Kim Mao Bi Yêu Vương cười ha ha nói:
- Huynh đệ chúng ta liên thủ, trên toàn bộ Tinh Châu, thật đúng là không có địch thủ.
Thế lực lớn nhất Tinh Châu cũng chỉ tồn tại Thiên Tiên lão tổ mà thôi.
Một khi bọn hắn liên thủ, ngay cả Thiên Tiên cũng không sợ.
- Cùng đi.
- Tam ca, chúng ta cùng đi xem một phen, rút cuộc là kẻ nào dám trêu chọc mười hai Yêu Vương Đông Lưu chúng ta.
- Dám diệt Hỏa Dực Vệ, chính là không nể mặt mũi Tam ca. Không nể mặt mũi Tam ca, chính là không nể mặt mũi huynh đệ chúng ta.
- Cùng đi xem một phen.
Hỏa Dực Yêu Vương lập tức nở nụ cười:
- Hặc hặc ha ha, tốt, có chúng huynh đệ ở đây, mặc kệ là ai giúp đỡ sau lưng Hoàng tộc Kỳ quốc, tất cả chỉ có một chữ chết mà thôi!
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta đã cơm nước no nê, bây giờ trực tiếp đi giết chóc một phen.
- Giết chóc một phen, ha ha.
Mười hai Yêu Vương Đông Lưu nói là làm ngay, lúc này chúng Yêu Vương dẫn đầu ngàn vạn yêu quái, trùng trùng điệp điệp rời khỏi Đô thành Kỳ quốc.
******
Đỉnh núi.
Kỷ Ninh đang cầm một bầu rượu ngồi trên vách đá, nhàn nhã uống, ngắm cảnh sắc biển mây mênh mông.
Lúc trước sau khi hao phí một trăm hai mươi vạn cân Nguyên dịch thể, phương diện Luyện Khí của bản thể Kỷ Ninh đã tăng từ Nguyên Thần viên mãn lên tới Phản Hư tiền kỳ! Bởi như vậy, hắn có thể sử dụng Tiên giai pháp bảo một cách tốt hơn.
- Bản thể sử dụng Thiên Ngưu kiếm, Bắc Minh kiếm, đệ Nhị Nguyên Thần sử dụng Lê Thiên kiếm trận.
Kỷ Ninh yên lặng gật đầu, hiện giờ, thực lực của mình đã thay đổi rất lớn rồi.
- Hỏa Dực Yêu Vương, ta giết mấy trăm Hỏa Dực Vệ dưới trướng của ngươi... Ngươi nhất định phải tự mình đến đây xem xét một chút.
Kỷ Ninh đang mong đợi.
Hoàng tộc Kỳ quốc được sự che chở của mình, vừa vặn có thể hấp dẫn Hỏa Dực Yêu Vương kia đến đây!
- Mười tên có tội nghiệt lớn, ta sẽ giết Hỏa Dực Yêu Vương trước tiên, sau đó tới lượt đám còn lại.
Kỷ Ninh thầm suy nghĩ, với thực lực của mình, bản thể và đệ Nhị Nguyên Thần liên thủ, giết một tên Yêu Vương chắc chắn không phải chuyện gì khó khăn lắm.
Trong lúc Kỷ Ninh đang nhàn nhã ngồi uống rượu trên vách đá...
- Hả?
Kỷ Ninh bỗng nhiên nhìn phía xa xa.
Chỉ thấy chỗ xa xa có một đám mây mù cực lớn nhanh chóng bay tới đây, phía trên đám mây mù có vô số bóng người, chính xác là một số lượng lớn yêu quái đang ở bên trên đám mây mù. Dẫn đầu đám yêu quái là mười hai bóng người, khí tức mỗi cái ngập trời, khiến Kỷ Ninh mơ hồ cảm thấy một loại áp lực.
- Mười hai?
Kỷ Ninh nhìn kỹ mười hai bóng người cầm đầu vô số yêu quái đằng vân giá vũ, sắc mặt không khỏi biến sắc.
Những kẻ này có khí tức mạnh mẽ như thế tuyệt đối không phải Tán Tiên bình thường, lực lượng Thiên Địa vô hình được những kẻ kia dẫn động đều khiến Kỷ Ninh kinh hãi. Hơn nữa mười hai bóng người cầm đầu đám yêu quái kia, khí tức đều ngang hàng nhau, hiển nhiên không thể phân biệt được cao thấp.
- Vậy mà lại là mười hai Yêu Vương Đông Lưu?
Kỷ Ninh cao giọng mở miệng nói, thanh âm trùng trùng điệp điệp, vang vọng cả Trời Đất.
- Tiểu oa nhi ngươi là ai, sư phụ của ngươi che chở Hoàng tộc Kỳ quốc kia sao?
