Kỷ Ninh lắc đầu:
- Theo ta được biết. Trung ương của môn phái Tuyết Long Sơn ngươi đã chiếm diện tích hơn mười vạn dặm. Hơn nữa, ở cả quận An Thiền này đều có chi nhánh. Bây giờ lại còn liên tục thâm nhập vào nhiều nơi khác, mở rộng chi nhánh. Chẳng lẽ ngươi cho phép Tuyết Long Sơn điên cuồng mở rộng thì Kỷ tộc ta lại không thể mở rộng ở Yên Sơn sao?
Có thực lực mạnh thì dĩ nhiên sẽ khuếch trương.
- Kỷ tộc nhỏ bé ngươi lại có thể đánh đồng với Tuyết Long Sơn ta à!
Tuyết Vũ đạo nhân cau mày nói.
- Năm xưa Kỷ tộc nhỏ yếu, chi nhánh Yên Sơn ngươi dám xâm nhập chiếm đoạt, từ người ngoài trở thành thế lực mạnh mẽ nhất Yên Sơn. Thậm chí còn muốn cướp trắng mỏ quặng nguyên thạch!
Kỷ Ninh nhìn Tuyết Vũ đạo nhân:
- Hiện giờ Kỷ tộc ta đã mạnh lên. Chẳng lẽ đuổi một cái chi nhánh của ngươi lại không thể sao? Chẳng lẽ các ngươi được làm khó người khác mà Kỷ tộc lại không được pháp khuếch trương sao?
Sắc mặt của Tuyết Vũ đạo nhân trở nên giận dữ:
- Ngươi quả thật muốn đuổi chi nhánh Yên Sơn đi?
- Đúng.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Ngươi không thèm để Tuyết Long Sơn ta vào mắt!
Tuyết Vũ đạo nhân tức giận nói.
- Tùy ngươi nghĩ sao thì nghĩ. Nhưng việc đuổi chi nhánh Yên Sơn là việc ta nhất định phải làm.
Kỷ Ninh nhìn Tuyết Vũ nói.
Ánh mắt của hai người chạm vào nhau.
Tuyết Vũ đạo nhân lập tức hiểu ra được Kỷ Ninh sẽ không thể nào cúi đầu.
- Ngươi cho rằng ngươi là đệ tử hàng đầu ở Hắc Bạch học cung là có thể dọa ta sợ sao?
Sắc mặt của Tuyết Vũ đạo nhân trở nên u tối, âm thanh vang vọng khắp trời đất.
- Ta khuyên ngươi tốt nhất nên biết tiến lui. Nếu không, hôm nay ta sẽ tự tay giáo huấn ngươi một chút. Để ngươi biết, có thực lực nhiều hơn thì mới có thể nói to hơn.
Kỷ Ninh nhìn về phía Tuyết Vũ đạo nhân ở xa xa, nhếch miệng cười. Giọng nói cùng vang vọng khắp trời đất:
- Có thực lực nhiều hơn thì mới có thể nói to hơn. Lời này có lý! Ta cũng đang muốn thỉnh giáo một phen xem cao chiêu của Tuyết Vũ đạo nhân ngươi!
Tuyết Vũ đạo nhân lập tức giận dữ.
- Không biết tự lượng sức mình.
Tuyết Vũ đạo nhân gầm lên như Lôi thần tức giận. Trời đất xung quanh bắt đầu đổi màu:
- Ta sẽ cho ngươi được như ước nguyện.
Tuyết Vũ đạo nhân điều khiển mây mù bay thẳng lên không trung, đứng đối diện với Kỷ Ninh ở xa xa.
- Tiểu Thanh, Bạch thúc, hai người tránh ra xa một chút.
Kỷ Ninh nhắc nhở. Trận chiến này là mình và Tuyết Vũ đạo nhân tỷ thí, Bạch thúc và tiểu Thanh không thể nhúng tay vào.
- Ninh nhi, cẩn thận một chút.
Bạch Thủy Trạch nhắc nhở nói.
- Chủ nhân, đánh lão đạo kia ra bã đi!
Tiểu Thanh nắm chặt tay, tràn ngập mong chờ. Tuy nàng không hiểu rõ thực lực của Kỷ Ninh lắm nhưng cũng biết rằng hắn đã mạnh hơn lúc gặp ở Đông Sơn Đại Hoang Trạch không biết bao nhiêu.
Giữa không trung, Tuyết Vũ đạo nhân đứng đối diện ở xa xa với Kỷ Ninh.
- Đánh thật à!
Hứa Khả chân nhân cùng nam tử áo bào tro đều hiện lên vẻ khiếp sợ trong mắt:
- Lô sư huynh, tại sao tên Kỷ Ninh này lại to gan tới vậy. Dám cùng sư phụ giao chiến sao?
