Thần Vương nói:
- Nàng trái với mệnh lệnh của ta, với tính cách của ta nên đưa nàng vào vô tận địa ngục lâu rồi, khiến nàng suốt kiếp nhận hết hành hạ. Nhưng nàng dù sao thành đệ tử của Lữ Đồng Tân, lại là đạo lữ của ngươi, nhân tài hiếm có nên ta mới tạm bỏ qua.
Lúc trước Dư Vi chọn trái lệnh của Thần Vương là đã chuẩn bị chịu chết, sau khi gã bỏ qua cho nàng thì Dư Vi mới muốn có con với Kỷ Ninh.
Thần Vương nhìn Kỷ Ninh:
- Nàng sớm nên chịu đủ hành hạ, trái ý ta là muốn chết. Nhưng Kỷ Ninh, ngươi có thiên tư siêu đẳng, có tư cách khiến ta nhìn cao chút. Vô Gian môn ta cực kỳ chú trọng ngươi, nếu ngươi đầu vào Vô Gian môn thì Dư Vi sẽ được miễn hành hạ suốt kiếp ngay, còn có thể cùng ngươi và hài tử của ngươi vĩnh viễn sống bên nhau.
Thần Vương cực kỳ muốn lôi kéo Kỷ Ninh. Hắn là mối uy hiếp lớn, nhưng nếu kéo Kỷ Ninh về được sẽ tăng thêm trợ lực cho Vô Gian môn, trận doanh của Nữ Oa thì thiếu một yêu nghiệt. Thế này tốt hơn là giết Kỷ Ninh, Dư Vi là con tin trong tay Vô Gian môn.
- Tham gia vào Vô Gian môn, tại đây có đủ hết báu vật, thần thông, khôi lỗi. Ngươi và đạo lữ, hài tử của ngươi có thể vui vẻ bên nhau.
Thần Vương chỉ vào hình ảnh giữa không trung:
- Tin tưởng ngươi sẽ không đưa nữ nhân mình yêu nhất vào vô tận địa ngục đúng không?
Kỷ Ninh im lặng, hắn nhìn sư tỷ Dư Vi trong hình ảnh giữa không trung, chỉ nhìn.
Kỷ Ninh chưa bao giờ nghi ngờ tình cảm của sư tỷ Dư Vi dành cho mình. Khi hai người ánh mắt giao nhau, Kỷ Ninh cảm nhận được nỗi lòng của sư tỷ. Từ khi phụ mẫu mất đi, nhờ sư tỷ Kỷ Ninh mới cảm nhận được lòng ấm áp đã mất từ lâu. Đó là thứ vượt qua tình yêu, khi tình cảm nồng nàn mới cảm nhận được ấm áp của nhau.
Nhưng . . .
Kỷ Ninh không thể quên nếu không có truyền thừa của Tam Thọ Đạo Nhân thì hắn đã chết khi còn nhỏ yếu. Nếu không có bảy Thiên Thần là hắn chết từ đời nào. Không có sư phụ Bồ Đề thì hắn đã chết trong Tịch Diệt chi vực.
Sư phụ Điện Tài Tiên Nhân của hắn, huynh đệ Mộc Tử Sóc của hắn có mối thù vô tận với Vô Gian môn. Phụ thân, mẫu thân của hắn còn tệ hơn Dư Vi, chân linh của họ đã vào dòng sông vận mệnh từ lâu. Trong khi Nữ Oa nương nương vào hỗn độn vô tận thì hồn phi phách tán tức là chết hẳn.
Muốn nương nương trở về?
Muốn đến cảnh giới như Nữ Oa nương nương?
Khó!
Khó còn hơn đánh bại trận doanh Vô Gian môn.
***
Con mắt khói dưới lớp áo đen nhìn Kỷ Ninh bên dưới, Thần Vương đang chờ câu trả lời của hắn. Thần Vương biết đây là giây phút có hy vọng khiến Kỷ Ninh đầu vào nhất. Vì Dư Vi có thể nói là người quan trọng nhất của Kỷ Ninh hiện nay, là mối vướng bận quan trọng nhất trong tâm linh hắn. Dư Vi chết vừa vì báo đáp Thần Vương cũng vì không muốn liên lụy Kỷ Ninh.
Vì chiến tranh giới vực thất bại, Kỷ Ninh làm đệ tử Đạo Tổ sẽ không bị liên lụy.
Trong không gian hắc ám rộng lớn tĩnh lặng đáng sợ, yên tĩnh như chết.
Kỷ Ninh chỉ lặng im nhìn chằm chằm sư tỷ trong hình ảnh như muốn khắc sâu trong đầu.
- Hãy lựa chọn đi.
Thần Vương mở miệng nói:
- Đừng hòng lừa bịp ta, ngươi không lừa ta được.
Người Kỷ Ninh run rẩy.
Lặng im giây lát, trong sự yên lặng khiến người nghẹt thở, Kỷ Ninh khẽ nói:
- Để ta được ngắm sư tỷ thêm chốc nữa.
