- Sư phụ.
Thanh Nhai Tiểu Vũ nhìn về phía Kỷ Ninh, trong mắt vẫn đọng lại nước mắt:
- Cám ơn sư phụ đã giúp ta tỉnh ngộ, nếu không đệ tử vẫn một mực mơ mơ màng màng. Hiện giờ đệ tử muốn ở một mình.
- Được rồi.
Kỷ Ninh gật đầu, trong lòng khẽ động.
Xoạt.
Kỳ Tiểu Vũ đã được Kỷ Ninh thu vào trong Tiên Phủ tùy thân.
Ánh mắt Kỷ Ninh rơi trên người hoàng tử, công chúa.
Hai người Hoàng tử, công chúa cũng không có cách nào, vừa rồi hai người bị mê thần, còn tưởng rằng chỉ là tra xét việc tiểu công chúa ám toán. Thật không ngờ vị Bắc Minh tiền bối này vậy mà lại vạch trần chuyện bộ lạc Thanh Nhai bị diệt năm đó. Tuy nhiên chuyện đã đến nước này, bọn hắn cũng không muốn gì khác, chỉ mong có thể được sống.
- Nếu các người không có lòng hại ta, đương nhiên ta sẽ không động tới các ngươi. Ta vẫn sẽ tuân thủ hứa hẹn như trước.
Kỷ Ninh nói:
- Tuy nhiên, bây giờ các ngươi hãy theo ta tới một nơi.
Kỷ Ninh vừa nói xong lập tức vung tay lên, thu tất cả Hoàng tộc Kỳ quốc và con thoi kia vào trong Tiên Phủ tùy thân.
Sau đó con thuyền dưới chân Kỷ Ninh lập tức đạp sóng nước sông Ác Long, nhanh chóng rời đi.
Sau thời gian dùng cạn một chén trà nhỏ.
Một ngọn núi cao vút, đỉnh núi chui trong mây xuất hiên trước mắt. Trên không trung ngọn núi bỗng nhiên rung động, một thiếu niên mặc da thú xuất hiện từ hư không, lập tức hạ xuống.
- Ở nơi này đi.
Thiếu niên mặc da thú gật đầu, sau đó vung tay lên, một tòa Tiên Phủ xuất hiện ngay bên cạnh.
Bên trong Tiên Phủ.
Hoàng tử, nhị công chúa cung kính hành lễ, hoàng tử mở miệng trước:
- Tiền bối, nơi này là … ?
- Các ngươi có thể ra ngoài, nhưng tốt nhất đừng đi quá xa. Khoảng cách quá xa, ta không thể bảo vệ được tính mạng của các ngươi.
Kỷ Ninh lạnh nhạt nói:
- Nơi này cách địa điểm vừa rồi chỉ khoảng ngàn vạn dặm. Chắc chắn Hỏa Dực Yêu Vương lần theo các ngươi cũng phải cần một khoảng thời gian mới có thể đến đây được. Trong khoảng thời gian này, các ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt đi, chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo.
- Chuẩn bị trận chiến tiếp theo ư?
Hoàng tử, công chúa cả kinh.
- Ta đã giết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, trong đó còn có ba Tán Tiên Lão Yêu. Ngươi cho rằng Hỏa Dực Yêu Vương sẽ bỏ qua như vậy sao?
Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.
Hoàng tử công chúa đều lắc đầu.
Làm sao có thể?
Khu vực Đông Lưu này chính là thiên hạ của mười hai Yêu Vương, vị Bắc Minh tiền bối này dám can đảm giết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, Hỏa Dực Yêu Vương làm sao có thể không giận dữ? Phải biết rằng Hỏa Dực Vệ này chính là đội ngũ trung thành nhất của Hỏa Dực Yêu Vương, lần này chết nhiều người như vậy, chỉ sợ Hỏa Dực Yêu Vương sẽ tự thân xuất mã đuổi giết đến đây.
- Hỏa Dực Yêu Vương tự mình tới đây.
Trong lòng hai người Hoàng tử, nhị công chúa đều thấp thỏm bất an:
- Vị Bắc Minh tiền bối này còn muốn chiến một trận sao?
- Rút cuộc hắn mạnh đến thế nào, chẳng lẽ lúc trước ta dùng bí thuật dò xét là sai, hắn không phải là Nguyên Thần viên mãn sao?
Trong lòng Hoàng tử công chúa đang rất bối rối.
Lúc trước Hỏa Dực Vệ chỉ trong một thời gian rất ngắn đã lần theo đuổi giết Kỷ Ninh, theo lý mà nói thì bọn chúng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Kỷ Ninh. Như vậy chỉ e đúng như lời hắn nói... mấy trăm Hỏa Dực Vệ đã chết rồi.
