Mãng Hoang Kỷ

Chương 647: Chương 647: Kiếm Tiên Trường Thanh (1)




- Ta cũng thích tiểu cô nương tên Dư Vi là đạo lữ của Kỷ Ninh. Hạ Mang ngươi chắc sẽ không cản ta thu nàng làm đồ đệ chứ?

Lã Động Tân mở miệng.

- Ha ha, chuyện nhỏ. Nàng ta còn chưa lọt vào chín mươi sáu người nên Lã Động Tân ngươi có thể chọn thoải mái. Toàn bộ đều tùy ý ngươi.

Hoàng đế Đại Hạ thoái mái nói. Hắn cũng biết được vừa rồi đã làm Lã Động Tân không vui nên nói chuyện cũng dễ dãi hơn nhiều.

Lã Động Tân gật gật đầu.

Rồi lập tức ánh mắt của hắn dõi về phía sau lưng Diên Vương, nhìn vào Dư Vi đang nắm tay nói chuyện với Kỷ Ninh.

- Tiểu cô nương, lại đây.

Lã Động Tân mỉm cười, mở miệng nói với Dư Vi.

Âm thanh lập tức văng vẳng bên tai Dư Vi.

- Sao?

Dư Vi ngẩn ra, ngẩng đầu lên nhìn, lập tức phát hiện ra tiếng nói phát ra từ phía nhóm hoàng đế Đại Hạ.

- Dư Vi, lại đây.

Hoàng đế Đại Hạ mở miệng.

Lúc này, Dư Vi ngơ ngẩn đứng dậy, đi về phía đó. Việc này cũng làm cho nhóm Thiên Tiên phải chú ý tới.

- Tiểu cô nương.

Lã Động Tân mỉm cười nhìn Dư Vi:

- Lã Động Tân ta muốn nhận ngươi làm đồ đệ. Không biết ngươi có bằng lòng hay không?

Lã Động Tân không hề che giấu. Âm thanh của hắn vang vọng khắp chủ điện Thiên Mang Điện. Trong lúc nhất thời, ngàn Thiên Tiên, đông đảo Vạn Tượng chân nhân đều phải giật mình.

- Đông Hoa thượng tiên muốn thu tiểu cô nương Hắc Bạch học cung kia sao?

- Sao Lã Động Tân lại thu một cô nương như vậy được?

- Tầm mắt của Lã Động Tân cực cao. Tới cả chúng ta muốn bái hắn làm thầy mà hắn còn không thèm để ý! Sao hôm nay lại…

Nhóm Thiên Tiên đều phải có chút ghen tị.

Muốn làm môn hạ của Đạo tổ thì phải có vận may cực lớn! Vì thế bọn họ đều không có cách nào khác, thông thường đều phải bái làm môn hạ cho Chân Tiên, Thiên Thần.

Lã Động Tân được xếp hạng đỉnh cao trong Chân Tiên, Thiên Thần. Vả lại có gia thế lớn, giỏi dạy đệ tử! Mà với tính cách của Lã Động Tân thì một khi được chọn là sẽ được hắn tận tâm tận lực dạy dỗ. Ngược lại hoàn toàn với những Chân Tiên Thiên Thần một lòng tu đạo không quan tâm tới đệ tử.

- Lã Động Tân?

- Đó chính là Lã Động Tân trong truyền thuyết.

Nhóm Vạn Tượng chân nhân như Cửu Tử chân nhân, Thương Ngô Thứ, Hương Thiên Tiếu, Thiếu Viêm Hiên đều phải đỏ cả con mắt.

Bọn họ đã đánh tới vòng chín sáu người, thậm chí là tiến tới vòng mười người, sáu người đầu tiên!

Cho dù là phàm phu tục tử…cũng phải biết tới cái tên Lã Động Tân. Bởi vì trong vô vàn truyền thuyết như kiểu Hậu Nghệ, Khoa Phụ, thượng động bát tiên. Lã Động Tân chính là người đứng đầu thượng động bát tiên!

Tuy có ghen tị tới đỏ con mắt, nhưng nhóm Thiên Tiên cũng hiểu được tính tình của Lã Động Tân.

- Ngươi có bằng lòng hay không?

Lã Động Tân hỏi thêm câu nữa.

Dư Vi ngơ ngác. Bị niềm vui bất chợt đưa đến thế này thì thật sự nàng như đang ngủ mơ. Dĩ nhiên là nàng đồng ý. Ai lại không muốn làm môn hạ cho Lã Động Tân? E là lựa chọn này chỉ dưới mỗi làm môn hạ của Đạo tổ.

Nhưng nàng và Kỷ Ninh vừa mới kết thành đạo lữ, chẳng lẽ lại phải chia xa ngay sao?

Dư Vi quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh ở xa xa.

Kỷ Ninh hiểu được. Tuy Dư Vi có ý không đành lòng nhưng Dư Vi cũng phải có con đường cho mình nên hắn gật đầu nhẹ.