Thần Vương nổi điên.
Sương khói dưới lớp áo trắng trên vương tọa vạn trượng lơ lửng trời cao bỗng dao động, con mắt khói bắn ra tia chớp chói lòa.
Thần Vương kiềm nén lửa giận, trầm thấp nói:
- Ngươi quyết định đối địch với Vô Gian môn ta? Người thân mà ngươi yêu nhất sẽ bị đưa vào vô tận địa ngục. Ngươi vốn có thể cho nàng sống rất tốt, ở cùng ngươi, cùng hài tử của ngươi. Nhưng bây giờ ngươi muốn đưa nàng vào địa ngục, suốt kiếp không được siêu sinh?
Từng câu Thần Vương hỏi như con dao cắt vào tim Kỷ Ninh.
Thế giới hắc ám rộng lớn rung rinh, Thần Vương đang cố kiềm cơn giận:
- Lựa chọn nằm trong tay ngươi!
Mắt Kỷ Ninh tràn đầy đau đớn, nhưng hắn chỉ nhìn sư tỷ.
Tiếp theo . . .
Kỷ Ninh quay đầu nhìn hướng Thần Vương, cung kính quỳ xuống.
Thần Vương mừng rỡ, gã bước xuống vương tọa:
- Ha ha ha! Kỷ Ninh, ngươi làm vậy mới là sáng suốt.
Nhưng Kỷ Ninh lên tiếng ngắt lời Thần Vương:
- Thần Vương là Đạo Tổ, ta biết kiếp trước sư tỷ trải qua cực khổ, chắc Thần Vương có ơn với sư tỷ, mà sư tỷ một lòng vì Thần Vương, bây giờ còn phá hủy thuốc Thần Nông xem như lập công lao lớn. Xin Thần Vương đừng so đo với tiểu nữ tử đáng thương này, ta không mơ xa vời Thần Vương sẽ đưa sư tỷ về bên cạnh ta, chỉ hy vọng sư tỷ có thể sống đơn giản chút. Nếu được vậy Kỷ Ninh vô cùng cảm kích.
Kỷ Ninh quỳ dưới đất trong giọng nói tràn ngập van xin.
Thần Vương đã đi xuống vương tọa, đạp mặt đất bỗng ngây người, sau đó tức giận quát:
- Kỷ Ninh!!! Ngươi cảm kích? Thương cảm? Đây là chiến tranh, ngươi chỉ có hai con đường, ngươi từ chối thì nàng sẽ phải chịu nỗi khổ vô tận địa ngục! Đi, áp Dư Vi xuống chịu đủ cực khổ vô tận đại ngục, suốt kiếp không được siêu sinh!
Giọng Thần Vương tuyền thẳng đến vô tận địa ngục.
- Tuân lệnh!
Có hai sứ giả áo đen áp giải Dư Vi đưa đi luyện ngục hỏa diễm.
Kỷ Ninh quỳ dưới đất ngước nhìn Thần Vương:
- Thần Vương.
Trong thế giới hắc ám rộng lớn sát khí ngút trời:
- Ngươi chỉ có hai con đường, đứng bên cạnh ta hoặc đối địch với ta!
Kỷ Ninh đứng dậy, yên lặng nhìn sư tỷ chịu nhiều đau khổ trong luyện ngục hỏa diễm vô tận được chiếu hình giữa không trung.
Sau đó . . . Kỷ Ninh xoay người đi.
Vèo!
Kỷ Ninh tan biến thoát khỏi thế giới mộng.
Thần Vương gầm rống quanh quẩn trong thế giới hắc ám rộng lớn.
- Chết tiệt! Đáng chết, đáng chết, đáng chết!
Thần Vương thật sự tức giận:
- Người ngươi yêu sẽ chịu đủ cực khổ, còn ngươi nữa, rất nhanh ngươi sẽ chết, sẽ chết!
Thần Vương chân thành muốn lôi kéo Kỷ Ninh vậy mà bị từ chối, gã quê quá hóa giận tràn ngập sát ý vô tận. Nhưng trận doanh của Nữ Oa rất mạnh, khó giết được Kỷ Ninh.
***
Tiếng gầm giận dữ của Thần Vương quanh quẩn trong đầu Kỷ Ninh:
- Là ngươi tự tay đưa nàng vào vô tận địa ngục, là ngươi, là chính tay ngươi!
Bùm!
Tâm thức cường đại của Kỷ Ninh đánh ý niệm kia bay ra ngoài. Thần Vương có chiêu này thẩm thấu vào mà khó bị điều tra ra, ít Đạo Tổ nào phát hiện được, uy năng của chiêu này rất yếu.
Thế giới Tử Hà Châu.
Két két!
Bản tôn Kỷ Ninh bước ra khỏi thư phòng, đi nhanh đến căn phòng phạt quỳ nữ nhi Minh Nguyệt.
Cô bé Minh Nguyệt mặc yếm còn quỳ ở đó, trong mắt có thắc mắc hoang mang.