Mãng Hoang Kỷ

Chương 411: Chương 411: Hung thủ Kỷ Ninh. (1)




- Đây là!

Ánh mắt của cả đám Kỷ Ninh đều nhìn về phía một bộ áo dài. Cả bộ áo dài đó tỏa ra mùi máu tươi, ở trên cổ tay có thêu hoa văn một thanh phi kiếm màu xám.

- Được may theo kiểu chiến bào.

Mộc Tử Sóc khẽ nói:

- Trên bộ áo dài đỏ máu này còn có rất nhiều phù văn nên có cả công hiệu như khôi lỗi, pháp bảo...Nếu ta đoán không sai, khi một đám những người mặc thứ này kích hoạt công năng, trở thành một chỉnh thế là sẽ có thể tạo ra được một loại trận pháp hợp kích mạnh mẽ.

Mộc Tử Sóc là một thiên tài khôi lỗi nên có thể phát hiện ra ngay.

Tuy Kỷ Ninh không có khả năng như sư đệ Mộc Tử Sóc nhưng vừa liếc mắt cũng đã nhìn ra. Thậm chí nhờ khả năng về trận pháp của mình, hắn còn phát hiện ra chiến bào này cùng loại với 'Đạo Binh Giáp Khải'.

- Xem ra, với độ phức tạp của phù văn trên áo này thì e là không phải thế lực bình thường có thể chế tạo ra được.

Mộc Tử Sóc cau mày nói:

- Tông phái như kiểu Tuyết Long Sơn sẽ chẳng bao giờ có khả năng chế tạo ra loại chiến bài kiểu cách như thế này...Cho dù là sư phụ ta cũng còn chưa chắc nghiên cứu mà chế tạo ra được ấy.

- Hắn có Bắc Sơn huyết lệnh.

Kỷ Ninh nói giọng trầm thấp:

- Rất có thể có quan hệ với An Thiền Bắc Sơn tộc.

- Nhìn xem.

Thanh Thanh chỉ vào tấm da thú ở bên cạnh.

Trong lượng lớn vật phẩm lấy ra từ pháp bảo trữ vật đúng là có vài tấm da thú.

- Đừng có chạm tay vào.

Kỷ Ninh quát lên rồi lập tức xem kỹ nội dung trên tấm da thú.

- Lão nhị ca, huynh đệ ta cũng đã giải ngũ. Nhưng chúng ta vẫn ở lại 'thế giới Thiên Phương' chứ không trở về. Chúng ta không vướng không víu...lại chinh chiến nhiều năm ở thế giới Thiên Phương, đã quen thuộc nơi này rồi. Mà nơi này lại có nhiều lão huynh đệ như thế nên ta cũng không muốn rời xa. Thế nên trước tiên ta xin ghi nhận lời mời tới Tàn Nguyệt Sơn của huynh. Thứ hai là nếu lão nhị ca không có việc gì thì có thể qua thế giới Thiên Phương này chơi...

Kỷ Ninh vừa đọc được nội dung trên da thú thì lập tức da đầu run lên.

Xuất ngũ?

Lão nhị ca?

Thế giới Thiên Phương?

- Xuất ngũ?

Mộc Tử Sóc kinh ngạc:

- Vậy chắc là Tàn Nguyệt chân nhân kia khi trước là người trong quân đội. Hơn nữa, nhìn vào bộ áo dài này...thì hẳn đó chính là chiến bào mà Tàn Nguyệt chân nhân mặc năm xưa! Bởi vì tuổi quá lớn, gần tới đại nạn nên lão mới về quê an hưởng tuổi già.

- Lão nhị ca?

Bạch Thủy Trạch ở bên cạnh cũng lên tiếng:

- Tàn Nguyệt kia đã sống lâu như thế nên có lẽ những huynh đệ còn sống của lão cũng sẽ xấp xỉ như lão. Vì thế nên mới được gọi là nhị ca. Nhưng còn thế giới Thiên Phương thì...

- Thế giới Thiên Phương?

Kỷ Ninh cũng nhíu mày.

- Chẳng lẽ là một thế giới trong hàng tỉ thế giới nhỏ?

Mộc Tử Sóc khẽ nói.

Tam giới mênh mông vô cùng. Đặc biệt nhân gian là nơi mênh mông nhất, được chia làm ba ngàn thế giới lớn và hàng tỉ thế giới nhỏ. Những thế giới nhỏ kia có thể là tự nhiên tạo ra mà cũng có thể là người bản lĩnh lớn mở ra!

- Chinh chiến ở thế giới Thiên Phương?

Kỷ Ninh thầm nghĩ:

- Bắc Sơn huyết lệnh?

Kỷ Ninh suy ngẫm.

