- Nếu ta đoán không lầm thì trong Vu Giang Điện này có một con khôi lỗi khá mạnh. Vả lại, trong cơ thể con khôi lỗi ấy có hồn phách của sinh linh, cho nên khôi lỗi có trí tuệ cực cao, cũng biết thao tác trận pháp. Thậm chí Vu Giang tiên nhân còn cực kỳ tin tưởng nó, truyền thụ cho phương pháp thao tác.
Tương Liễu Phương cười nói.
- Đáng tiếc rằng nó chỉ là một con khôi lỗi, nguyên lực trong cơ thể cũng chẳng có bao nhiêu. Cùng lắm cũng chỉ phát huy được hai ba phần uy lực của đại trận thôi.
Ngay khi Tương Liễu Phương nói xong thì từ trên bầu trời lại có từng đường sấm sét đánh xuống.
Một mình Tương Liễu Phương vẫn đỡ được.
Đám Kỷ Ninh thở một hơi thả lỏng. Chắc là đúng như dự đoán của Tương Liễu Phương. Muốn thao tác trận pháp này thì phải có nguyên lực. Nếu một vị tiên nhân thao tác trận pháp thì trận pháp sẽ mạnh hơn nhiều. Nhưng khôi lỗi lại không có mấy nguyên lực. Cho dù có thể điều khiển trận pháp thì cũng chỉ làm cho trận pháp tăng uy lực thêm chút ít mà thôi.
- Loài người kia, các ngươi không phảl truyền nhân của tiên nhân, tự tiện xông vào Vu Giang Điện là tội chết.
Một tiếng thét phẫn nộ vang vọng khắp vườn đào.
- Tội chết? Ngươi cơ à? Nếu ta đoán không lầm thì ngươi cùng lắm cũng chỉ có thực lực gần với Tán Tiên.
Tương Liễu Phương cười lạnh.
- Với thực lực cỡ như ngươi thì còn lâu mới là đối thủ của ta.
Vừa dứt lời.
Tương Liễu Phương đột nhiên gầm lên:
- Phá cho ta!
Lập tức một bàn tay khổng lồ của Tương Liễu Phương rít gió bay đi. Từng ngón tay biến thành từng con rắn lớn. Chỉ thấy trong nháy mắt, mười con rắn lớn túm vào một khoảng không, giật mạnh. Cả huyễn trận như bị 'bọp nghẹt'. Lập tức cả vườn đào biến đổi rồi sau đó biến mất.
- Không thể nào!
Một tiếng thét kinh hãi vang ên.
Cả vườn đào biến mất, đám người Kỷ Ninh lại thấy được đại điện có từng chiếc bàn dài.
- Tốt rồi tốt rồi, sống rồi. May là con khôi lỗi kia có trí tuệ cực cao nên biết rằng nhất định phải giết chết Thiếu Viêm Nông, dùng hết sức đi đánh Thiếu Viêm Nông. Chứ nếu mà mấy tia sét kia mà đánh năm người Hắc Bạch Học cung thì e là cũng chẳng đỡ nổi, mà ta thì chắc chắn là nguy hiểm to.
Tuyết Hồng Y cảm giác như kiểu vận may ấm cả vào thân mình rồi.
Trước đây, hắn và Bộ Du chân nhân đối mặt với đám khôi lỗi. Bộ Du chân nhân chết mà hắn thì lại sống.
Hắn lại còn phát hiện ra pháp bảo tiên giai.
Vừa rồi lại thoạt được một kiếp nạn.
Lên tục thoát như thế, mà lại còn có thêm một món pháp bảo tiên giai thì không phải quá may còn gì?
- Trận pháp đã bị phá.
Tương Liễu Phương quét mắt nhìn khắp đại điện, lạnh nhạt nói.
- Các vị không phải hoảng sợ. Dù sao Vu Giang tiên nhân cũng chỉ là một Thiên Tiên, hơn nữa cũng chẳng phải giàu có gì. Có thể có được một con khôi lỗi có thực lực gần với Tán Tiên là đã tột cùng rồi. Con khôi lỗi kia không xuất hiện thì thôi, nó mà thò đầu ra là ta sẽ túm ngay.
Thiếu Viêm Nông cũng mỉm cười gật đầu, căn dặn: “Con khôi lỗi này đang ẩn náu trong Vu Giang Điện. Mọi người đừng có đi bừa, nhỡ gặp phải khôi lỗi ấy thì Phương thúc cũng không cứu nổi các ngươi đâu.
- Chúng ta sao dám chạy loạn, như thế chẳng khác gì đâu đầu vào chỗ chết.
Tuyết Hồng Y lập tức nói.
