

Đối với phàm nhân thì nó cũng chả quan trọng lắm. Nhưng với một kẻ đã bước vào con đường tu tiên thì không kẻ nào dám làm trái với lời thề này.

- Sao?

Động Tử Khải do dự.

- Tử Khải sư huynh.

Một gã nam tử khôi ngô đứng bên cạnh dùng nguyên lực truyền âm nói:

- Điều kiện này cũng có thể chấp nhận được. Chúng ta cũng chả cần để ý tới lãnh địa của Kỷ tộc, quan trọng là...mỏ quặng nguyên thạch kia. Nếu Kỷ tộc nguyện ý cho chúng ta khai thác toàn bộ mỏ quặng thì cũng chỉ cần định ra lời thề...thì Kỷ tộc sẽ không dám làm trái đâu.

- Ngu xuẩn.

Nữ tử tóc xanh thì lại truyền âm nói:

- Đây chỉ là kế sách dây dưa của Kỷ tộc! Kỷ tộc muốn thề cùng với Tuyết Long Sơn chúng ta thì cũng không quan trọng lắm. Vì dù chúng ta có thề thì tông môn vẫn có thể không cần quan tâm tiêu diệt Kỷ tộc. Nên chắc chắn hắn muốn thề là thề với cao tầng của tông môn ta. Mà thời gian từ lúc chúng ta truyền tin về đến lúc cao tầng tông môn tới đây...từng ấy thời gian đủ để Kỷ tộc có thể ký kết khế ước với vương triệu Đại Hạ.

- Sư muội nói có lý.

Nam tử áo xanh cũng truyền âm đáp.

Động Tử Khải gật đầu nhẹ.

Người bên phía Kỷ tộc đang chờ đợi câu trả lời cuối cùng.

- Kỷ tộc của các ngươi muốn lập lời thề thiên đạo với Tuyết Long Sơn ta thì không biết cần người nào trong Tuyết Long Sơn ta đứng ra lập lời thề đây?

Động Tử Khải nhìn Kỷ Cửu Hỏa.

Kỷ Cửu Hỏa cười nói:

- Chỉ cần một vị Vạn Tượng chân nhân là được. Vận mệnh của Kỷ tộc ta đều đặt ở đây nên làm việc gì cũng phải thận trọng. Lời thề của Tử Phủ tu sĩ Tuyết Long Sơn vẫn còn chưa chắc chắn lắm...ta muốn tin cũng không thể tin đươc. Có lẽ Tử Khải đạo huynh cũng hiểu được lời thề của Tử Phủ tu sĩ không phải ràng buộc quá lớn với tông môn Tuyết Long Sơn.

Động Tử Khải nheo mắt lại.

Một tên Tử Phủ tu sĩ? Nếu tông môn bắt hy sinh là phải hy sinh.

Nhưng Vạn Tượng chân nhân thì khác. Trong tông môn không có nhiều Vạn Tượng chân nhân như vậy, nhận lệnh lập lời thề cũng là lời thề của tông môn! Nếu tông môn dám vứt bỏ một gã Vạn Tượng chân nhân thì việc đó chẳng khác nào làm lạnh lòng bao kẻ Vạn Tượng chân nhân, Tử Phủ tu sĩ khác ư? Mà một cái mỏ quặng nguyên thạch cũng chả có giá trị mấy với một Vạn Tượng chân nhân, cho nên để Vạn Tượng chân nhân lập lời thề là thỏa đáng nhất.

- Kỷ Cửu Hỏa!

Động Tử Khải lạnh lùng nói:

- Người cần lập lời thề thiên đạo với Vạn Tượng chân nhân? Đó là cao tầng của tông môn ta mà tông môn thì lại cách đây cả trăm vạn dặm! Đợi đến lúc ta mời được Vạn Tượng chân nhân tới đây thì cũng cần ít nhất mười ngày nửa tháng! Chỉ sợ trong mười ngày nửa tháng đó Kỷ tộc ngươi đã lặng lẽ lập khế ước với vương triều Đại Hạ rồi!

- Vậy...

Kỷ Cửu Hỏa ngẩn ra.

- Hay là ngươi giao Thần Tử Lệnh ra!

Động Tử Khải quát.

- Đem Thần Tử Lệnh Vạn Kiếp thành giao cho ta cầm! Tuyết Long Sơn ta sẽ vẫn cho các ngươi ở lại Vạn Kiếp thành, cả Kỷ tộc cũng vẫn như vậy...Đợi đến khi chúng ta khai thác mỏ quặng nguyên thạch xong thì ta sẽ trả Thần Tử Lệnh lại cho bọn ngươi!

Kỷ Cửu Hỏa vội vàng:

- Như thế sao được?

- Không được.

Ảnh bà bà cũng tức giận nói:

- Thần Tử Lệnh chính là vốn liếng lớn nhất của cả Kỷ tộc ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.