- Lão Tam, ngươi mời tất cả huynh đệ chúng ta tới đây, có chuyện gì mau nói ra đi.
Giọng nói hùng hồn của một tên Yêu Vương có bộ lông màu vàng, mang một cái đầu gấu khôi ngô truyền tới, đúng là lão đại Kim Mao Bi Yêu Vương trong mười hai Yêu Vương.
- Đại ca.
Hỏa Dực Yêu Vương cao gầy mặc áo đen cười nói:
- Hặc hặc, ta mời tất cả huynh đệ tơi đây đương nhiên là có chuyện vui. Thất đệ đến sớm nhất, lúc trước ta cũng đã nói với hắn, các ngươi không tin có thể hỏi Thất đệ một chút.
Những Yêu Vương khác đều nhìn sang.
Phi Thiên Yêu Vương mặc giáp xanh có đôi mắt ưng gật đầu nói:
- Đúng thật là một chuyện tốt.
- Hả?
Mấy tên Yêu Vương khác đều hiếu kỳ nhìn Hỏa Dực Yêu Vương, tính tình bọn hắn đều nóng nảy giống nhau, bình thường gặp được chỗ tốt đều một mình độc chiếm, làm sao có chuyện chia sẻ cùng các huynh đệ khác được?
Hỏa Dực Yêu Vương thấy thế cười cười, hắn khẽ đảo tay lấy ra một cuốn da thú màu đen, cuốn da thú này trực tiếp bay lên lơ lửng giữa không trung rồi từ từ mở ra. Bên trên cuốn Da thú có một đồ án phức tạp, tựa như một địa đồ.
- Đây là … ?
Những Yêu Vương khác đều nghi hoặc.
- Đây là địa đồ bảo tàng!
Hỏa Dực Yêu Vương mở miệng.
- Bảo tàng?
- Địa đồ bảo tàng?
- Ngươi nói đùa gì vậy, bảo tàng gì chứ! Đối với huynh đệ chúng ta mà nói, ngay đến bảo vật của Thiên Tiên cũng chẳng tính là gì, bảo vật của đám Chân Tiên Thiên Thần còn miễn cưỡng xem như bảo tàng.
Trong lúc nhất thời, phần lớn Yêu Vương đều mở miệng.
Bọn hắn đường đường là mười hai Yêu Vương Đông Lưu, ngay cả lão tổ Thiên Tiên cũng không nguyện ý đối địch với bọn hắn. Để bọn hắn gọi một tiếng là ‘bảo tàng’ quá khó khăn.
Phi Thiên Yêu Vương mở miệng nói:
- Các vị huynh đệ, Tam ca không hề lừa gạt mọi người. Bảo tàng mà địa đồ này chỉ dẫn... đích xác là một bảo tàng cực lớn.
- Hả?
- Bảo tàng lớn sao?
Trong lúc nhất thời, trong lòng những tên Yêu Vương khác đều suy nghĩ, đến cả lão Thất Phi Thiên Yêu Vương cũng thừa nhận, chỉ e chuyện này không đơn giản.
- Tam ca, chẳng lẽ có quan hệ cùng Kỳ quốc?
Giọng nói trầm thấp của Ngọc Thiềm Yêu Vương béo lùn, làn da có màu xanh lá truyền tới.
Hỏa Dực Yêu Vương trên Đại Điện gật đầu:
- Hoàn toàn chính xác có quan hệ cùng Kỳ quốc. Sở dĩ lúc trước ta tiêu diệt Kỳ quốc cũng bởi vì nghe nói một ít tin tức về bảo tàng này. Ta đột ngột ra tay, bắt được rất nhiều nhân vật trọng yếu của Hoàng tộc Kỳ quốc. Bằng vào sưu hồn và các thủ đoạn khác, ta đã biết tin tức chi tiết về bảo tàng, hơn nữa cũng tìm được phần địa đồ bảo tàng này từ tay Hoàng tộc Kỳ quốc.
- Địa đồ bảo tàng đã nắm trong tay, Tam ca hoàn toàn có thể đi một mình a.
- Ta cũng không tin Tam ca ngươi lại hảo tâm như vậy.
- Hắc hắc, Tam ca, ngươi nghĩ gì thế? Mấy huynh đệ chúng ta đều hiểu rõ tính nết của ngươi mà.
Hỏa Dực Yêu Vương cười hắc hắc.
Phi Thiên Yêu Vương một bên thì nói:
- Tam ca đã tới địa phương đó hai lần, lần thứ nhất không công mà lui, căn bản không cách nào xâm nhập. Lần thứ hai Tam ca chuẩn bị đầy đủ, dễ dàng xâm nhập vào trong, nhưng lại bị vây khốn trong đó hơn hai mươi năm, thiếu chút nữa thì chết. Gần đây mới chạy trốn ra ngoài.
- Cái gì? Bị vây khốn hơn hai mươi năm sao?
