Mãng Hoang Kỷ

Chương 372: Chương 372: Kỷ Ninh bùng nổ toàn bộ sức lực (1)




Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao người giết chóc ngập trời sẽ có sát khí, lệ khí cực kỳ kinh người.

...

Con Long Kình khổng lồ cao ba nghìn trượng che khuất bầu trời quan sát xuống phía dưới. Con ngươi mờ mờ ánh sáng xanh của nó tràn đầy sự lạnh lẽo. Âm thanh ầm ầm như sấm sét vang lên:

- Loài người kia, chịu chết đi!

Kỷ Ninh ngẩng đầu. Trong đôi mắt hiện lên kiếm quang mờ ảo.

- Hừ.

Kỷ Ninh hừ lạnh một tiếng.

Uỳnh!

Thần niệm dùng Hám Thần ấn phù làm trung tâm, lao ầm ầm ra như sóng biển cuộn trào đánh tới. Trong nháy mắt đã va chạm vào thần hồn của Long Kình.

Tuy đại yêu Long Kình đã sớm đề phòng những vẫn cảm thấy thần hồn rung lên. Thân hình đang sừng sững trên cao cũng phải nghiêng ngả một hồi rồi mới ngừng lại được.

- Sao?

Kỷ Ninh giật mình.

- Chỉ trong nháy mắt đã thoát được sao?

Uỳnh!

Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu, thần niệm của Kỷ Ninh lại lần thứ hai đánh tới.

Trên bầu trời, đại yêu Long Kình bị thần niệm đập vào nhưng ánh mắt vẫn tràn đầy điên cuồng, hiển nhiên là vẫn giữ được tỉnh táo.

- Bí thuật thần niệm mạnh thật!

Đại yêu Long Kình quan sát xuống phía dưới, âm thanh vang dội:

- Loài người kia, bí thuật thần niệm của ngươi đã ngang tầm với Nguyên Thần đạo nhân! Nhưng ta vốn là thần thú đặc biệt, lại sống qua vạn năm. Đạo tâm qua vô số năm tháng mài giũa đã làm cho thần hồn của ta mạnh mẽ lắm rồi. Chỉ với cái bí thuật thần niệm kia thì đừng hòng làm gì được ta.

Kỷ Ninh cũng thầm hãi. Tên Long Kình này quả thật không tầm thường, lại có thể giữ được tỉnh táo trước đòn đánh bằng thần niệm của mình.

Nhưng Kỷ Ninh cũng đã có dự tính từ trước.

Bởi vì trong hàng ngũ Vạn Tượng chân nhân cũng sẽ có đôi ba kẻ có thể tương đương với Nguyên Thần đạo nhân. Nếu đã tương đương với Nguyên Thần đạo nhân thì cũng có thể dễ dàng chống đỡ được đòn đánh bằng thần niệm cấp độ Nguyên Thần đạo nhân. Giống như sư huynh của mình là 'Huyết Ảnh sư huynh'. Huyết Ảnh sư huynh là Thần Ma luyện thể, lại có thần thông trong người. Vốn là Nhị Trảo Ứng Long Vệ!

Công pháp hắn tu luyện chính là loại 'Huyết Ảnh Bất Diệt Thể' thống khổ nhất. Có thể tu luyện pháp môn đó tới cảnh giới như Huyết Ảnh sư huynh thì cũng có thể đoán ra đạo tâm vững chắc tới mức nào. Chính bởi vì vậy nên ít nhất, Huyết Ảnh sư huynh cũng chẳng sợ bị thần niệm của Nguyên Thần đạo nhân đập vào.

Còn có...

Khi trước tên 'Đông Nhất' Tuyết Long Sơn mà Kỷ Ninh đã gặp. Hắn còn có thể chạy thoát ngay trước mặt Kỷ Ninh. Hiển nhiên là hắn cũng vẫn còn đủ khả năng giữ được tỉnh táo phần nào.

Dù sao Nguyên Thần đạo nhân cũng cách Vạn Tượng chân nhân một cảnh giới lớn. Tuy thực lực cao hơn, nhưng nếu chỉ dựa vào thần niệm đánh vào...Thì ít nhất một vài người tinh anh tuyệt đỉnh trong cấp độ Vạn Tượng vẫn có thể đỡ được. Mà đại yêu Vạn Tượng 'Long Kình đại yêu' hiển nhiên cũng là một trong số những kẻ có đạo tâm tốt như vậy.

- Ha ha ha, có thể đỡ được bí thuật thần niệm của ta thì cũng đừng điên cuồng như thế.

Kỷ Ninh quát.

- Đỡ một kiếm của ta.

