Mãng Hoang Kỷ

Chương 288: Chương 288: Người canh cửa cuối cùng (1)




Đệ tử chính thức của Hắc Bạch học cung trấn thủ sao? Đó đều là những đệ tử tu luyện pháp môn, thủ đoạn đứng đầu đó. Mà nhóm người đang đứng ở đây đều mới chỉ luyện khí Tử Phủ tiền kỳ.

- Sau khi các ngươi tới giữa lối thì sẽ gặp được đệ tử trấn thủ. Chỉ cần không bị bọn họ ngăn lại...có thể chạy ra khỏi hang động. Là các ngươi sẽ trở thành đệ tử của Hắc Bạch học cung ta.

Người trung niên tóc đen tươi cười.

- Yên tâm, đệ tử Tử Phủ trấn thủ chỉ cho phép thi triển ra một loại thủ đoạn thôi. Các ngươi lại có thể dùng mọi cách để giải quyết...Hơn nữa, không nhất thiết phải đánh bại đệ tử, chỉ cần lao ra ngoài hang động là đã thành công rồi. Lúc sau chúng ta sẽ gặp lại ở đỉnh ngọn núi này.

- Dạ.

Tám người nhóm Kỷ Ninh đều đáp.

- Tốt, đi thôi.

Người trung niên tóc đen hạ lệnh.

Cả đám liền chia ra chọn lấy cho mình một lối rẽ. Sau một lúc đắn đo, Kỷ Ninh cũng chọn lấy một lối. Chỉ có tên nam tử áo đen là chần chừ lâu nhất nhưng rồi cũng cắn răng chọn một lối.

Tất cả mọi người đều vào lối đi do mình chọn ra.

- Ngũ Hưu.

Gã béo ục ịch đầu bóng cười nói:

- Ngươi là người quản lý từ đầu tới đuôi lần tuyển chọn này. Ngươi nói xem trong tám người này ai có thể trở thành đệ tử của Hắc Bạch học cung?

- Muốn ta nói sao...

Người trung niên tóc đen chần chừ một chút.

- Trong tám người này, Kỷ Ninh là kẻ chắc chắn đạt được.

- Ừ.

- Đúng vậy, hắn chắc chắn sẽ vượt qua được.

- Người nào cũng khẳng định Kỷ Ninh chắc chắn sẽ đạt được. Ngũ Hưu lão đạo. Trong bảy người còn lại thì ngươi nhìn trúng được ai nữa không?

Một đám cười nói bàn tán.

Người trung niên tóc đen suy nghĩ một chút rồi nói:

- Trong tám người này, Kỷ Ninh có mười phần nắm chắc rồi. Bảy người còn lại đều có khả năng thất bại. Nếu tính ra...thì tên Mộc Tử Sóc mười bốn tuổi điều khiển con khôi lỗi Thanh Long kia cũng có khả năng rất lớn.

- Ừ.

- Đúng vậy. Ngoại trừ Kỷ Ninh ra thì những người khác đều có khả năng thất bại. Đặc biệt là người cùng tộc với Hoa Vân tiên tử kia. Hắn xông qua đại trận khôi lỗi đã là gắng lắm rồi. Chắc chắn sẽ bị ngăn lại trong thử thách cuối cùng này.

- Ai mà chả biết. Đừng tưởng mỗi ngươi khôn.

Nữ tử áo trắng trừng mắt nhìn người trung niên râu dài.

...

Trong lúc đang nghị luận sôi nổi, nhóm Nguyên Thần đạo nhân đều phóng thần thức của mình ra xem xét mọi động tĩnh trong các ngách hang.

- Là Ẩm Huyết Vấn Kiếm.

- Kỷ Ninh chọn vào lối được đứa nhỏ thuộc Ẩm Huyết tộc trấn thủ. Ẩm Huyết Vấn Kiếm rất kiêu ngạo nên chắc chắn sẽ không dễ dàng cho Kỷ Ninh đi qua đâu.

Nhóm Nguyên Thần đạo nhân nhàn nhã quan sát mọi chuyện xảy ra trong tám lối đi.

Trong lối đi do Kỷ Ninh chọn.

Ở một chỗ cách cửa hang ba mươi trượng có một thanh niên mặc áo trắng đang đứng đó. Trên ngực của thanh niên áo trắng này có ba vệt máu. Kẻ được mặc áo trắng có ba vệt máu...chính là đệ tử được Ẩm Huyết tộc thừa nhận là thiên tài.

Ẩm Huyết tộc...chính là một bộ tộc hàng đầu ở ngoài quận An Thiền.

- Bắt ta trấn thủ sao?

Thanh niên áo trắng Ẩm Huyết Vấn Kiếm đứng ở đó, trước người có một thanh phi kiếm lơ lửng. Hắn búng nhẹ ngón tay một nhát. Oang...Âm thanh kiếm rung vang vọng khắp hang động làm hắn không khỏi nhắm mắt lại với vẻ đầy hưởng thụ.