- Chỉ trong tích tắc giết chết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, phá khốn trận, đuổi theo chúng ta. Rút cuộc thực lực Kỷ Ninh này mạnh như thế nào. Chẳng lẽ thật có thể chiến một trận với Hỏa Dực Yêu Vương sao?
Tâm tư của Hoàng tử, công chúa hỗn loạn vô cùng.
Song Kỷ Ninh lại không hơi đâu đi quản bọn hắn nghĩ cái khỉ gió gì, mà hắn tiến vào một gian mật thất trong Tiên Phủ. Một góc gian mật thất bỗng nhiên rung động, Kỷ Ninh bước từng bước vào trong Thủy Phủ.
- Không thể coi thường thực lực của Hỏa Dực Yêu Vương được, thậm chí ta còn muốn đối phó những tên Yêu Vương khác. Trước tiên, thực lực của ta nên tăng thêm một chút.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Bản thể của ta thi triển Ba Đầu Sáu Tay cần sáu thanh Tiên kiếm. Trong đó ba thanh là Bắc Minh kiếm, tốt nhất ba thanh khác nên là Tiên giai phi kiếm.
Mình còn có ‘Thiên Ngưu kiếm’ là pháp bảo Tiên giai cực phẩm trong cực phẩm, lần trước ở Tiên Duyên đại hội, Đại Hạ Hoàng Đế đã ban cho mình một thanh phi kiếm Tiên giai hạ phẩm.
Vừa rồi mình chém giết ba Tán Tiên Lão Yêu, cũng thu được hai kiện pháp bảo Tiên giai hạ phẩm, trong đó có một thanh phi kiếm Tiên giai hạ phẩm.
- Bản thể của ta, tranh thủ thời gian đột phá lên Phản Hư tiền kỳ. Như vậy mới có thể phát ra uy lực cao nhất của pháp bảo Tiên giai.
Kỷ Ninh thầm nghĩ, uy năng của hai kiện Tiên giai hạ phẩm phi kiếm tương đương với Bắc Minh kiếm, Thiên Ngưu kiếm mới được Kỷ Ninh coi trọng nhất! Uy năng của nó gần đạt tới cấp bậc pháp bảo Thuần Dương rồi.
Lúc này, Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi giữa tĩnh thất trong Thủy Phủ.
Bắt đầu sử dụng Nguyên dịch thể tu luyện...
Cách Kỷ Ninh ngàn vạn dặm, Đô thành Kỳ quốc, trong Hoàng Cung.
Trong một Đại Điện vàng son lộng lẫy, một đám thị nữ xinh đẹp đang bưng các loại mỹ thực quý hiếm, Tiên nhưỡng, tất cả đều được đưa vào trong Đại Điện. Phía trên Đại Điện, có mười hai cái bàn dài.
- Nào, uống.
- Đại ca, ta mời ngươi.
- Cửu đệ, chúng ta đã hơn một ngàn năm chưa gặp mặt rồi đấy. Đến đây, huynh đệ chúng ta cụng một ly.
Những tiếng cười hoặc là hào sảng, hoặc là cao vút, hoặc là trầm thấp, hoặc là sắc lạnh, mỗi thanh âm đều bá đạo, sảng khoái vô cùng.
Trong lòng mỗi thị nữ do Yêu Tộc biến thành kia đều run sợ, cẩn thận từng li từng tí, lo lắng mình sẽ chọc giận vị Yêu Vương nào. Các nàng đều biết những kẻ trong Đại Điện này chính là mười hai Yêu Vương Đông Lưu. Bất kỳ một Yêu Vương nào cũng không phải hạng các nàng có khả năng đắc tội, nếu chẳng may trong lúc vô tình mạo phạm Yêu Vương, kết cục sẽ cực kỳ bi thảm.
Đã từng có một thị nữ, cũng bởi vì vội vàng mà làm rơi một chút nước trên mâm lên người Ngọc Thiềm Yêu Vương trong mười hai Yêu Vương. Ngọc Thiềm Yêu Vương đảo mắt một vòng, sau đó liền mở rộng miệng trực tiếp nuốt thị nữ kia vào trong bụng.
Bên dưới trung tâm Đại Điện còn có một đám Yêu Tộc, mỹ nữ Nhân tộc đang nhảy múa.
Phía bên cạnh Đại Điện đương nhiên có các nhạc công thổi gõ nhạc khí.
- Tốt rồi, các ngươi lui ra cả đi.
Một lúc lâu sau, Hỏa Dực Yêu Vương ngồi trên Đại Điện mở miệng nói.
- Vâng, Đại Vương.
Lập tức tất cả thị nữ, vũ nữ, nhạc công đều thối lui, lúc này trong Đại Điện chỉ còn lại mười hai tên Yêu Vương.