Mãng Hoang Kỷ

Chương 910: Chương 910: Kỷ Ninh cầu kiến (2)




- Một khi độ Thiên Kiếp, đặc biệt lúc tâm ma kiếp phủ xuống, nguyên thần thứ hai của hắn cùng bản tôn trí nhớ tương thông, nguyên thần thứ hai lâm vào thế giới tâm ma, tâm trí bản tôn cũng sẽ lâm vào thế giới tâm ma. Lúc này chính là lúc Kỷ Ninh là lúc yếu ớt nhất, không thể phòng vệ.

- Đúng, khi đó hắn vô lực phản kháng, Bát Cửu Huyền Công cũng vô dụng.

Ô Tiêu Thiên Tiên cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng.

...

Thanh Hồ rất kích động.

Chinh phục một đại thế giới quá khó khăn, cần giải quyết một đám trở ngại, Kỷ Ninh chính là một trong số đó, nàng đương nhiên phải tận lực giải

quyết.

Cùng ngày hôm đó.

Phù Hoa Chân Tiên, Khô Thảo tiên tử, Ô Tiêu Thiên Tiên, Độc Sửu Tiên Nhân cùng với ba vị đầu lĩnh của Vô Gian môn, Vạn Ma Động, Huyết Vân Lâu tề tụ một chổ.

- Lần này chủ yếu trông vào các vị thượng tiên.

Độc Sửu Tiên Nhân dáng người lùn thấp, lúc cười trông vô cùng xấu xí, khuôn mặt lỗ càng thêm dữ tợn.

- Cần Độc Sửu ta làm như thế nào, cứ việc phân phó, ta đều chuẩn bị mạng dâng tới tận nơi.

- Mạng?

Mấy người khác đều cười nhạt.

Mạng Độc Sửu Tiên Nhân là không đáng giá tiền nhất. Gã đã chết không biết bao nhiêu lần, giết phân thân của gã căn bản không có ý nghĩa.

- Ta cũng sẽ mang sáu con dị trùng đi, đều là thượng cổ dị trùng do ta đào tạo, là những hảo hài tử đỉnh cấp của ta.

Độc Sửu Tiên Nhân cười sáng lạn, làm cho các tiên nhân khác đều gật đầu mỉm cười, Độc Sửu Tiên Nhân này ngoài việc có nhiều phân thân, phương diện đào tạo độc trùng ở Tam Giới cũng có chút nổi danh, những độc trùng kia, mỗi con đều da dày thịt béo, nhưng thật ra có không ít tác dụng.

- Chúng ta đi thế giới Đại Hạ là mạo hiểm, nguy hiểm tánh mạng.

Khô Thảo tiên tử nói.

- Ta chỉ có thể để cho một hóa thân đi theo.

- Ta cũng đưa một phân thân đi, mang theo pháp bảo lợi hại, để có thực lực đủ mạnh.

Phù Hoa Chân Tiên nói.

Ô Tiêu Thiên Tiên hừ lạnh một tiếng.

Tuy rằng gã muốn báo thù cho Tử Thảo, nhưng cũng chỉ phái một phân thân đi. Tuy nhiên bởi vì hắn am hiểu thủ đoạn bàng môn tả đạo, nên dù phân thân hay bản tôn đi cũng không có gì khác biệt. Mà Phù Hoa Chân Tiên, Khô Thảo tiên tử cũng phái ra hóa thân lợi hại nhất, nên thực lực xem như cũng tương đương.

Hóa thân, phân thân của bọn họ... đều là pháp thuật Thiên Tiên, nếu có chết cũng ảnh hưởng không lớn tới thực lực. Nếu bản tôn mà chết thì xem như chết luôn.

Độc Sửu Tiên Nhân lại khác, Độc Sửu Tiên Nhân không có bản tôn, hắn có rất đông phân thân, mỗi một cái phân thân đều có thể xem như bản tôn, cho nên nhất định phải giết sạch phân thân của hắn, hắn mới chết. Nếu không chỉ cần một cái phân thân còn sống, là hắn có thể khôi phục lại.

- Vô Gian môn ta sẽ có phân thân của hai Thiên Thần đi theo.

Thanh Hồ nói.

- Huyết Vân lâu ta sẽ phái ra một tổ Địa Ngục tử sĩ.

Lão giả gầy gò mỉm cười nói

- Ta sẽ cung cấp một pho Khôi Lỗi cho đám Địa Ngục tử sĩ kia.

Nam tử mặc đạo bào lửa đỏ nói.

Ba vị này mới mở miệng, đã khiến thực lực đội ngũ này rõ ràng tăng lên nhiều.

- Giờ cần xem Kỷ Ninh độ kiếp ở đâu.

Ô Tiêu Thiên Tiên trầm giọng nói.

