Lão và ba vị bằng hữu kia, trong tam giới được gọi là ‘Nguyên Hà Tứ Tổ’. Bốn người cảm tình sâu đậm, cùng tiến cùng lui. Thực lực bản thân đã cường đại, còn thêm một ít đệ tử và bằng hữu, trong tam giới chính là một cỗ thế lực cực lớn.
Mà Nguyên Lão Nhân là người đứng đầu, cũng là người mạnh nhất trong Nguyên Hà Tứ Tổ!
Thực lực của lão mạnh tới đâu, không ai thực sự nắm rõ. Có người nói Nguyên Lão Nhân so với hai người đứng đầu Đạo Môn và Phật Môn thì yếu hơn một chút. Lại có người nói lão ngang tầm so với hai người kia. Quả thực, lão đúng là một ‘Lão đầu tử’ điên khùng có thực lực đáng sợ.
- Khổ thật rồi.
Phù Hoa Chân Tiên cùng cả đám trong lòng đau khổ.
Hiện giờ tam giới có hai đại trận doanh.
Bồ Đề Lão Tổ đã sớm chọn một phe, phe kia là Vô Gian Môn, còn Nguyên Hà Tứ Tổ thì ở phe trung lập. Tuy nói lần này cuộc chiến chỉ có hai đại trận doanh, nhưng rốt cuộc, không ai có thể chỉ lo cho bản thân mình. Nhưng mà chiến tranh lại chưa thực sự bùng phát, hai đại trận doanh đều đang tìm cách lôi kéo Nguyên Hà Tứ Tổ. Dù sao thực lực của Nguyên Hà Tứ Tổ quá mạnh mẽ, bốn người đều không phải những Đạo Tổ bình thường. Bốn lão gia hỏa đều từ Hỗn Độn Chân Thần sinh ra, trong các Đạo Tổ đều là những người đứng đầu. Đặc biệt là Nguyên Lão Nhân, một trong những Đại Năng Giả đứng đầu trong tam giới.
Nếu là Bồ Đề Lão Tổ tới giết bọn hắn, Đại Năng Giả đứng phía sau Vô Gian Môn nhất định sẽ ra tay. Đôi bên dù sao cũng đang đứng ở hai bờ chiến tuyến.
Mà Nguyên Lão Nhân giết chết bọn hắn, Đại Năng Giả đứng phía sau Vô Gian Môn nhất định sẽ không xuất thủ ngăn trở. Bọn họ còn đang một mực tìm cách lôi kéo Nguyên Hà Tứ Tổ thì sao lại dám đối nghịch với Lão đầu tử này chứ?
- Ngươi đã biết là ta không nói chơi.
Lão giả làm vườn cười tủm nhìn Kỷ Ninh:
- Lão đầu tử ta hỏi lại ngươi một lần, bọn hắn đáng chết hay không đáng chết?
Lần này, Kỷ Ninh đáp không chút do dự:
- Đáng chết.
- Tốt lắm.
Lão giả làm vườn gật đầu thỏa mãn:
- Như vậy mới thật là thống khoái.
- Tiền bối!
Bọn người Vô Gian Môn đang bất động trên không hoảng sợ vạn phần.
- Đi.
Lão giả làm vườn mang cây kéo lớn tùy ý quăng ra. Cây kéo bình thường chỉ dùng để cắt cành tỉa lá, không thể dùng để cắt đá cứng, giờ này lại đang hướng tới những Thiên Thần Chân Tiên kia mà cắt tới. Dù chỉ là phân thân, các Thiên Thần này cũng có thân thể vô cùng cứng rắn.
- Răng rắc!
Giống như là đang cắt những tờ giấy, đám Thiên Thần Chân Tiên trực tiếp bị cắt làm hai nửa. Khí tức của bọn hắn dần biến mất, chết đến không thể chết hơn được nữa.
- Răng rắc! Răng rắc!...
Phù Hoa Chân Tiên, Khô Thảo Tiên Tử, Độc Sửu Tiên Nhân,… đều hốt hoảng kêu ‘Tiền bối’, cuối cùng vẫn bị cắt thành hai nửa. Chỉ trong chốc lát, toàn bộ hơn năm chục gã Vô Gian Môn đều đã chết. Đại thiết kéo tuy có chậm dần lại, nhưng không có bất kỳ Đại Năng Giả nào ra tay ngăn cản Lão đầu tử.
Kỷ Ninh nhìn sự việc mà hai mắt phát sáng.
Thống khổ!
Đám người kia tìm đến tận nơi để giết mình, cuối cùng lại bị giết sạch sẽ. Thật là thống khoái!
- Bọn chúng, lũ tiểu tạp chủng Vô Gian Môn này, tuy đều chỉ là phân thân hóa thân nhưng cũng mang theo không ít thứ tốt. Thuần Dương cực phẩm pháp bảo có ba kiện, còn có một kiện Tiên Thiên Linh Bảo.
