Trong lúc chịu ảnh hưởng của thần thức, cả đám người tu tiên đều mang ánh mắt mê man mà rơi xuống dưới. Hiển nhiên là thần hồn đã bị động chạm tới.
- Vậy mà thần thức cũng có pháp môn để tấn công sao?
Kỷ Ninh cảm thấy ngứa ngáy trong lòng. Chính mình đã có thần hồn cực kỳ mạnh mẽ rồi, có thể so sánh được với cả Nguyên Thần đạo nhân. Hơn nữa, nhờ việc quan tưởng “Nữ Oa Đồ”, mỗi ngày thần hồn của mình lại càng thêm mạnh mẽ. Nhưng trước giờ mình vẫn chỉ dùng thần niệm nhập vào trong vật để điều khiển vật phụ trợ cho mình.
Cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ nghe nói tới pháp môn dùng thần thức để trực tiếp tấn công vào thần hồn người khác!
Thần thức của mình có thể đảo qua người khác, thậm chí người khác còn không phát hiện ra. Nhưng mình cũng chẳng cách nào dùng nó để tấn công người khác.
- Thần thức tấn công sao?
- Làm thế nào để tấn công đây?
- Ta chưa từng nghe nói bao giờ. Đây nhất định là một pháp môn cao thâm. Nếu người trung niên tóc đen này có thể thi triển ra như vậy thì chắc chắn trong Hắc Bạch học cung sẽ có pháp môn thần thức.
Trong nháy mắt, Kỷ Ninh quyết định. Mặc kệ như thế nào, nhất định phải học được pháp môn như kia.
...
Sáu bóng người trong đó có người trung niên tóc đen cùng bay vào trong hang động. Tuy vẻ mặt mỗi người có phóng khoáng, buồn bã, lạnh lùng nhưng khí thế của mỗi người đều mạnh tới kinh người.
Chín người nhóm Kỷ Ninh đều cung kính nói:
- Bái kiến tiền bối.
- Ừ.
Sáu vị Nguyên Thần đạo nhân đưa mắt nhìn chín người nhóm Kỷ Ninh. Trong đó, không ít ánh mắt dừng lại ở Kỷ Ninh.
- Ngươi.
Người trung niên tóc đen chỉ tới một gã thanh niên áo lam đầu đội mũ cao quan, ánh mắt lóe lên.
Thanh niên áo lam biến đổi sắc mặt, liền nói:
- Tiền bối. Vãn bối là Đông Hà Lưu Hứa.
Kỷ Ninh liếc một cái về phía người này.
Đông Hà tộc?
Đây chính là một trong tám thế lực lớn đó.
- Đông Hà tộc?
Người trung niên tóc đen cười nhạt nói:
- Mặc kệ ngươi là ai. Kể cả là đệ tử của An Thiền Bắc Sơn tộc hay là hoàng tộc vương triều Đại Hạ. Muốn gia nhập vào Hắc Bạch học cung thì nhất định phải tuân theo quy củ của Hắc Bạch học cung. Ngươi sử dụng đạo phù là đã vi phạm quy củ rồi. Mau mau đi xuống đi.
Thanh niên áo lam cắn răng rồi hóa thành một đường sáng bay khỏi cửa hang.
- Dùng đạo phù sao?
Kỷ Ninh kinh ngạc nhìn theo tên đệ tử Đông Hà tộc. Các môn phái khi thu đệ tử đều thông báo ra từng quy định riêng. Nhưng tất cả đều cấm dùng đạo phù và vài loại lực lượng trợ giúp từ bên ngoài khác, nhất định phải dùng thực lực của bản thân để vượt qua thử thách. Những kẻ mượn ngoại lực để vượt qua đều sẽ bị đào thải hết.
- Ngươi là Mộc Tử Sóc?
Người trung niên tóc đen nhìn về phía thiếu niên áo bào trắng với vẻ mặt tươi cười.
- Tiền bối.
Mộc Tử Sóc cung kính nói.
- Mười bốn tuổi. Không tệ. Đem con khôi lỗi của ngươi ra cho ta xem một cái.
Người trung niên tóc đen nói.
- Dạ.
Mộc Tử Sóc cũng nắm rõ quy củ. Việc sử dụng khôi lỗi cũng có hạn chế riêng. Nếu nhất định phải mang khôi lỗi vào mới có thể xông qua thử thách thì khôi lỗi mang theo nhất định phải không có trí tuệ! Bên trong khôi lỗi cùng không được có hạt nhân nguyên lực.
