Mãng Hoang Kỷ

Chương 499: Chương 499: Mở tiệc mừng (1)




Pháp bảo tiên giai của Tuyết Hồng Y...

Dư Vi tiên tử rung động lòng người kia...

Tất cả đều là mong đợi của hắn.

Uỳnh.

Bỗng nhiên Tương Liễu Phương chỉ về phía xa xa, lập tức có một đường thần lực màu đen đập thẳng lên vách tường điện sảnh. Trên vách tường hiện lên ba chứ: Vu Giang Điện.

- Vu Giang Điện?

Đám người Kỷ Ninh đều hơi kinh ngạc.

- Không ngờ lại lấy đạo hiệu của Vu Giang tiên nhân đặt tên cho phân điện này. Xem ra phân điện này là phân điện quan trọng nhất.

Thiếu Viêm Nông cũng nở nụ cười ha hả:

- Các vị, một tòa Tiên phủ nhất định phải có một chủ điện. Xem ra trong năm phân điện lớn thì chủ điện...chính là Vu Giang Điện này. Các vị phải cẩn thận. Nếu đây là chủ điện thì chính là nơi ở của Vu Giang tiên nhân, nhất định sẽ có nguy hiểm lớn. Cho nên tốt nhất mọi người không nên rời xa ta. Ở cạnh ta là ở gần Phương thúc. Nếu đi xa...Phương thúc sẽ không thể cứu các ngươi được đâu.

Vù.

Thiếu Viêm Nông lấy ra một cái túi, hắn hé miệng túi ra.

Vù vù vù...

Một đám Tử Phủ tu sĩ bay ra. Những người này đều là Tử Phủ tu sĩ mà lúc trước hắn thu vào trong túi. Lúc đó Thiếu Viêm Nông phán định rằng đám Tử Phủ tu sĩ này vô dụng với đám yêu quái trong thế giới Tiên phủ nên tạm thời thu lại. May là đám Tử Phủ tu sĩ không cần thở nên vẫn có thể sống trong túi được.

- Các ngươi nghe kỹ đây. Đây là phân điện cuối cùng. E là nguy hiểm lớn nhất. Mỗi ngươi các ngươi đều phải cẩn thận xem xét.

Thiếu Viêm Nông căn dặn.

- Dạ.

Toàn bộ Tử Phủ tu sĩ cung kính tuân lệnh.

- Đi.

Thiếu Viêm Nông và Tương Liễu Phương đi tới trước.

Đám người Kỷ Ninh nhìn nhau.

- Ta có cảm giác như thái độ của Thiếu Viêm Nông bắt đầu thay đổi.

Thương Giang chân nhân truyền âm nói:

- Khi trước hắn còn rất khách khí với chúng ta. Lúc cũng thấy khó hiểu, một tên công tử Thiếu Viêm tộc cao vời, kẻ có thể kế nhiệm Vũ Thần Công...Làm sao lại khách khí khiêm tốn với chúng ta như vậy. Xem ra từ trước tới giờ đều là giả tạo. Hiện tại đã tới phân điện thứ năm. Sự bá đạo của hắn đã dần thể hiện ra.

Đám người Kỷ Ninh gật đầu.

Cả đám vẫn đi theo Thiếu Viêm Nông và Tương Liễu Phương. Còn đám Tử Phủ tu sĩ thì lại chia ra bốn phía dò đường. Ở phía trước cũng là đám Tử Phủ tu sĩ này mà ở phía sau cũng là bọn chúng.

Đi dọc theo một hành lang.

Thiếu Viêm Nông đi với vẻ nhàn nhã thoải mái vô cùng.

- Sao?

Bỗng nhiên Thiếu Viêm Nông dừng lại, nhìn khúc ngoặt ở phía trước, lộ ra vẻ tươi cười:

- Ta cảm ứng được trung tâm của phân điện thứ năm này ở ngay phía trước.

Cả đám người từ từ đi qua khúc ngoặt tới một đại điện rộng lớn.

Trong đại điện có bày bàn dài san sát, bên rìa đại điện có bày từng dãy nhạc cụ.

- Đây chắc chắn là nơi mà Vu Giang tiên nhân và yêu quái dưới trướng hắn tụ họp mua vui khi hắn còn sống.

Thiếu Viêm Nông cười ha ha:

- Những chiếc bàn, cột ở điện này được điêu khắc thật đẹp đẽ, từng thứ đều không phải vật thường.

Đám người Kỷ Ninh cũng đều gật đầu. Bọn họ hoàn toàn có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đám đại yêu ngồi quanh bàn dài uống rượu mua vui cách đây vô số năm tháng.

- Mà kia chính là chỗ ngồi của Vu Giang tiên nhân.

Thiếu Viêm Nông chỉ lên phía trên.