- Đừng nghĩ tới tiểu tình lang của ngươi.

Lã Động Tân thấy Dư Vi quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh thì nói luôn:

- Tiểu tình lang của ngươi cũng sẽ được bái làm môn hạ của Chân Tiên Thiên Thần khác thôi. Nhất định sẽ phải đi theo Chân Tiên, Thiên Thần một thời gian. Cho nên dù ngươi không bái ta làm sư phụ, không bao lâu nữa Kỷ Ninh cũng vẫn phải rời khỏi thế giới Đại Hạ này.

Dư Vi hiểu ra. Nàng dõi mắt nhìn về phía Kỷ Ninh. Kỷ Ninh gật đầu liên tục.

- Cho ta hỏi là sẽ mất bao lâu?

Dư Vi thấp thỏm nói.

- Ngắn thì vài chục năm, lâu thì trăm năm.

Lã Động Tân cười nói:

- Ngươi cũng không phải lo. Một khi ta biết Kỷ Ninh trở về thế giới Đại Hạ thì ta cũng sẽ cho ngươi về theo để sum họp với tiểu tình lang.

Dư Vi khát vọng nói:

- Tiền bối có thể cho Kỷ Ninh làm đệ tử giống ta không?

Nàng biết Lã Động Tân chính là Kiếm Tiên nên rất thích hợp dạy dỗ Kỷ Ninh.

- Ta cũng muốn.

Lã Động Tân lắc đầu than thở:

- Đáng tiếc, hoàng đế Đại Hạ của các ngươi lại không chịu.

Nói xong, hắn nhìn về phía hoàng đế Đại Hạ.

Hoàng đế Đại Hạ vẫn ngồi đó, mỉm cười không nói câu nào.

Hiển nhiên là việc này không thể thương lượng được! Dư Vi gật đầu rồi không chần chừ, quỳ xuống cung kính nói:

- Đồ nhi bái kiến sư phụ.

- Ha ha ha…

Lã Động Tân cười ha ha nói:

- Tốt tốt tốt, có thể thu được một đồ đệ tốt thì lần tới đại hội Tiên Duyên này cũng đáng. Dư Vi, ngươi tới chỗ tiểu tình lang kia một chút. Đợi lát nữa đại hội Tiên Duyên kết thúc, chúng ta sẽ rời khỏi thế giới Đại Hạ này.

- Vâng thưa sư phụ.

Dư Vi đi tới bên cạnh Kỷ Ninh.

- Dư Vi, chúc mừng.

Uất Trì Tích Nguyệt vui vẻ cho Dư Vi. Đạo lữ của biểu đệ mình có thể bái làm môn hạ của Lã Động Tân thì đúng là một việc đáng mừng.

- Kỷ Ninh, tới lúc đại hội Tiên Duyên kết thúc, Chân Tiên Thiên Thần rời đi. Sư phụ cũng sẽ dẫn ta đi khỏi thế giới Đại Hạ này.

Trong mắt Dư Vi hiện lên vẻ không đành lòng.

Kỷ Ninh nắm nhẹ lấy cánh tay Dư Vi:

- Hai người chúng ta đều hương đạo. Một kỳ ngộ khó cầu như thế sao có thể bỏ qua được? Huống chi ta cũng sẽ bái làm môn hạ của Chân Tiên, Thiên thần. Tới lúc đó cũng sẽ phải đi theo sư tôn…rồi cũng sẽ phải rời khỏi thế giới Đại Hạ. Tuy không thể bái được Đạo tổ…Nhưng có thể bái được một vị Chân Tiên, Thiên Thần thì cũng coi như là có chỗ dựa vững chắc! Ngoài ra cũng sẽ mở mang thêm hiểu biết về tam giới!

Kỷ Ninh đã quyết định theo Chân Tiên, Thiên Thần dốc lòng tu luyện một thời gian.

Dư Vi gật đầu:

- Sư phụ cũng đã nói. Rời đi ngắn cũng phải vài chục năm, lâu thì trăm năm. Một khi sư phụ biết được chàng trở về thế giới Đại Hạ thì cũng sẽ cho ta về theo.

- Cùng nhau cố gắng.

Kỷ Ninh nói khẽ:

- Chúng ta đều phải độ kiếp thành Thiên Tiên, cùng nhau thật sự trường sinh bầu bạn.

- Trường sinh bầu bạn.

Dư Vi cũng gật đâu, đôi mắt hơi đỏ lên.

Có thể được trường sinh bầu bạn với người mình yêu thì thật quá tuyệt vời.

- Nhưng ta thật sự có thể trường sinh bầu bạn với Kỷ Ninh không?

Dư Vi nhớ lại kiếp trước, trong lòng hiện lên sự sợ hãi:

- Bất kể thế nào, ta thà hồn phi phách tán chứ không làm tổn thương Kỷ Ninh. Trước khi ta chết, mọi thứ đều phải tốt đẹp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.