Mãng Hoang Kỷ

Chương 909: Chương 909: Kỷ Ninh cầu kiến (1)




- Ta cũng bất lực, không cứu kịp.

Thanh Hồ môn chủ lắc đầu.

- Đáng chết.

Trong mắt Ô Tiêu Thiên Tiên lóe lên hàn quang lập lòe:

- Dưới trướng Thần Vương có ba trăm Vô Gian Môn, ngươi ngay cả đến một thiếp thân thị nữ còn không bảo vệ được thì còn xứng đáng làm một môn chủ không?

- Ô Tiêu, ngươi hơi quá đáng rồi đấy!

Trong mắt Thanh Hồ môn chủ cũng lóe lên hàn quang, tóc xanh trên đầu cũng phiêu đãng bay lên, trong đôi mắt có chút âm u.

- Quá phận sao? Ngươi để cho Tử Thảo chết còn chưa quá phận ư? Ta đã từng bước dạy bảo Tử Thảo, giúp nàng xây dựng căn cơ vững chắc, một đường tiến lên Thiên Tiên, thậm chí thành Thiên Tiên cực hạn. Ta không ngờ… Ngươi sai bảo nàng làm việc thì cũng thôi đi, vậy mà lại để cho nàng đi tham gia sinh tử chém giết có nguy hiểm lớn như vậy.

Ô Tiêu Thiên Tiên phẫn nộ.

- Hài tử ngốc nghếch này, vậy mà không bóp nát tín phù ta cho nàng.

Trong mắt Ô Tiêu Thiên Tiên mơ hồ có chút lệ quang, nhưng lệ quang lập tức biến mất.

Ô Tiêu Thiên Tiên hận a.

Gã dạo chơi du hí trong Tam Giới cả đời, từ thời thượng cổ tới giờ đều sống rất tiêu sái nhưng rất ít khi có cảm tình với ai, lại đem tiểu cô nương ngốc nghếch luôn tự xem mình là thông minh kia coi như hài tử nhà mình. Ai ngờ bây giờ lại gặp cảnh sinh ly tử biệt. Kỳ thực lúc Tử Thảo gặp nguy cơ sống chết cũng có nghĩ đến Ô Tiêu Thiên Tiên, mặc dù Ô Tiêu luôn tự vỗ ngực nói như mình rất lợi hại:

- Có chuyện gì cứ tìm đến ta, ta cho ngươi ba lần giúp đỡ, việc to bằng trời ta cũng đều giúp ngươi xử lý.

- Lão gia hỏa ngươi cứ khoác lác đi, ngươi chỉ là một Thiên Tiên, còn nói việc to bằng trời cũng có thể xử lý sao.

Lúc đó Ô Tiêu Thiên Tiên cũng chỉ cười, không coi đó là chuyện quan trọng.

Gã đã quên.

Lúc gặp nguy hiểm, Tử Thảo thấy Kỷ Ninh lợi hại như thế, nàng dám bóp nát tín phù Ô Tiêu Thiên Tiên cho nàng sao? Nàng sợ, rất sợ rằng Ô Tiêu Thiên Tiên đi đến cũng phải chịu chết, cho nên cả hai khối tín phù nàng bóp nát đều là tín phù của Thiên Thần Chân Tiên.

- Hừ.

Mắt Thanh Hồ môn chủ chợt lạnh đi, tức giận hừ một cái:

- Ta không thể bảo vệ cho Tử Thảo, là ta sai. Lần này bỏ đi, không so đo với ngươi.

Thanh Hồ môn chủ trung thành theo Thần Vương đã lâu nên biết rất rõ, trong thế lực bên mình, Ô Tiêu Thiên Tiên tuyệt đối tiêu diêu tự tại nằm ngoài khả năng của Thiên Tiên, loại tiêu diêu tự tại này làm cho Thanh Hồ môn chủ mơ hồ thấy có gì đấy không đúng, cho nên lúc này nàng vẫn nhịn xuống, không muốn cùng Ô Tiêu Thiên Tiên triệt để đối lập.

Kỳ thật việc này cũng không thể trách Thanh Hồ môn chủ, dù sao thân là một thành viên Vô Gian môn, ai mà không nghĩ cho bản thân? Cho dù nàng là môn chủ, vào thời khắc mấu chốt cũng vậy. Lần này đối phó với Thông Hợp Thiên Tiên cũng không thể coi là nhiệm vụ nguy hiểm, Tử Thảo chết chỉ có thể nói là vận khí không tốt, đây là lúc hạo kiếp quét qua Tam Giới, ai dám nói mình có thể sống sót?

Thanh Hồ biết Ô Tiêu Thiên Tiên thật sự nổi giận nên không giải thích. Huống chi...

