Mãng Hoang Kỷ

Chương 648: Chương 648: Kiếm Tiên Trường Thanh (2)




Ở một trong hàng tỉ thế giới nhỏ thuộc tam giới.

Đây là một thế giới đẹp đẽ, tràn ngập hương hoa, dân phong thuần phác. Mặc dù bị chia ra làm ba nước, nhưng cũng chỉ đa phần là đánh nhỏ, thỉnh thoảng mới có người tu tiên chiến đấu vì lợi ích quốc gia của mình. Rất ít khi xảy ra chiến tranh quy mô lớn.

Vù.

Không gian bị xé toác ra.

Hoàng đế Đại Hạ từ hư không đi vào. Vừa tới thế giới này là lập tức nhanh chóng tới một ngọn núi. Trên núi có một đạo quán tên là ‘Trường Thanh Quán’. Trường Thanh cũng khá là bình thường, danh tiếng ở thế giới này cũng khá nhỏ nên chỉ có vài trấn xung quanh là biết tới đạo quán này.

Những người ở thế giới nhỏ này không hề biết rằng ở ‘Trường Thanh Quan’ này có một vị Kiếm Tiên cao cao tại thượng.

- Trường Thanh sư đệ, sao ngươi lại chỉ có dẫn theo năm ba tên đạo đồng thế này? Thế này thì sao gọi là đạo quán tu đạo được?

Hoàng đế Đại Hạ mặc áo trắng đi vào cửa sau đạo quan. Ở phía sau đạo quán có một tên nam tử trẻ tuổi đang tưới vườn cây:

- Ngươi cứ lo quản lý thế giới lớn của ngươi đi. Ta không vướng víu gì nên cũng chẳng cần phải phiền não.

Nam tử trẻ hờ hững nói.

- Đồ đệ của ngươi đâu rồi?

Hoàng đế Đại Hạ lắc đầu:

- Ngươi đã dựng đạo quán ở đây, tại sao lại không dẫn đồ đệ tới để dạy cho tốt.

- Sư phụ dẫn đường, tu hành là do bản thân. Ta chỉ điểm cho bọn chúng mười năm, cái gì cần dạy đều đã dạy, như thế là đã đủ. Còn bọn chúng tu luyện thành loại gì, có thể thành Thiên Tiên hay không…thì ta lực bất tòng tâm.

Nam tử trẻ tuổi đặt mông ngồi xuống, cầm lấy cái gàu múc nước trong thùng , uống một ngụm rồi khà khà cảm thán:

- Nước ngọt thật.

Hoàng đế Đại Hạ bất đắc dĩ.

Người có thể trở thành Chân Tiên, Thiên Thần thì tới Thiên đế còn phải khách khí đối đãi. Vậy mà tên sư đệ này lại khác hoàn toàn. Nhưng hắn cũng chịu không khuyên bảo nổi người sư đệ này.

- Ta tới lần này là theo lệnh của sư tôn.

Hoàng đế Đại Hạ mở miệng.

- Sư tôn?

Nam tử trẻ tuổi lập tức trở nên nghiêm túc.

Hoàng đế Đại Hạ áo trắng gật đầu:

- Ngươi cũng đã biết, ba mươi năm trước lục đạo luân hồi bị tấn công hỏng mất…Hiện giờ thế lực ngầm ở tam giới hoạt động mãnh liệt nên sẽ không thể nào tránh khỏi một hồi rung chuyển. Mà lúc tam giới càng rùng chuyển hỗn loạn thì lại càng có nhiều anh hùng hào kiệt được sinh ra.

Nam tử trẻ tuổi gật đầu.

- Thế giới Đại Hạ ta có số mệnh cường thịnh. Trong lần cử hành đại hội Tiên Duyên này, sư tôn đã chọn được một đệ tử tên là Mộc Truyền chân nhân. Thậm chí còn có cả đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế trong lần đại hội Tiên Duyên này.

Hoàng đế Đại Hạ nói.

- Sao?

Nam tử trẻ tuổi giật mình nói:

- Một lần đại hội Tiên Duyên mà có tới hai đệ tử Đạo tổ sao?

- Theo lệnh của sư tôn thì ba người đứng đầu đại hội Tiên Duyên này đều phải thu vào dòng dõi Xích Minh. Sư tôn đã chọn Mộc Truyền chân nhân. Hai người còn lại là Hắc Thạch chân nhân và Kỷ Ninh. Kỷ Ninh kia chính là một hạt giống Kiếm Tiên tuyệt thế, mới tu luyện ba mươi năm. Tới cả Lã Động Tân muốn thu mà ta còn chưa cho thu…Hơn nữa, ngày sinh của hắn lại không cách ngày lục đạo luôn hồi bị hỏng bao nhiêu. Nên có lẽ sẽ có số mệnh cực lớn.

Hoàng đế Đại Hạ đứng bên cố gắng thuyết phục.

