Giọng Thần Vương lạnh băng:
- Chỉ có đánh chúng tan tác thì sau này mỗi đại thế giới trong Xích Minh giới vực chống cự yếu dần, chúng ta càng nhẹ nhàng hơn. Nếu không hạ gục được chúng, dù tạm thời chiếm lĩnh một vài đại thế giới thì chúng cũng sẽ phản công.
Thần Vương tuyên bố quyết định của mình:
- Cuộc chiến giới vực trong Xích Minh giới vực quyết định đặt ở thế giới Đại Hạ.
Trong đám đại năng giả cao tầng Vô Gian môn thì Thần Vương có địa vị siêu cao, vị tồn tại kia chưa thức tỉnh, chỉ có một mình gã là đồ đệ nên Thần Vương có địa vị rất là siêu nhiên Chỉ cần Thần Vương không phạm sai lầm lớn thì nguyên Vô Gian môn do gã phụ trách chỉ huy.
- Chủ nhân ban đầu của thế giới Đại Hạ là Hạ Mang Huân tử đệ hoàng tộc thượng cổ, thực lực của vị Hạ Hoàng này hơi mạnh.
Thần Vương nói:
- Thanh Hồ dẫn dắt lực lượng dưới trướng của nàng giao phong vài lần với Hạ Hoàng, hiện hơi bị yếu thế.
Đám tiên ma có mặt cùng nhìn hướng Thanh Hồ, dĩ nhiên bọn họ biết nàng, đó là kẻ trung thành tuyệt đối của Thần Vương. Đám tiên ma bọn họ có một số là trung thành tuyệt đối, số khác vì Vô Gian môn mạnh mẽ, hay vì cái gì đó hấp dẫn mới đầu vào Vô Gian môn. Bọn họ có thực lực mạnh nên Vô Gian môn rất tôn trọng họ.
- Bị yếu thế là vì bên Hạ Hoàng thế giới Đại Hạ xuất hiện một biến số, một kẻ tên Kỷ Ninh.
Thần Vương nói:
- Kỷ Ninh thống lĩnh Hình Thiên Thần cực mạnh, mạnh cỡ nào thì sau này các ngươi tâm sự với nhóm Thanh Hồ rồi sẽ biết rõ.
Tập thể tuân mệnh:
- Rõ!
Mắt Thần Vương lấp lóe lôi điện:
- Ta triệu các ngươi đến, cẩn thận truyền triệu vì ta muốn các ngươi làm một đợt đánh lén.
Tập thể suy tư:
- Đánh lén:
- Giờ bên Hạ Hoàng chắc đang chúc mừng thắng lớn vừa rồi, tin tưởng bọn họ rất muốn đuổi tận giết tuyệt nhóm Thanh Hồ.
Thần Vương nói:
- Chờ khi các ngươi đều tụ tập đến thế giới Đại Hạ hãy khoan lộ mặt, đi theo nhóm Thanh Hồ đại chiến với Hạ Hoàng rồi vào phút then chốt tập thể hiện ra, một hơi giết hết người dưới trướng của Hạ Hoàng, không chừa một tên!
Đám tiên ma bỗng thấy mong chờ:
- Tuân lệnh!
Đánh bất ngờ?
Cố ý vô tình với sức mạnh của họ có thể áp đảo bằng ưu thế, dư sức tàn sát phe Hạ Hoàng.
- Đánh lén lần này quan trọng nhất là cẩn thận, tuyệt đối đừng để lộ tin tức.
Thần Vương trịnh trọng nói:
- Bên trận doanh của Nữ Oa có một số đại năng giả có thể quan sát tam giới. Đặc biệt Bồ Đề, đó là sư phụ của Kỷ Ninh, rất có thể luôn chú ý chiến tranh Đại Hạ. Bồ Đề không có một mộng tam giới, nếu bị hắn phát hiện thì không đánh lén được.
Đám tiên ma thầm giật mình, càng thận trọng với Kỷ Ninh hơn:
- Thì ra Kỷ Ninh là đệ tử của Bồ Đề Đạo Tổ.
Vì Bồ Đề Đạo Tổ nổi tiếng giỏi dạy đệ tử.
- Nhớ phải cẩn thận, các ngươi trước tiên tụ tập giữa hư không ngoài tam giới.
Thần Vương ra lệnh:
- làm vậy Bồ Đề sẽ không phát hiện các ngươi, sau đó thì ẩn mình, để Giác Minh Nhị Tiên dùng tiên thiên linh bảo xé rách hư không giáng lâm vào Vô Gian thành trong Thanh Hồ. Dù Bồ Đề phát hiện các ngươi cũng chỉ cho rằng hai người Giác Minh đến chi viện.
Cả đám gật gù.