Hứa Khả chân nhân không thể ngờ Kỷ Ninh lại kiêu ngạo tới mức không thèm để mặt mũi cho sư phụ hắn:
- Sư phụ chính là tồn tại cấp độ Nguyên Thần viên mãn. Lại được Tuyết Long Sơn ta dốc hết toàn bộ lực lượng trợ giúp phía sau, trong cấp độ Nguyên Thần đạo nhân đã được coi là rất mạnh rồi.
- Điên rồi, thật sự điên rồi.
Nam tử áo bào tro cũng lắc đầu khó có thể tin nổi:
- Chẳng lẽ tên Kỷ Ninh kia lại tự cho rằng có thể địch nổi sư phụ sao? Sư phụ đâu phải kẻ mới bước vào Nguyên Thần. Sư phụ đã bước vào Nguyên Thần tới mấy trăm năm, căn cơ vô cùng thâm hậu. Uy danh cũng đã sớm nổi!
Hai tên Vạn Tượng chân nhân bọn họ còn khiếp sợ như thế thì khỏi phải nói tới những Tử Phủ tu sĩ trên thuyền.
Đám Tử Phủ tu sĩ Tuyết Long Sơn đều cảm thấy chấn động. Không rõ rằng Kỷ Ninh kia tại sao lại dám khiêu chiến cả vị lão tổ cao cao tại thượng 'Tuyết Vũ đạo nhân'. Đúng là không muốn sống nữa!
- Ta sẽ cho ngươi được như mong muốn!
- Mời!
Tiếng nói của Tuyết Vũ đạo nhân và Kỷ Ninh vang vọng trời đất, một trước một sau vang lên truyền khắp cả đảo Minh Tâm.
Ở đảo Minh Tâm đã sớm có không ít người đứng ra.
- Kỷ Ninh đánh nhau với Nguyên Thần đạo nhân ư?
Sắc mặt Kỷ Cửu Hỏa lập tức biến đổi lớn.
- Làm sao mà Kỷ Ninh lại làm bừa vậy. Đó là Nguyên Thần đạo nhân, hơn nữa còn là Nguyên Thần viên mãn. Dù cho có đánh được với Nguyên Thần đạo nhân thì cũng phải chọn Nguyên Thần tiền kỳ, trung kỳ để tỷ thí một chút. Như thế nào mà vừa mới đánh đã khiêu chiến với Nguyên Thần viên mãn Tuyết Vũ đạo nhân rồi.
Kỷ Lưu Chân cũng căng thẳng, cực kỳ lo lắng.
Thậm chí hắn còn hối hận. Hối hận vì không hỏi Kỷ Ninh làm cách nào giải quyết chi nhánh Yên Sơn của Tuyết Long Sơn. Ai ngờ Kỷ Ninh lại 'quyết liệt' tới vậy. Thậm chí dù Nguyên Thần đạo nhân bên đối phương tới đây mà vẫn dám đối chọi lại!
- Tuyết Vũ đạo nhân chính là Nguyên Thần viên mãn đó.
Ảnh bà bà cũng lo lắng.
Bởi vì Kỷ tộc có quan hệ không tốt với Tuyết Long Sơn nên Kỷ Ninh cũng đã mua một ít tình báo về Tuyết Long Sơn ở Thiên Bảo Sơn. Sau khi hắn xem xét xong cũng đưa lại cho bộ tộc Kỷ tộc. Dĩ nhiên đám Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà đều được xem qua, nên bọn họ rất hiểu thực lực của Tuyết Long Sơn. Nhưng chính vì vậy mới làm bọn họ thêm lo.
- Công tử.
Thu Diệp cắn môi, nín thở nhìn về hai bóng người trên bầu trời xa xa.
Mỗi người đều cảm thấy Kỷ Ninh như đang đùa với lửa. Nhưng Kỷ Ninh mới là người hiểu rõ thực lực của mình nhất. Lần này dám tự viết thư. là do Kỷ Ninh thật sự không còn sợ Nguyên Thần đạo nhân của Tuyết Long Sơn nữa!
Nguyên Thần đạo nhân cũng phân chia cao thấp.
Như Nguyên Thần đạo nhân ở Hắc Bạch học cung là tinh anh trong tinh anh, thậm chí có thể đánh nhau cả với tiên nhân! Mà những kẻ mới bước vào Nguyên Thần đạo nhân thì tương đối mà nói là yếu hơn hẳn. Mặc dù là chín năm trước, Kỷ Ninh vẫn chắc chắn có thể chạy thoát. Còn hiện giờ thì kẻ như Tuyết Vũ đạo nhân mới chính là đối thủ thích hợp nhất cho Kỷ Ninh.
- Cho dù ngươi là tiên nhân chuyển thế thì e là với thực lực của ngươi hiện giờ, vẫn chưa thể hoàn toàn nhớ lại ký ức của kiếp trước.
Tuyết Vũ đạo nhân lắc đầu cười:
- Ta sẽ cho ngươi biết. Vạn Tượng chân nhân và Nguyên Thần đạo nhân chênh lệch thế nào.
Trong tay Tuyết Vũ đạo nhân xuất hiện một cái quạt lông, phẩy nhẹ một cái.
Vù vù!