- Ngươi không cần phải thuyết phục.

Nam tử trẻ tuổi lắc đầu:

- Lã Động Tân có muốn thu hay không cũng không liên quan. Với tính khí đấy thì tới cả phàm nhân cũng có thể được thu làm đồ đệ. Còn việc Kỷ Ninh mới tu luyện ba mươi năm ư? Lại thêm cả việc không kém ngày lục đạo luân hồi bị hỏng ư? Thật là nực cười!

- Sở dĩ lúc tam giới rung chuyển có anh hùng hào kiệt sinh ra là vì khi đó sẽ có chiến đấu lớn, thậm chí làm cho một số người mạnh mẽ phải ngã xuống, số mệnh bay đi rồi lại hội tụ vào người khác…

Nam tử trẻ tuổi nói:

- Mỗi lần tam giới rung chuyển. Những người cũ ngã xuống người mới vươn lên. Thậm chí có cả Đạo tổ chết, đạo tổ mới lên. Tổng thể mà nói, số lượng người mạnh mẽ trong tam giới vẫn giữ nguyên.

- Có thể vươn lên hay không thì còn phải xem có nắm được kỳ ngộ lúc tam giới rung chuyển hay không đã!

- Còn sinh ra thế nào thì ngươi cứ đi tìm ngươi khác đi.

Nam tử trẻ tuổi không chịu thuyết phục.

Hoàng đế Đại Hạ chỉ đành cười xòa.

Đạo tổ có thể tạo ra luân hồi, ai cũng hiểu rằng chỗ ảo diệu của đạo luân hồi nhưng không ai nắm được số mệnh. Sau khi sinh ra, con người phải có kỳ ngộ thì mới có số mệnh tăng lên! Chứ không thì có người sinh ra đã là Đạo tổ rổi!

Cùng lắm thì cũng chỉ là do kiếp trước tạo phúc, kiếp sau được đầu thai làm người tốt mà thôi.

- Hơn nữa sư huynh à, không phải sư đệ ta nói huynh gì đâu.

Nam tử trẻ tuổi nói:

- Mặc kệ tam giới rung chuyển thế nào, có thu đồ đệ tay chân gì không…quan trọng vẫn chính là bản thân mình!

- Chúng ta chỉ có thể tin tưởng, nắm chắc nhất vào bản thân mình!

- Đồ đệ cũng có thể phản bội, thủ hạ cũng có thể phản bội, tới cả bạn bè cũng có thể cho ngươi một đao… Chỉ có bản thân mạnh mẽ thì mới có thể nắm được tất cả.

Nam tử trẻ tuổi nói:

- Đối với ta mà nói, lúc tam giới rung chuyển chính là cơ hội cho Trường Thanh ta đột phá tới ‘Đại La Đạo tổ’. Còn đồ đệ ư? Đồ đệ có tu tới Đạo tổ thì cũng chẳng là cái đinh gì!

Hoàng đế Đại Hạ không nói thêm lời nào nữa. Hắn và Kiếm Tiên Trường Thanh vốn đi theo hai mục đích hoàn toàn khác nhau. Hắn có xuất thân là hoàng tộc thượng cổ, nên dĩ nhiên có cách nghĩ khác. Lúc này, hắn bỏ ra một cuốn tranh:

- Ngươi cứ xem cảnh Kỷ Ninh chiến đấu đi.

Cuốn tranh mở ra.

Từng trận chiến được hiện lên.

- Kiếm Tiên à?

Nam tử trẻ tuổi gật đầu rồi đưa cho hoàng đế Đại Hạ một thành kiếm nhỏ.

- Đứa nhỏ này đúng là có thiên tư tuyệt vời. Nếu sư tôn đã ra lệnh thì ta sẽ thu Kỷ Ninh làm đồ đệ. Đây là tín vật của ta, ngươi bố trí đưa nó cho Kỷ Ninh. Nếu Kỷ Ninh đồng ý nhận ta làm thầy thì bảo hắn trong mười ngày bóp nát tín vật, ta sẽ tới tìm hắn. Nếu quá mười ngày, tín vật này sự tự động biến mất.

Sư phụ nguyện ý nhận đồ đệ thì vẫn phải xem đồ đệ có nguyện ý tới cửa không.

Lã Động Tôn cũng phải hỏi Dư Vi có nguyện ý hay không.

Kiếm Tiên Trường Thanh cũng vậy. Nếu Kỷ Ninh không muốn, với sự kiêu ngạo của Thuần Dương chân tiên thì sẽ không bao giờ đi lạy lục Kỷ Ninh đồng ý cả.

- Được.

Hoàng đế Đại Hạ cầm thanh kiếm nhỏ màu xanh, cười nói:

- Sư đệ ta sẽ không phá hỏng cuộc sống nhàn nhã của ngươi ở đạo quán này nữa.

Nói xong lập tức biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.