- Mặc kệ ngươi thiên tài cỡ nào. Chỉ cần hang động do ta trấn thủ thì đừng hòng mà vượt qua được.

Với thói kiêu ngạo của mình, Ẩm Huyết Vấn Kiếm chưa để một tên hậu bối Tử Phủ tiền kỳ nào vượt qua được.

- Một thanh kiếm...

- Chỉ cho phép sử dụng có một thanh kiếm này. Có điều như vậy là thừa đủ rồi.

Thanh niên áo trắng lại búng lên kiếm, nghe âm thanh kiếm rung như kiểu đang chơi đùa với kiếm vậy. Hắn lộ ra vẻ tươi cười.

Từ lúc sinh ra tới giờ, hắn đều ôm kiếm gỗ để ngủ.

Cha mẹ đặt cho hắn cái tên 'Vấn Kiếm'. Sau ba mươi năm tu luyện, toàn bộ thành tựu của hắn đều thuộc về kiếm. Hắn đã giống như một thanh kiếm, kiếm chính là bản thân hắn. Tuy hắn có được tuyệt học của Ẩm Huyết tộc. Nhưng Ẩm Huyết tộc vẫn đặc biệt đưa hắn tới Hắc Bạch học cung quận An Thiền. Hắn cũng không phụ lòng mong đợi của mọi người, gia nhập được vào Hắc Bạch học cung.

- Tới đây.

Thanh niên áo trắng cảm thấy dao động.

Bỗng nhiên từ bên ngoài truyền tới một âm thanh bất đắc dĩ.

- Chín cái lối đi, tám người xông vào. Lối đi của ta lại không có ai chọn...Các vị huynh đệ, các người đừng để tên hậu bối nào xông qua đấy nhé.

- Ngưu sư huynh yên tâm đi.

- Ngưu sư đệ, ngươi thật đáng thương.

- Thật là tốn công ngồi đợi lâu như vậy.

- Ngưu sư huynh. Tuy ta chỉ có thể sử dụng một pháp bảo. Nhưng đám hậu bối này chắc chắn không thể qua được đâu.

Từng âm thanh vang lên.

Ẩm Huyết Vấn Kiếm lại hô lên:

- Ngưu sư đệ. Xin chờ ta một lát. Đợi ta giải quyết xong đứa này rồi chúng ta cùng nhau trở về.

Tiếng bước chân vang lên.

Ẩm Huyết Vấn Kiếm liền lập tức nhìn theo. Chỉ thấy ở sâu trong hang động có một bóng người đang đi tới. Đó là một thiếu niên có vẻ mặt thanh tú, cả người mặc da thú, hai tay cầm hai thanh kiếm, với vẻ mặt mỉm cười bước tới.

- Hậu bối.

Ẩm Huyết Vấn Kiếm búng nhẹ vào phi kiếm ở trước mặt. Âm thanh kiếm rung lại vang lên. Hắn hờ hững nói:

- Nhớ rõ đây. Người cản ngươi vào Hắc Bạch học cung là Ẩm Huyết Vấn Kiếm ta.

- Tại hạ...

Kỷ Ninh vừa mở miệng ra.

- Không cần phải giới thiệu đâu.

Ẩm Huyết Vấn Kiếm lạnh nhạt nói:

- Sau này chúng ta cũng không gặp mặt nhau nữa nên cũng chẳng cần phải báo tên tuổi làm gì.

Kỷ Ninh nhíu mày.

Thật điên cuồng.

Một khi đã như vậy...thì cứ giải quyết sòng phẳng thôi.

- Lôi Trạch Hàng Lâm!

Ẩm Huyết Vấn Kiếm khẽ nói. Âm thanh vừa ra khỏi miệng thì thanh phi kiếm ở trước mặt lập tức phát ra tiếng sấm rền vang. Từng đường sấm sét xuất hiện ở xung quanh. Một thanh phi kiếm được bao bọc bởi vô số sấm sét, ầm ầm bay về phía Kỷ Ninh với uy thế kinh người.

Chỉ riêng uy lực một kiếm này thôi đã hơn hắn Hứa Ly chân nhân, đại yêu tê giác rồi.

Thanh kiếm như hóa thành luồng sấm sét vô tận. Tấn công với một tốc độ nhanh kinh người.

- Hoa sen nở rộ.

Kỷ Ninh mỉm cười. Thủy Hỏa Liên Hoa lập tức nở rộ ở xung quanh. Từng cánh sen nở bung ra tạo thành sáu tầng cánh hoa sen.

Xẹt xẹt xẹt...

Một kiếm sấm sét ầm ầm kia liền xuyên thẳng qua sáu tầng cánh sen, nhưng tốc độ cũng đã giảm đi rõ rệt. Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm trong tay, quay một nhát đơn giản là đã đánh bay thanh kiếm mạnh mẽ kia đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.