Bảy trăm Lưỡi phi kiếm lơ lửng ở trước mặt phát ra những tia sáng loáng rồi ngưng tụ ở trước ngực thành một thanh ngọc kiếm sáng loáng. Thanh kiếm kia như vượt qua muôn trùng trở ngại, khó khăn bay lên cao...Kiếm quang ngọc kiếm nhìn như bay rất chậm giống như đang vượt qua tầng tầng trở ngại. Nhưng loại chậm này là đánh lừa cảm giác mà ra, chứ thật ra là nó đang phi lên với tốc độ cực nhanh!

Chiêu thứ hai Tam Xích Kiếm: Kinh Cức Mật Bố!

- Hừ!

Trên bầu trời, đại yêu Long Kình hừ lạnh một tiếng. Chỉ thấy hai cái râu rồng dài của nó dài ra trong nháy mắt, quấn thẳng lấy kiếm quang của Kỷ Ninh đang đánh tới.

Kiếm quang ngọc kiếm đẹp đẽ làm rung động lòng người xẹt qua trên không trung tạo thành một quỹ đạo có thể nói là hoàn mỹ. Nó dễ dàng lách qua hai cái râu rồng, chém thẳng tới đầu đại yêu Long Kình.

- Kiếm thật nhanh, thật đáng sợ.

Đại yêu Long Kình thầm hãi. Râu rồng của hắn chính là pháp bảo bản mệnh chuyên dùng để trói buộc kẻ địch. Vậy mà không thể chạm tới cả kiếm quang của đối phương sao?

Uỳnh!

Đại yêu Long Kình hừ mạnh một tiếng đầy tức giận. Chỉ thấy ở lỗ mũi của nó bỗng phun ra hai đường Hàn Sát màu xanh dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Hàn Sát phủ thẳng tới đường kiếm quang của Kỷ Ninh.

Kiếm quang vẫn như một bóng ma, lại xẹt qua giữa không trung tạo thành một quỹ đạo cong cong, tránh thoát khỏi Hàn Sát. Rồi lại tiếp tục đâm thẳng về phía đầu đại yêu Long Kình.

- Xẹt!

Quá nhanh.

Đại yêu Long Kình không kịp ngăn cản. Kiếm quang đã đâm thẳng vào đầu của nó.

Một kiếm này. Vốn là dùng nguyên lực của Vạn Tượng tiền kỳ để thi triển ra kiếm quang tầng thứ chín Tiểu Thiên kiếm trận. Kiếm pháp mạnh nhất của Kỷ Ninh hiện giờ hóa thành một kiếm...Uy lực tới mức nào có thể nghĩ ra ngay! Xẹt xẹt xẹt! ! ! Liên tiếp xuyên qua tầng tầng trở ngại. Nhưng thật sự thân thể của đại yêu Long Kình quá mạnh mẽ. Cả người giống như pháp bảo. Nên kiếm quang ngọc kiếm sau khi đâm qua mười trượng thì biến mất gần như hoàn toàn.

- Gặp quỷ rồi.

Kỷ Ninh thầm mắng trong lòng.

- Không ngờ da thịt của nó dày như vậy.

Phải biết rằng đại yêu Long Kình dài tới ba ngàn trượng. Cái đầu của nó cũng phải tới mấy trăm trượng. Đâm vào mười trượng sao? Về cơ bản là mới chỉ đâm vào lớp da mà thôi!

- Loài người nhãi nhép kia. Cho dù ta có mặc ngươi ra tay thì ngươi cũng không làm ta bị thương được đâu. Kiếm quang của ngươi kia...chỉ là thứ gãi ngứa cho ta.

Đại yêu Long Kình lập tức cười ha hả. Tiếng cười vang vọng khắp nơi.

Cuối cùng thì Kỷ Ninh cũng biết được một đại yêu thần thú Vạn Tượng viên mãn có thần thông khó chơi tới mức nào.

Thân thể tới mức này. Không trách tại sao nó lại có thể giữ mạng chạy thoát trước mặt Nguyên Thần đạo nhân.

- Như vậy mà cũng chỉ gãi ngứa thôi sao?

Mộc Tử Sóc ở bên cạnh cũng phải thay đổi vẻ mặt.

- Hám Thần Thuật của sư huynh cũng vô dụng với nó. Tới cả kiếm trận cũng chỉ là gãi ngứa. Con đại yêu Vạn Tượng này cũng thật đáng sợ.

- Tên nhóc Kỷ tộc. Nếu không đánh được thì chúng ta mau trốn đi. Để lâu là không trốn được đâu.

Thiếu nữ áo xanh cũng vội vàng truyền âm nói.

- Sư huynh, trốn hay không đây?

Mộc Tử Sóc cũng truyền âm cho Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh nhìn về phía hai người. Trong ánh mắt của hắn tràn đầy tự tin, đồng thời hắn cất cao giọng nói:

- Tên đại yêu Long Kình kia. Vừa rồi cũng mới chỉ là chơi đùa với ngươi mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.