Trên cùng đại điện có một cái bài tinh xảo, bức bình phong treo phía sau cũng rất tinh tế. Ở hai bên bức bình phong có đèn bằng đồng xanh.

- Cái đèn đồng kia chính là trung tâm của Vu Giang Điện.

Thiếu Viêm Nông chỉ vào một tên Tử Phủ tu sĩ:

- Ngươi đi qua đó, tới chỗ cái đèn đồng kia kìa.

- Dạ.

Những Tử Phủ tu sĩ này đều là tử sĩ nên đã sớm được huấn luyện tâm trí chỉ biết nghe lệnh chủ nhân. Chủ nhân bắt bọn họ chết là bọn họ sẽ đi chết không do dự.

Khi Tử Phủ tu sĩ vừa đi tới phía trên đại điện...

Oang!

Cảnh tượng ở cả đại điện lập tức biến đổi. Đám người Kỷ Ninh phát hiện ra xung quanh đã biến thành một vườn đào tươi đẹp. Từng gốc đào mọc bên cạnh, trên đấy cũng đầy cánh hoa.

- Cẩn thận, là cảnh ảo.

Tương Liễu Phương quát.&- Ta cũng biết rằng Vu Giang Điện này là chủ điện...nên không dễ dàng tới tay như thế.

Thiếu Viêm Nông cười nhạt. Do đã sớm chuẩn bị tâm lý nên hắn không hề hoảng hốt. Một trận pháp đã qua vô số năm tháng, lại không có chủ nhân điều khiển thì uy lực phát ra được một phần đã là không tồi rồi.

- Kết trận.

Năm người Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Cửu Liên, Dư Vy, Thương Giang chân nhân lập tức kết thành trận pháp Năm Hướng Ngũ Hành.

Từng người đều cẩn thận cảnh g ác.

- Huyễn trận này rất lợi hại. Tới cả thần thức cũng không thể tra xét nổi.

Thương Giang chân nhân nói.

- Hơn nữa, ta có một cảm giác mơ hồ là huyễn trận này còn mạnh hơn cả huyễn trận ở Tàng Bảo Điện.

- Hình như huyễn trận này có thể ngưng tụ ra Thanh Mộc Thần Lôi.

Kỷ Ninh nhíu mày nói.

- Xem ra ngươi cũng biết chút ít về trận pháp.

Tương Liễu Phương đứng bên cạnh Thiếu Viêm Nông dõi mắt ra nhìn Kỷ Ninh, hờ hững nói.

- Đại trận này dẫn lực Thái Dương, dùng mộc làm dẫn, sinh ra Thanh Mộc Thần Lôi. Mặc dù đại trận này không có người điều khiển nhưng cũng không thể khinh thường uy lực của Thanh Mộc Thần Lôi. Muốn phá trận này thì ta phải cần chút thời gian. Trong khoảng thời gian này, các ngươi tự lo lấy cho mình đi.

Năm người Kỷ Ninh dựa vào nhau, chuẩn bị sẵn sàng đối phó với Thanh Mộc Thần Lôi. Bọn họ cũng không dám chạy loạn, vì nếu chạy loạn trong cảnh ảo thì đúng là đâm đầu vào chỗ chết.

- Ta làm thế nào bây glờ?

Tuyết Hồng Y thầm hoảng, nhưng vẫn cố cắn răng mà chờ.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Từ nơi cao vợi giáng xuống ba tia sét màu xanh. Tia sét đánh thẳng về phía Thiếu Viêm Nông.

- Có người điều khiển trận pháp à?

Tương Liễu Phương kinh hãi.

- Sao lại có người điều khiển trận pháp được?

Ở bên, Thiếu Viêm Nông cũng luống cuống.

Vù!

Bàn tay khổng lồ của Tương Liễu Phương glơ thẳng lên như thể che trời, đỡ thẳng lấy ba tia sét.

Rầm rầm rầm...Sấm sét đánh thẳng lên lòng bàn tay. Tuy rằng bàn tay có hơi hạ xuống, làn da cũng nút toác ra nhưng toàn bộ sấm sét đánh xuống đều đã bị đỡ lại.

- Ha ha ha, công tử yên tâm.

Tương Liễu Phương vừa đỡ xong tia sét thì đã cười lớn.

Vu Giang tiên nhân kia đã chết vài ức năm rồi. Trong Vu Giang Điện này nhất định là không còn sinh linh nào sống nổi. Vật sống còn lại chắc chỉ có khôi lỗi. Mà khôi lỗi bình thường cũng chỉ có trí tuệ đơn giản. Cùng lắm thì kích hoạt được trận pháp, cơ bản là không có khả năng thao tác. Dù sao đại trận như này cũng là một loại rất phức tạp. Hơn nữa không có Vu Giang tiên nhân truyền thụ thì chúng cũng chẳng thể nào làm nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.