Mãng Hoang Kỷ

Chương 412: Chương 412: Hung thủ Kỷ Ninh. (2)




- Đã ném xong.

Thanh Thanh nhìn Kỷ Ninh.

- Ừ.

Kỷ Ninh gật đầu rồi lập tức nói:

- Mọi người cũng ngẫm lại xem chúng ta còn thứ gì bỏ quên không.

- Sư huynh, khi trước chúng ta xuất hiện ở Tàn Nguyệt Sơn...đám người hầu kẻ hạ trên Tàn Nguyệt Sơn và đệ tử của Tàn Nguyệt chân nhân có thể phát hiện ra tung tích của chúng ta được không?

Mộc Tử Sóc lo lắng hỏi.

Kỷ Ninh lắc đầu:

- Yên tâm! Thần hồn của ta đã bao phủ toàn bộ Tàn Nguyệt Sơn. Tất cả mọi động tĩnh đều bị ta quan sát. Tổng cộng có ba người phát hiện ra chiến thuyền đầu rồng của chúng ta. Nhưng chiến thuyền đầu rồng của chúng ta đã thay đổi hình dạng cùng màu sắc...nên nếu chỉ dựa vào việc nhìn thấy thì không thể tra ra chúng ta đâu.

- Ừ.

Mộc Tử Sóc gật đầu. Lần này chúng ta bí mật tới nên chiến thuyền mang hình dảng rất bình thường. Nếu chỉ nhìn thấy chiến thuyền thì không thể nào tra được ra chúng ta.

- Vậy là ổn rồi.

Kỷ Ninh gật đầu:

- Mọi người có cảm thấy bỏ sót điều gì không?

Cả đám đều lắc đầu.

Khi tới, bọn họ đều cực kỳ cẩn thận. Thậm chí còn không dùng Truyền Tống Trận mà chỉ bay trong mây mù. Ở Tàn Nguyệt Sơn, ba người thấy mặt bọn họ là Tàn Nguyệt chân nhân, Ngu Động, Nguyệt Vi đều đã chết.

- Sư đệ, bây giờ ta muốn đi giải quyết tên Thủy Dị.

Kỷ Ninh nói:

- Giải quyết tên Thủy Dị...sẽ tốn thời gian hơn tên Ngu Động kia. Tuy Thủy Dị chỉ là Tử Phủ viên mãn nhưng hắn lại đang ở trong bộ tộc Đông tộc.

- Ta sẽ không làm vướng víu gì đâu nên sư huynh cũng không cần nhiều lời.

Mộc Tử Sóc trịnh trọng nói.

Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.

- Cũng tốt, nhưng mọi người xem nên giải quyết tên Thủy Dị kia thế nào đây.

Kỷ Ninh nhìn xung quanh.

Thanh Thanh liền nói:

- Thật đơn giản. Chủ nhân có thần thức...có thể dễ dàng bao phủ toàn bộ Đông tộc nên chỉ cần đợi cơ hội tới là không phải chúng ta có thể giết Thủy Dị sao?

- Không đơn giản như vậy.

Mộc Tử Sóc lắc đầu nói:

- Đây chính là hang ổ của bộ tộc Đông tộc. Lại còn là quê nhà của một gã Nguyên Thần đạo nhân. Nhất định là có vô số phương pháp bảo vệ bộ tộc nên chắc chắn không thể có việc người ngoài vô thanh vô tức lén đi vào rồi đi ra được đâu...

Kỷ Ninh cũng gật đầu:

- Kẻ ngu cũng có thể đoán ra được. Nơi đó đúng là sẽ có đủ loại trận pháp nên không thể vô thanh vô tức đi vào được đâu.

Thanh Thanh bĩu môi.

- Ninh nhi.

Bạch Thủy Trạch nói:

- Chúng ta khó có thể vào Đông tộc giết Thủy Dị...thì tại sao không tìm cách để Thủy Dị ra ngoài?

- Thủy Dị đi ra?

Ánh mắt của Kỷ Ninh sáng lên.

- Đúng.

Mộc Tử Sóc cũng phải nói hay.

Kỷ Ninh nhanh chóng suy ngẫm. Lượng lớn tư liệu về Thủy Dị xẹt qua đầu Kỷ Ninh. Rất nhanh hắn đã nghĩ ra cách.

- Khó có thể đi vào giết thì ta sẽ dụ hắn đi ra.

Kỷ Ninh gật đầu:

- Được, vậy bây giờ chúng ta xuất phát...

- Đi.

Chiến thuyền đã biến thành một cái thuyền màu đen bình thường nhanh chóng biến mất trong mây mù.

Đám Kỷ Ninh đều đã làm những việc có thể làm để che đậy cái chết của Tàn Nguyệt chân nhân nên những người khác đều không biết!

Nhưng đúng như lo lắng của bọn họ...