Nhất định phải dựa vào nguyên lực của người tu tiên để tự mình điều khiển nó.
Kỳ thật nhóm người trung niên tóc đen cũng đã nhìn ra thật giả từ trước. Nhưng lúc này vẫn phải kiểm tra cho đúng với quy củ.
Sau khi kiểm tra xong.
- Ừ.
Người trung niên tóc đen gật đầu.
- Được phép dùng.
Lúc này Mộc Tử Sóc mới thu hồi khôi lỗi Thanh Long.
- Tám người các ngươi.
Người trung niên tóc đen dùng đôi mắt đảo qua tám người nhóm Kỷ Ninh.
- Đã vượt qua đợt sàng lọc cơ bản nhất. Tiếp theo sẽ được tiếp tục sàng lọc. Chỉ cần vượt qua thêm lần nữa là sẽ chính thức trở thành đệ tử của Hắc Bạch học cung ta. Nếu không vượt qua nổi thì chỉ có nước quay về thôi.
- Lần tuyển chọn cuối cùng sao?
Kỷ Ninh thầm hãi.
Tên nam tử áo đen tu luyện tới tầng thứ bảy Xích Minh Cửu Thiên Đồ kia phải liều mình mới có thể vào được đây. Vậy mà còn một lần tuyển chọn nữa thì hắn qua thế nào đây.
- Xung nhi.
Một nữ tử áo trắng trong nhóm sáu vị Nguyên Thần đạo nhân mở miệng.
- Ngươi cứ tu luyện tới tầng thứ chín 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' thì nhất định sẽ vào được Hắc Bạch học cung ta. Nhưng hiện tại ngươi mới chỉ có tầng thứ bảy...
Nữ tử áo trắng lắc đầu.
- Ta không đợi được. Nếu tu luyện tới tầng thứ chín thì ta cần ít nhất là mười mấy hai mươi năm nữa.
Nam tử áo đen nôn nóng nói.
- Tuyển chọn cuối cùng sẽ ngăn ngươi lại đó.
Nữ tử áo trắng nói
- Cô cô, ta vẫn phải thử xem sao.
Thanh niên áo đen cắn răng nói. Đã tới được đây rồi, hắn dễ gì bỏ qua được.
Điều này làm cho nữ tử áo trắng lại phải lắc đầu.
Là một trong những người chủ trì lần xét tuyển đệ tử này, Hoa Vân tiên tử đương nhiên nắm rất rõ sự khó khăn của cửa ải cuối. Vãn bối 'Hoa Xung' của nàng chẳng có một tí hi vọng nào vượt qua.
- Tám người các ngươi đi theo ta.
Người trung niên tóc đen mở miệng.
Lúc này, sáu vị Nguyên Thần đạo nhân đi trước, tám người nhóm Kỷ Ninh theo sau.
Kỷ Ninh liếc mắt nhìn gã thanh niên áo đen đi bên cạnh. Tên thanh niên áo đen kia vẫn đang mang đầy sự điên cuồng cùng vẻ bất cam trong ánh mắt. Cô cô Hoa Vân tiên tử của hắn...là người có địa vị cực cao trong bộ tộc Hoa tộc. Tuy Hoa tộc chỉ có một vị tiên nhân trấn thủ, nhưng lại có Hoa Vân tiên tử là Nguyên Thần đạo nhân thuộc Hắc Bạch học cung, nên vẫn có thể so sánh được với tiên nhân thông thường khác.
Bình thường hắn đều rất kính trọng với lời mà Hoa Vân tiên tử nói. Nhưng do...hắn nhất định phải gia nhập vào Hắc Bạch học cung, hắn muốn giống cô cô vào được Hắc Bạch học cung nên mới làm vậy!
- Nhất định phải vào.
- Lẽ trời vẫn sẽ để cho người một con đường sống.
Thanh niên áo đen nghiến răng nghiến lợi.
...
Dọc theo hang động sâu hun hút, chỉ chốc lát là đã tới một khúc ngoặt. Ở phía trước xuất hiện chín lối rẽ.
- Ngừng.
Người trung niên tóc đen mở miệng.
Tám người nhóm Kỷ Ninh đều dừng lại.
- Trong chín lối rẽ này mỗi lối đều có một đệ tử cấp độ Tử Phủ tu sĩ của Hắc Bạch học cung trấn thủ.
Người trung niên tóc đen dời ánh mắt về phía nhóm người Kỷ Ninh.
- Tám người các ngươi. Mỗi người chọn một lối đi.
Tám người nhóm Kỷ Ninh đều biến đổi sắc mặt.
Cái gì.