Đúng vậy, Vô Gian môn Thanh Hồ đang bị yếu thế, nàng cầu viện Thần Vương, nếu gã không có quyết định dấy lên chiến tranh giới vực mà chỉ phái ra một ít chi viện, gã vốn định phái Giác Minh Nhị Tiên đi nên tính toán này không có sơ hở quá lớn.
Thần Vương lại dặn dò:
- Nhớ kỹ, đánh lén quan trọng nhất là không thể tiết lộ ra.
Người bên dưới tuân mệnh:
- Tuân lệnh!
Bọn họ cũng rất mong chờ, trước tiên giải quyết hết người phe Hạ Hoàng, bao gồm cái kẻ tên Kỷ Ninh, sau đó giao phong một phen cùng đại quân Xích Minh Đạo Tổ. Giải quyết một đám trước thì trong chiến tranh giới vực sau này bọn họ càng nhẹ nhàng hơn.
***
Thần Vương ở trong mơ điều động các phương, bên Hạ Hoàng không hề hay biết.
Bát Long Vân thành.
Hạ Hoàng đang tràn trề tự tin đứng ở giữa không trung lớn tiếng nói:
- Các vị, hiện giờ chúng ta cách thắng lợi rất gần, chúng ta phải thừa dịp này giết càng nhiều tiên ma, đuổi bọn họ ra khỏi Đại Hạ ta, không chừa một tên, làm chúng không dám đến xâm phạm nữa. Nếu chúng tử chiến không lùi thì giết hết!
Vô số Tiên Nhân, Thần ma tụ tập hét to, sĩ khí dâng cao:
- Giết!
- Giết!
- Giết!
Hạ Hoàng cũng tự tin tràn trề.
Nguyên Bạch Vực quận nằm trong đại trận của gã, đại na di cũng không vào được, trừ phi cưỡng ép xé rách không gian nhưng nếu làm vậy sẽ bị Hạ Hoàng phát hiện ngay. Nếu nhác thấy Vô Gian môn chi viện Hạ Hoàng sẽ xin Xích Minh Đạo Tổ hỗ trợ liền. Xích Minh Đạo Tổ đã hứa nếu buộc đối phương cầu viện thì Xích Minh Đạo Tổ sẽ giúp một tay.
Hạ Hoàng ra lệnh:
- Xuất phát đi Vô Gian thành!
Trong phút chốc các đại trận hình thành trong Bát Long Vân thành.
Hình Thiên Thần cao vạn trượng lần lượt hình thành, càng thêm khổng lồ Bàn Cổ chiến trận cũng dần hình thành. Tuy một số Thần Ma đã chết nhưng vẫn còn khá nhiều sống sót, điều động từ hai Thần Ma quân đoàn khác đến có thể hình thành ba Bàn Cổ chiến trận. Có con Ứng Long chuyển động ngập trời uốn lượn bơi, đám Thiên Thần Khôi Lỗi ở một bên lược trận.
Trong đó khí thế mạnh nhất là một Hình Thiên Thần cầm hai thanh thần kiếm vạn trượng.
- Giết!
Sĩ khí như lũ, đại quân rầm rộ chợt biến mất, tất cả na di ra khỏi Bát Long Vân thành.
Giây lát sau.
Nhóm Kỷ Ninh trở về Bát Long Vân thành.
Trong binh doanh, Dư Vi ngạc nhiên nhìn Kỷ Ninh:
- Về rồi? Chẳng phải mới đi ra một lúc sao?
Hiện các Thiên Tiên Tán Tiên trong Bắc Minh quân đoàn đã về chỗ ở của mình, vẫn đang bàn tán xôn xao.
- Vô Gian môn nhát gan quá, không chịu ứng chiến.
- Chắc Vô Gian môn biết mình sẽ thua nên không dám ứng chiến.
Kỷ Ninh đi vào phòng, ngồi xuống cạnh bàn đổ ly rượu trái cây cho mình, cười nói:
- Vô Gian môn nhát gan, chúng ta đứng bên ngoài đòi chiến một hồi lâu nhưng bọn họ không đi ra.
Dư Vi lo lắng hỏi:
- Bọn họ co đầu rút cổ thì chúng ta làm sao đây?
- Bọn họ không ra chiến đấu là việc tốt.
Kỷ Ninh cười nói:
- Tốt nhất là mãi mãi đừng chiến. Bọn họ không ứng chiến thì chủ nhân thế giới Đại Hạ vẫn là Hạ Hoàng, khí vận Đại Hạ trong cuộc chiến giành khí vận của hai bên vẫn thuộc về phe chúng ta.
Dư Vi nhẹ gật đầu.
- Vô Gian môn có hai con đường để đi.
Kỷ Ninh nói:
- Đường thứ nhất là từ bỏ thế giới Đại Hạ, con đường thứ hai là điều động nhiều lực lượng hơn tranh cướp Đại Hạ. Hy vọng bọn họ chọn con đường thứ nhất.