- Trừ phi hắn chạy đến chỗ Đạo Tổ sau lưng kia thì chúng ta không có biện pháp. Nếu không cho dù có Hạ Hoàng bao che, khi Kỷ Ninh Độ Kiếp không có lực phòng vệ, chúng ta chỉ cần đi vào giết, chỉ cần một chút thời gian là có thể giết chết Kỷ Ninh.

Thanh Hồ tự tin nói.

- Ô Tiêu Thiên Tiên với Âm Dương Huyền Khí Bình hoàn toàn có thể giết Kỷ Ninh dễ dàng.

Ô Tiêu Thiên Tiên gật đầu:

- Đương nhiên ta sẽ mang Âm Dương Huyền Khí Bình theo.

Những người khác không khỏi nhìn thoáng qua Ô Tiêu Thiên Tiên.

Ô Tiêu Thiên Tiên có rất nhiều bảo vật.

Có rất nhiều Tiên Thiên Linh Bảo, có loại rất kỳ lạ, có loại pháp bảo uy lực phi phàm. Lúc trước Ô Tiêu Thiên Tiên thiết hạ cạm bẫy, nhốt một tên Thiên Thần vào trong Âm Dương Huyền Khí Bình... Thiếu chút nữa chết ở trong đó, cuối cùng vẫn là nhóm Đại Năng Giả trao đổi lẫn nhau, tên đó mới được thả ra.

...

Đêm xuống.

Vương đô Đại Hạ, Thiên Mang điện.

- Bệ hạ, Kỷ Ninh cầu kiến.

Lão giả mặt trắng cung kính nói.

- Kỷ Ninh? Để cho hắn vào.

Hạ Hoàng khoanh chân ngồi ở ngai vàng mở mắt ra.

Lát sau một thiếu niên từ bên ngoài đi tới.

- Bệ hạ.

Kỷ Ninh cung kính thi lễ.

- Kỷ Ninh, sao đêm hôm khuya khoắc lại đến chỗ ta thế?

Hạ Hoàng cười.

Kỷ Ninh nói :

- Thật sự là có việc cần cầu bệ hạ.

- Việc gì?

Hạ Hoàng lắng nghe.

- Chín ngày sau, nguyên thần thứ hai của ta sẽ độ Thiên kiếp.

Kỷ Ninh nói.

- Nhưng ta đoán Vô Gian môn kia đã sớm coi ta là cái đinh trong mắt, hơn nữa Vô Gian môn dường như nắm rõ thời gian độ Thiên Kiếp của Phản Hư trong thiên hạ như trong lòng bàn tay, ta nghĩ cho dù ta có cẩn thận thì chỉ sợ bọn họ cũng sẽ biết thời gian độ kiếp của ta, mà lúc độ kiếp, tâm ma kiếp buông xuống, bản tôn ta cũng không có lực phản kháng. Đây là là lúc ta yếu ớt nhất, Vô Gian môn nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này, cho nên ta tới cầu bệ hạ.

Hạ Hoàng nở nụ cười:

- Ha ha, việc này cứ việc yên tâm, độ Thiên Kiếp chính là đại sự, tất nhiên ta sẽ kiệt lực hộ pháp cho ngươi.

Kỷ Ninh cũng là bất đắc dĩ.

Sư phụ Bồ Đề lão tổ không chủ động gọi mình về, mình căn bản không có cách nào khác để liên hệ với sư phụ, càng không thể về đại thế giới Tà Nguyệt. Nếu không, trở lại đại thế giới Tà Nguyệt độ kiếp sẽ an toàn hơn. Dù sao ngay cả những Đại Năng Giả trong Tam Giới đều không thể tìm được đại thế giới Tà Nguyệt.

Còn đại thế giới Trích Tinh của Tam Thọ đạo nhân lưu lại cũng rất an toàn, nhưng mình vẫn chưa được thừa nhận, nên không có cách nào đi vào.

Cuối cùng vẫn phải cầu Hạ Hoàng.

Lúc trước Kỷ Ninh bộc lộ tài năng cũng là vì ngày này.

- Nhưng mà... chỉ mình ta hộ pháp cho ngươi sợ còn chưa đủ.

Hạ Hoàng cau mày nói:

- Khi ngươi độ kiếp thì lại không có cách nào phòng vệ, Vô Gian môn tuy rằng không thể đánh bại lực lượng trong tay ta. Nhưng có thể xé rách không gian trực tiếp đến nơi ngươi độ kiếp, chống cự nhân mã của ta một thời gian, sau đó giết chết ngươi thì vẫn có thể được.

Kỷ Ninh gật đầu.

Trong Tam Giới, vật có thể giết mình vẫn có, tỷ như một ít pháp bảo chân hỏa chân thủy , vận dụng chân hỏa chân thủy đến mức tận cùng, hoàn toàn có thể thiêu mình thành tro tàn. Bình thường mình có thời gian để phản kháng thì không sợ.

- Như vậy đi, ta mang ngươi tới đạo tràng của sư tôn.

Hạ Hoàng cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.