Đồng thời hắn nhìn lên những tấm da thú khác. Trên những tấm da thú đó còn có cả bản đồ của những bức thư khác. Kỷ Ninh quay lại nhìn những vật phẩm của lão.

Dần dần...

Một suy đoán được hình thành trong đầu Kỷ Ninh.

Có lẽ An Thiền Bắc Sơn tộc có quân đội bí mật. Mà Tàn Nguyệt chân nhân là một thành viên trong đó! Với việc An Thiền Bắc Sơn tộc có quân đội bí mật...Kỷ Ninh cũng không cảm thấy kỳ quái lắm. Bởi vì trong lịch sử của vương triều Đại Hạ đã từng xuất hiện những trường hợp chư hầu làm phản. Dám làm phản thì có thể biết được chư hầu đó mạnh mẽ tới mức nào.

Từ thời đại Thần Ma tới giờ đã rất lâu dài rồi.

Ai cũng không thể biết những chư hầu kia nông sâu thế nào nên việc có quân đội bí mật là một chuyện cực kỳ bình thường.

Mà ‘thế giới Thiên Phương’ hẳn là một trong hàng tỉ thế giới nhỏ. Hoặc là một không gian do người bản lĩnh lớn mở ra. Tóm lại là ở nơi đó có vài sinh mệnh đang sinh sống cho nên mới cần đi 'chinh chiến'.

- Sư huynh, phải làm sao bây giờ?

Mộc Tử Sóc khẽ nói:

- Bây giờ xem ra Tàn Nguyệt chân nhân rất có thể là một người trong quân đội bí mật của An Thiền Bắc Sơn tộc. Hơn nữa nhìn vào những thứ này thì rất có thể bọn hắn đã chinh chiến nhiều năm rồi...Trong chiến đấu sống còn, hẳn là có rất nhiều huynh đệ của cảm tình sâu nặng.

Kỷ Ninh gật đầu.

Qua năm tháng chinh chiến lâu dài, huynh đệ trong quân đội chắc chắn là có cảm tình với nhau tới mức nào! Bây giờ trở về Tàn Nguyệt Sơn để an hưởng tuổi già thì lại chết. Những người đó làm sao bỏ qua được đây?

- Phiền toái.

Kỷ Ninh nhíu mày.

Nhưng cho dù biết lai lịch của con người kia thì Kỷ Ninh vẫn sẽ xuống tay như trước. Vì Tàn Nguyệt chân nhân này sau khi quay về Tàn Nguyệt Sơn an hưởng tuổi già...cũng đã gây họa rất nhiều. Trong tư liệu liên quan tới Ngu Động mà mình lấy được ở Thiên Bảo Sơn cũng có miêu tả về Tàn Nguyệt chân nhân là một kẻ...tiểu nhân, đã đắc tội với khá nhiều người.

Có thể là do bị quản lý chặt chẽ nên từ sau xuất ngũ khỏi quân đội bí mật trở về, lão ta dựa vào thực lực mạnh mà bộc lộ bản tính vốn có!

Vì lẽ đó nên Kỷ Ninh sẽ không bao giờ nương tay với con người này.

- Ninh nhi, làm sau bây giờ?

Bạch Thủy Trạch nhìn Kỷ Ninh.

- Chủ nhân?

Thanh Thanh cũng nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh nhíu mày nói:

- Chúng ta giữ nguyên dịch lại còn tất cả vật phẩm, pháp bảo khác đều thu lại vào trong pháp bảo trữ vật, sau đó Thanh Thanh thi triển Xuyên Qua Hư Không, ném pháp bảo trữ vật này vào chỗ có từ tính cao sâu trong lòng đất.

- Chỗ có từ tính cao sâu trong lòng đất?

Thanh Thanh gật gật đầu:

- Ta hiểu rồi.

Bọn họ lập tức giữ lại hai ngàn cân nguyên dịch, nhưng lại không giữ nguyên dịch để trong bình ngọc. Tất cả đều bị đám Kỷ Ninh bỏ đi! Chỉ có nguyên dịch cực kỳ tinh khiết thì mới không có khả năng có dấu vết lưu lại. Những pháp bảo và vật phẩm khác đều sẽ có thể có vấn đề.

- Ta đi.

Con rắn nhỏ màu xanh lóe lên trên không trung rồi dễ dàng xuyên qua hư không biến mất.

Ở sâu trong lòng đất có một vùng đầy từ tính, thậm chí dùng mắt thường có thể thấy được ánh sáng từ đó tỏa ra...Thanh Thanh cẩn thận giải trừ quan hệ với pháp bảo trữ vật rồi ném thẳng vào trong luồng ánh sáng kia.

Qua thời gian một chén trà nhỏ.

Thanh Thanh đã trở lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.