Những lão huynh đệ của Tàn Nguyệt chân nhân chắc chắn sẽ không để Tàn Nguyệt chân nhân chết như vậy! Hơn nữa cả Huyền Quân cũng không thể để một lão huynh đệ già trở về dưỡng lão chết đi như vậy được! Người tu tiên trong Huyền Quân chinh chiến ở bên ngoài, qua bao nhiêu năm tháng, chết không biết bao nhiêu. Người có thể sống tới tuổi già để trở về dưỡng lão thật sự cực kỳ ít.

Nếu người về già dưỡng lão của họ bị giết chết như thế thì còn có người nào theo nữa?

- Các ngươi yên tâm. Lão huynh đệ trong Huyền Quân chúng ta sẽ không thể chết vô ích như vậy được! Tình báo của Thiên Bảo Sơn ở nơi khác đã điều tra rất lợi hại, nhưng ở quận An Thiền này...Tình báo của An Thiền Bắc Sơn tộc ta mới là lợi hại nhất!

Ở một chi nhánh Huyền Quân, một lão già tóc đỏ nói cao giọng nói với một đám người mặc áo đỏ máu.

Quận An Thiền là đất phong của Bắc Sơn tộc.

Đó mới chính là chỗ mà An Thiền Bắc Sơn tộc ăn sâu bén rễ.

Gần nửa ngày sau.

Bên trong An Thiền thành, phủ của Bắc Sơn Hắc Hổ.

- Sao?

Đang ngồi đó uống rượu, nghe nhạc, Bắc Sơn Bách Vi cũng phải nhíu mày lại. Hắn nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài.

- Ta đang nghe nhạc. Ai dám tới quấy rầy thế?

Trên vầng trán của Bắc Sơn Bách Vi hiện ra chút tức giận.

Bỗng nhiên, cửa mở toang ra. Chỉ thấy một người đầu trọc vạm vỡ mặc hán phục màu đen cùng một lão già mặt trắng mắt tam giác không râu đi vào. Vẻ mỉm cười của lão già mắt tam giác luôn làm người khác phải run người.

- Phụ thân!

Bắc Sơn Bách Vi lập tức đứng lên.

Khi đối mặt với phụ thân, Bắc Sơn Bách Vi luôn cảm thấy căng thẳng.

- Bách Vi.

Ánh mắt của Bắc Sơn Hắc Hổ sâu như sông băng vô tận:

- Ta hỏi ngươi. Khi trước ngươi phái người tới Thiên Bảo Sơn lấy tình báo về 'Ngu Động', 'Thủy Dị', 'Đông Thất' phải không?

- Dạ.

Bắc Sơn Bách Vi gật đầu.

- Vì sao?

Bắc Sơn Hắc Hổ hỏi.

Bắc Sơn Bách Vi liền cung kính nói:

- Là huynh đệ Kỷ Ninh của con đi cùng với sư đệ của hắn là Mộc Tử Sóc tới nhờ con hỗ trợ. Hắn không muốn Thiên Bảo Sơn biết...cho nên con cũng rất cẩn thận. Ngoài người đi làm việc và con biết chuyện này ra thì không hề có ai biết cả.

- Sao?

Đôi mắt của Bắc Sơn Hắc Hổ trở nên lạnh lẽo, lạnh nhạt nói:

- Xem ra hung thủ chính là đám Kỷ Ninh.

- Hung thủ là Kỷ Ninh?

Bắc Sơn Bách Vi lo lắng nói:

- Phụ thân, người đang nói cái gì hung thủ cơ? Có ý gì vậy?

- Con không đoán ra sao?

Bắc Sơn Hắc Hổ nhìn con mình.

Đây là đứa con mà hắn gửi gắm nhiều hi vọng nhất, luôn luôn hỗ trợ bồi dưỡng cất nhắc. Nếu không phải là gửi gắm hi vọng thì hắn hoàn toàn có thể để mặc cho Bắc

Sơn Bách Vi để Bắc Sơn Bách Vi trở thành một kẻ ăn chơi trác táng, cho hắn ung dung tự tại cả đời. Nhưng chính vì gửi gắm hi vọng nên mới có những yêu cầu hà khắc như thế.

- Phụ thân, như vậy là?

Bắc Sơn Bách Vi cũng không ngốc, nhíu mày nói:

- Khi trước vì không muốn để Thiên Bảo Sơn biết nên huynh đệ Kỷ Ninh không tự mình làm! Hình như hắn đi giết người khác có lai lịch thì phải? Ba người kia là Đông Thất, Ngu Động, Thủy Dị...đều là những người khá có lai lịch! Chẳng lẽ đã giết Đông Thất rồi sao? Sau lưng Đông Thất có một tên Nguyên Thần đạo nhân, cũng chẳng đáng để phụ thân phải thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.