Ô Tiêu Thiên Tiên cùng một trận doanh với nàng, theo lý thuyết thân là Thiên Tiên, thông thường đều nhất định phục mệnh lệnh từ phía trên. Chỉ có người cấp bậc Đại Năng Giả hoặc người có quan hệ không nhỏ với các Đại Năng Giả như Khô Thảo tiên tử, và một vài Thiên Thần Chân Tiên đỉnh cấp mới có thể chân chính tự do tự tại, không có nhiệm vụ trong người. Nhưng Ô Tiêu Thiên Tiên vẫn có thể ở trong nhóm tự do tự tại đó, đây là một chuyện rất kỳ quái, bởi vậy mà rất nhiều người gọi hắn là Ô Tiêu Thượng Tiên, điều đó cũng khiến cho Thanh Hồ môn chủ có chút kiêng kị trong lòng. Nàng có một loại dự cảm không thể giải thích được rằng nếu cùng Ô Tiêu Thiên Tiên này trở mặt thì chỉ sợ sẽ có kết quả không tốt.

- Ô Tiêu, ngươi cũng đừng trách Thanh Hồ, nàng ta cũng không nghĩ tới Kỷ Ninh lại yêu nghiệt như vậy.

Khô Thảo tiên tử đứng một bên cảm thán nói.

- Ta hay tin Tử Thảo chết liền lập tức tới đây, ta tin tưởng lúc này Ô Tiêu ngươi cũng muốn báo thù cho Tử Thảo. Mà Thanh Hồ thân là thống lĩnh Vô Gian môn lại càng muốn giết Kỷ Ninh. Mọi người chúng ta đều có mục đích giống nhau, đều muốn giết chết Kỷ Ninh.

- Kỷ Ninh này, đương nhiên phải giết.

Ô Tiêu Thiên Tiên trầm giọng nói.

- Vì chinh phục thế giớiĐại Hạ, Kỷ Ninh cũng phải chết.

Thanh Hồ môn chủ liền nói.

- Nhưng giết hắn như thế nào?

Ô Tiêu Thiên Tiên hỏi lại.

- Nếu như có thể dễ dàng giết được thì hắn đã sớm bị giết rồi. Hiện tại Kỷ Ninh đang ở thế giới Đại Hạ, là địa bàn của Hạ Hoàng, nội tình Hạ Hoàng các ngươi cũng rõ ràng...

Kỳ thật bọn hắn cũng không phải để ý nhiều đến Đạo Tổ sau lưng Kỷ Ninh.

Nếu quả thật sợ thì cũng không dám nói từ giết.

Sở dĩ không úy kỵ... Cũng là bởi vì hiện giờ Tam Giới chia thành hai phe cánh lớn, nhóm Đại Năng Giả sẽ không dễ dàng ra tay, nếu bên kia ra tay thì bên còn lại cũng sẽ cử người cường đại hơn ra tay.

- Nội tình Hạ Hoàng thâm hậu, trừ phi toàn lực ứng phó, nếu không sẽ không có cơ hội giết chết Kỷ Ninh.

Thanh Hồ môn chủ nói.

- Mà sống mái với nhau như vậy, cái giá lại quá lớn, phương pháp tốt nhất là để cho nhóm chư hầu thế giới Đại Hạ đi tấn công Hạ Hoàng.

Vô Gian môn chính là như vậy.

Mượn sức một đám chư hầu tấn công các chư hầu khác. Nếu một mình tiến công... Vô Gian môn có ưu thế thật sự lớn như vậy sao, nếu vậy thì cần lén lút làm gì, mạnh mẽ trực tiếp quét ngang, thống nhất Tam Giới rồi. Tất nhiên là Vô Gian môn còn chưa tới mức mạnh mẽ như vậy.

...

Ô Tiêu Thiên Tiên, Thanh Hồ môn chủ, Khô Thảo tiên tử đều không tìm thấy cơ hội đối phó với Kỷ Ninh.

Ô Tiêu Thiên Tiên ôm bụng nổi giận, quay đầu muốn đi.

- A?

Thanh Hồ môn chủ đứng mạnh dậy.

Ô Tiêu nghi hoặc nhìn nàng.

Khô Thảo tiên tử cũng nghi hoặc.

- Cơ hội tới.

Thanh Hồ lộ ra nét mặt tươi cười, nhìn về phía hai người Khô Thảo tiên tử.

- Cơ hội giết Kỷ Ninh đến rồi.

- Như thế nào?

- Cơ hội gì?

Khô Thảo tiên tử nghi hoặc. Ô Tiêu Thiên Tiên lại chủ động hỏi.

Thanh Hồ mỉm cười:

- Ta vừa mới nhận được tin tức, Kỷ Ninh sắp độ Thiên Kiếp, hẳn là nguyên thần thứ hai của hắn cần độ Thiên Kiếp.

- Độ Kiếp?

Khô Thảo tiên tử, Ô Tiêu Thiên Tiên ngẩn ra, sau đó liền lộ ra sắc mặt vui mừng.

- Đích thực là cơ hội tốt.

Khô Thảo tiên tử cũng cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.