- Tam đệ, chẳng lẽ không thể trốn thoát bằng Đại Na Di đạo phù?
- Nguy hiểm như vậy sao?
Cả đám Yêu Vương đều kinh hãi.
Hỏa Dực Yêu Vương nói ngay:
- Nghe ta nói cẩn thận đây, bảo tàng này...
Hỏa Dực Yêu Vương không ngừng kể lại kinh nghiệm hắn xâm nhập bảo tàng lúc trước, hắn biết rõ, chỉ dựa vào một mình hắn căn bản không cách nào xâm nhập. Phải mười hai Yêu Vương liên thủ mới có hy vọng.
Theo lời kể lại của Hỏa Dực Yêu Vương, biểu lộ của những Yêu Vương khác đều ngưng trọng dần, chỗ đó đúng là nguy hiểm... Theo miêu tả của Hỏa Dực Yêu Vương, xem ra nơi thần bí này rất đáng sợ, chỉ sợ Thiên Tiên đi vào cũng phải chết.
- Mười hai Yêu Vương chúng ta liên thủ mới có hy vọng.
Hỏa Dực Yêu Vương trịnh trọng nói.
- Rút cuộc bảo tàng này có bảo vật gì?
- Thật sự động tâm a.
Cả đám đều mong chờ khát vọng.
Đại Đế khai lập Kỳ quốc chỉ tới ngoài rìa của bảo tàng này đã thu được một ít pháp môn tu luyện, thần thông, bí thuật … Hơn nữa còn là pháp môn cực hạn, nếu không Kỳ quốc cũng sẽ không khuếch trương nhanh như vậy. Mới chỉ ngoài rìa đã như thế, vậy thì chỗ sâu trong bảo tàng …
- Chúng ta phải lên một kế hoạch kỹ lưỡng.
Lão đại Kim Mao Bi Yêu Vương nghiêm túc nói:
- Không được lỗ mãng.
- Đúng, phải lên kế hoạch thật tốt.
- Đúng vậy.
Ngay lúc chúng Yêu Vương thương nghị kế hoạch, một lão giả cổ dài xuất hiện bên ngoài Đại Điện.
- Đại vương, đại vương.
Lão giả cổ dài cao giọng nói.
- Vào đi.
Hỏa Dực Yêu Vương cau mày nói.
Lão giả cổ dài vừa bước tới, vừa cung kính nói:
- Bẩm đại vương, ba chi Hỏa Dực vệ do ba gã Tán Tiên suất lĩnh vừa phái đi, toàn bộ đã chết, không tên nào có thể trốn về được.
- Toàn bộ đã chết sao?
Hỏa Dực Yêu Vương đứng bật dậy.
- Đúng, toàn bộ.
Lão giả cổ dài liên tục gật đầu, trong mắt lộ vẻ lo lắng.
Sắc mặt Hỏa Dực Yêu Vương không còn giữ được vẻ bình tĩnh.
Mấy trăm tên Hỏa Dực Vệ, mà lại do ba gã Tán Tiên suất lĩnh... Muốn giết sạch toàn bộ, không tên nào có thể trốn thoát, địch nhân mạnh tới mức nào đây?
- Sao vậy, lão Tam?
- Tam ca, chuyện gì xảy ra vậy?
Những tên Yêu Vương khác dò hỏi.
Hỏa Dực Yêu Vương nghiêm mặt nói:
- Không gạt các vị huynh đệ, chút dư nghiệt Hoàng tộc Kỳ quốc còn sót lại đang chạy trốn, song kẻ mạnh nhất trong dư nghiệt Kỳ quốc cũng chỉ đạt cấp độ Vạn Tượng chân nhân. Lúc trước một tiểu đội Hỏa Dực Vệ dưới trướng ta đuổi giết bọn chúng, thế nhưng tất cả đều bị diệt. Ta cảm thấy kỳ quái, vì vậy vừa rồi đã phái ba đại đội lần theo đám dư nghiệt Kỳ quốc, nhưng tất cả vẫn chết sạch, ngay cả một tên cũng không chạy thoát được.
- Ba đại đội ư? Mấy trăm tên Hỏa Dực Vệ kết thành đại trận đạo binh... Kể cả là cực hạn Tán Tiên cũng có khả năng diệt sát.
- Giết chết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, không tên nào có thể chạy thoát, rất khó.
- Không phải là địch nhân bình thường.
Chúng Yêu Vương rất quen thuộc lẫn nhau, đương nhiên hiểu rõ Hỏa Dực Vệ dưới trướng Hỏa Dực Yêu Vương.
- Hắc hắc, không cần phiền não? Hôm nay tất cả huynh đệ chúng ta khó khăn lắm mới tập trung tại đây, cũng nên cùng nhau đi xem rút cuộc đám dư nghiệt Kỳ quốc có thủ đoạn gì.