Hỏa Dực Yêu Vương cao gầy mặc áo đen trong mười hai Yêu Vương kia cao giọng nói:
- Gọi sư phụ ngươi ra đây, mười hai huynh đệ chúng ta muốn xem xem là kẻ nào có lá gan lớn như vậy, dám một hơi diệt sạch mấy trăm Hỏa Dực Vệ của ta.
Trong nội tâm Kỷ Ninh bất đắc dĩ, thầm mắng:
- Ta vốn định một mình đối phó Hỏa Dực Yêu Vương, làm sao mà thoáng cái tận mười hai tên đến đây vậy! Mười hai Yêu Vương Đông lưu không phải có địa bàn riêng của mình hay sao, vì lý do gì mà tập trung lại một chỗ?
Âm thanh của Kỷ Ninh và Hỏa Dực Yêu Vương đều rất lớn.
- Đúng là Mười hai Yêu Vương Đông lưu?
- …Bảo sư phụ của ngươi mau ra đây!
Giọng nói song phương vang vọng Thiên Địa khiến bọn người Hoàng tộc Kỳ quốc trong Tiên Phủ lắp bắp kinh hãi, lo lắng đi tới cửa ra vào Tiên Phủ.
Hoàng tử Kỳ Như Phong, nhị công chúa Kỳ Như Ngọc, còn có đồ đệ của Kỷ Ninh là Thanh Nhai Tiểu Vũ cùng đám tôi tớ hộ vệ Hoàng tộc đều đứng trước cửa Tiên Phủ nhìn về phía xa xa... Chỉ thấy Kỷ Ninh đang cầm bầu rượu đứng trên vách đá, mà trong không trung đằng xa chính là vô số Yêu tộc đang cưỡi mây đạp gió bay đến.
- Đó là Hỏa Dực Yêu Vương?
Sắc mặt Kỳ Như Phong đại biến, cả đời hắn không thể quên được bóng dáng đó, đó vĩnh viễn là ác mộng của hắn.
Mà Hỏa Dực Yêu Vương chính là kẻ cầm đầu mười hai Yêu Vương.
- Kim Mao Bi Yêu Vương, Tuyết Hồ Yêu Vương... Không sai, không sai, những kẻ này đều giống mười hai Yêu Vương Đông Lưu trong thủy ấn đồ của Hoàng tộc chúng ta như đúc.
Sắc mặt Kỳ Như Phong trắng bệch:
- Toàn bộ mười hai Yêu Vương Đông lưu đều đến rồi.
- Đến cả sao? Cho dù Bắc Minh tiền bối có giết mấy trăm tên Hỏa Dực Vệ, làm sao toàn bộ mười hai Yêu Vương Đông lưu lại đến đây chứ?
Thiếu nữ áo đen cũng tuyệt vọng.
Bọn họ dù có Đại Na Di phù nhưng dù có dùng được cũng như không, bằng thực lực của Yêu Vương hoàn toàn có thể thi triển Hư Không Na Di đuổi theo.
Những năm qua, Hoàng tộc Kỳ quốc có thể lẩn trốn cũng bởi vì Hỏa Dực Yêu Vương không thực sự muốn đuổi giết, sau khi hắn có được địa đồ bảo tàng, mọi tâm tư đều đặt vào bảo tàng đó. Đối với Hoàng tộc Kỳ quốc cũng chỉ để một ít Hỏa Dực Vệ đuổi giết mà thôi.
- Mười hai Yêu Vương Đông lưu?
Thanh Nhai Tiểu Vũ đứng ở một bên nghe hoàng tử công chúa nói chuyện với nhau, sắc mặt cũng thay đổi.
- Mười hai tên kia chính là Mười hai Yêu Vương sao?
Thanh Nhai Tiểu Vũ nhìn mười hai bóng người phía xa xa đang thống lĩnh vô số yêu tộc, mặc dù khoảng cách xa như thế nhưng uy áp vô tận cũng làm cho nàng run sợ, đồng thời nàng cũng lo lắng:
- Sư phụ, ta vừa có sư phụ, người ngàn vạn lần đừng chết, ngàn vạn đừng chết a.
Sau khi Hoàng tộc Kỳ quốc tan vỡ, nàng đã không còn người thân trên đời này, Kỷ Ninh là sư phụ của nàng, cũng là người thân nhất hiện tại của nàng. Nàng có thể cảm nhận được Kỷ Ninh có thiện ý với nàng.
- Ta không muốn sư phụ chết, không muốn.....
Trong nội tâm Thanh Nhai Tiểu Vũ lo sợ.
Nếu như sư phụ chết đi, nàng sẽ lại cô đơn một mình.
- Xong rồi.
Sắc mặt Kỳ Như Phong tái nhợt, tuyệt vọng lắc đầu.