Đám người Kỷ Ninh nhìn nhau...
Trong Vu Giang Điện có khôi lỗi mạnh mẽ ẩn náu thì bọn họ cũng chẳng dại gì mà đi bừa.
Tương Liễu Phương và Thiếu Viêm Nông đi tới phía trên đại điện, bắt đầu lluyện hóa một vàl cál đèn đồng.
- Ha ha ha, đây là phần trung tâm của phân điện cuối cùng.
Thiếu Viêm Nông cực kỳ vui sướng.
- Chỉ cần luyện hóa được trung tâm của phân điện cuối cùng này là cả Tiên phủ sẽ nằm trong tay ta. Chắc chắn rằng trong Vu Giang Điện này vẫn nhiều nguy hiểm khác. Nhưng dù sao chúng ta cũng chẳng cần phải liều mình. Chỉ cần lluyện hóa được Tiên phủ là con khôi lỗi kia phải thua.
Đám người Kỷ Ninh gật đầu.
- Các ngươi cũng phải cẩn thận. Con khôi lỗi kia cũng sẽ không trơ mắt ra nhìn ta luyện hóa thành công đâu. E là nó sẽ tới đánh lén đấy.
Thiếu Viêm Nông nói.
Có tám con khôi lỗi Cùng Kỳ hung ác đang nhìn về phía một nam tử mặc áo giáp đen. Nam tử áo g áp đen nói giọng trầm thấp:
- Kẻ vừa phá trận pháp hẳn là một Thần Ma. Chỉ có Thần Ma mới có khả năng phóng to bàn tay, ngón tay có thể biến thành từng con rắn lớn như vậy. Theo biểu hiện của hắn thì xem ra hắn có thực lực mạnh hơn cả ta.
- Thủ lĩnh, bây giờ chúng ta nên làm gì bây g ờ?
- Bọn chúng đang định luyện hóa Vu Giang Điện.
Cả đám khôi lỗi Cùng Kỳ đều lo lắng.
- Xem ra bọn chúng phải cần tới một canh giờ thì mới có thể luyện hóa được toàn bộ Vu Giang Điện.
Nam tử giáp đen nói giọng trầm thấp:
- Chúng ta phải nghĩ cách...nhất định phải một đòn giết chết luôn con Thần Ma bảo vệ lũ người kia. Theo lời nói của bọn chúng thì khi trước chúng đã luyện hóa được bốn phân điện, đây là phân điện cuối cùng.
- Chuẩn bị nghe ta bố trí đây.
Trong đôi mắt âm u của nam tử giáp đen lóe lên sự lạnh lẽo.
Cả đám Tử Phủ tu sĩ chia ra bốn phía. Kỷ Ninh, Cửu Liên, Thương Giang chân nhân, Tuyết Hồng Y cùng mọi người cảnh giác chờ đợi. Tất cả đều lo sợ khôi lỗi đột nhiên tấn công.
Mà ở chỗ cao nhất của đại điện, Thiếu Viêm Nông đang luyện hóa đèn đồng thấy không khí khẩn trương như thế thì không khỏi nhíu mày quát:
- Không cần phải khẩn trương như thế. Không phải toàn là khôi lỗi sao? Tới một con, Phương thúc bắt một con. Nhất định bọn chúng sẽ phải thua.
Đám người Kỷ Ninh, kể cả Tuyết Hồng Y cũng phải thầm lè lưỡi.
Đúng vậy, Tương Liễu Phương có thể tới một giết một.
Nhưng con khôi lỗi mạnh nhất kia có chiến lực ngang với Tán Tiên bình thường. Với chiến lực như thế, nếu đột nhiên tấn công thì không cần phải nghĩ nhiều, e là chắc chắn bọn hắn sẽ phải chết. Dù sao bọn hắn cũng không được Tương Liễu Phương bảo vệ bên người.
- Người đâu.
Thiếu Viêm Nông thấy đám người Kỷ Ninh vẫn mang bộ dạng đầy cảnh giác kia thì không khỏi nhíu mày quát:
- Chuẩn bị tiệc mừng.
Rất nhanh đã có hai tên nữ Tử Phủ tu sĩ hầu hạ bên Thiếu Viêm Nông lấy rượu ngọn, món ngon, bắt đầu bày ra. Thật ra, trong mấy ngày trên thuyền từ hồ Dực Xà Yên Sơn tới Tiên phủ, cả đám người đều thường xuyên uống rượu mua vui. Cho nên rượu ngon món ngon đều đã được chuẩn bị tốt.
Rất nhanh, trên một đám bàn dài đã có bày đầy rượu ngon, linh quả.&