Lão giả làm vườn vung tay lên, những pháp bảo mà bọn người Vô Gian Môn chết đi lưu lại đều bay về phía Kỷ Ninh và Dư Vi.
- Lão nhân ta thấy gai mắt, cho các ngươi đó.
Kỷ Ninh nghe vậy thì trợn mắt.
Dư Vi cũng bất chợt ngơ ngẩn.
Cho các ngươi?
Lời nói này…
Kỷ Ninh bái làm đồ đệ của Bồ Đề Lão Tổ, rồi tại Tà Nguyệt Đại Thế Giới trải qua biết bao gian khổ cùng với vận khí mới nhận được một kiện Tiên Thiên Linh Bảo La Hầu Cung, dây cung còn đang bị đứt. Mà Nguyên Lão Nhân này vung tay còn hào phóng hơn cả sư phó của mình a!
- Như thế nào, không muốn nhận?
Nguyên Lão Nhân trừng mắt.
- Vãn bối nhận.
Kỷ Ninh bị dọa vội nói:
- Tiền bối ban thưởng, vãn bối sao dám chối từ?
Nói rồi liền thu tay nhận lấy.
- Vậy mới đúng. Làm việc thì nên dứt khoát, đừng do dự như đám đàn bà con gái.
Nguyên Lão Nhân cười cười.
- Ta ở trên Minh Tâm đảo của ngươi cũng được mấy tháng rồi.
Mấy tháng?
Kỷ Ninh trong lòng nghi hoặc. Là vị lão giả làm vườn vẫn thường ở đây đó sao?
- Lão giả trồng hoa chỉ là bị ta nhập vào thân mà thôi.
Nguyên Lão Nhân cười tủm tỉm:
- Ở đây mấy tháng, tên tiểu tử ngươi mới quay về Minh Tâm Đảo. Phải rồi, ta nhiều lần nhìn người luyện kiếm, thấy kiếm thuật của ngươi không tệ, nắm giữ Tâm lực cũng rất tốt.
Nhìn thấy mình mấy lần?
Ngoài trừ lần này, còn những lần khác lão giả làm vườn cũng không có mặt a. Cũng đúng, với thực lực của Nguyên Lão Nhân, dù cách xa, muốn nhìn mình luyện kiếm cũng không khó khăn gì.
- Tuy vậy…
Nguyên Lão Nhân có chút nghi ngờ, nói:
- Ta sao thấy ngươi giống một tên đầu đất vậy?
- Đầu đất?
Kỷ Ninh ngẩn ra. Đây là lần đầu tiên có người nói hắn ngu ngốc!
- Ngươi thật muốn dùng Tâm lực vào đường kiếm, chẳng lẽ ngươi lại không thấy, sao lại đem tâm lực dùng tại hai chân để dùng trên toàn thân thể. Ngươi thử thi triển độn thuật thần thông xem… Chẳng phải tốc độ tăng lên rất nhiều sao? Nếu phải đối mặt với những Thiên Thần Chân Tiên vừa rồi, cơ hội chạy trốn thoát thân của ngươi cũng tăng lên nhiều, không đến nỗi chỉ biết đứng ngây ra đó mà chịu trận.
Nguyên Lão Nhân nói.
Kỷ Ninh lắc đầu:
- Vận dụng tâm lực như thế, nói dễ vậy sao? Có thể dùng vào đường kiếm, vãn bối cũng đã mất tới mười tám năm nghiền ngẫm mới ngộ ra được.
- Không dễ dàng, vì ngươi không có sư phó tốt đó thôi. Sư phó của ngươi về Tâm lực đúng là dốt đặc cán mai.
Nguyên Lão Nhân cười tủm tỉm.
- Ngươi xem thực lực của ta thế nào?
- Thực lực của tiền bối quả thực cường đại.
Kỷ Ninh vội nói.
- Vậy còn không mau tranh thủ bái sư?!
Trong cung điện nguy nga.
Tại Vô Gian Môn, Vạn Ma động.
Huyết Vân lầu ba vị lĩnh chủ cùng với đám Phù Hoa Chân Tiên, Khí Thú Thiên Thần, Tam Dương Thiên Thần, Khô Thảo Tiên Tử, Ô Tiêu Thiên Tiên, Độc Sửu Tiên Nhân đều đang tụ tập tại đây. Lần này đi đối phó với Kỷ Ninh tuy chỉ là phân thân của bọn hắn nhưng lúc này tất cả bọn hắn đều đang rất khẩn trương.
Bởi vì bọn họ đều mang theo pháp bảo cường đại, Thiên Thần Khôi Lỗi, thậm chí còn có cả Tiên Thiên Linh Bảo.
- Đến Yên Sơn rồi.
- Vận khí thật không tệ. Đại Na Di một cái là đã tới Minh Tâm đảo, lại vừa đúng gặp phải Kỷ Ninh.