- Nhanh, mau giết chết Kỷ Ninh.
Bọn hắn cả đám đều đang chăm chú nhìn vào Thủy Kính ở trên không. Trên Thủy Kính đang hiện ra mọi chuyện trên Minh Tâm đảo. Cùng lúc đó, Khô Thảo Tiên Tử còn thốt ra mấy câu…
- Chuyện gì đã xảy ra?
Cả đám người đang tụ tập bỗng nhiên bật dậy, nhìn chằm chằm vào lão giả đang ngủ say vừa đứng lên, mang theo cây thiết kéo lớn.
- Hắn là ai?
- Phân thân của chúng ta đang bị bất động, pháp lực cũng không cách nào di chuyển.
- Thật là đáng sợ! Đây nhất định là Đạo Tổ, nếu không, nhất định không thể mạnh đến vậy.
Sắc mặt của Phù Hoa Chân Tiên, Khí Thú Thiên Thần,… đều nhăn cả lại.
- Trên Minh Tâm đảo sao lại có Đạo Tổ?
Nữ tử áo xanh cả giận quát.
Rất nhanh sau đó, thân phận của lão giả từ câu chuyện giữa lão cùng Kỷ Ninh cuối cùng cũng được tiết lộ.
- Là Nguyên Lão Nhân trong Thiên Hà Tứ Tổ sao?
Nữ tử áo xanh sắc mặt trắng bệnh, những người khác đều mang vẻ mặt khó tin.
- Xong rồi! Phất trần của ta mất thật rồi.
Sắc mặt của Phù Hoa Chân Tiên thật khó coi. Đây chính là Thuần Dương cực phẩm pháp bảo của hắn. Tuy không phải pháp bảo mà hắn thường thích dùng nhất nhưng để mất pháp bảo Thuần Dương cực phẩm này cũng làm cho lòng hắn đau đớn không thôi.
- Đừng nói nữa, tổn thất lớn nhất chính là Ô Tiêu.
Bọn hắn cả đám đều quay nhìn về phía Ô Tiêu Thiên Tiên, bởi hắn vừa tổn thất mất một kiện Tiên Thiên Linh Bảo a.
- Đáng chết.
Ô Tiêu Thiên Tiên nghiến răng nghiến lợi:
- Lại để cho tên Kỷ Ninh thoát được kiếp nạn này.
So với việc để mất kiện Tiên Thiên Linh Bảo, Ô Tiêu Thiên Tiên càng tức giận vì không thể giết chết Kỷ Ninh.
- Động thủ rồi.
Độc Sửu Tiên nhân nhìn cảnh cả đám mất mạng dưới cây thiết kéo lớn, oán hận nói:
- Vị Nguyên Lão Nhân này hạ thủ thật chẳng lưu tình.
- Nguyên Lão Nhân đã muốn giết các ngươi, các ngươi còn có thể làm gì chứ?
Nam tử mặc áo bào màu đỏ lắc đầu cười nhạo:
- Đừng nói đó chỉ là phân thân hóa thân, ngay cả bản thể của các ngươi ở đó cũng chết chắc không thể nghi ngờ.
Ở trên Thủy Kính, cây thiết kéo lớn sau khi cắt đôi cả đám bọn chúng, tiếp tục cắt vào không trung, tất cả hình ảnh trong Thủy Kính liền lập tức biến mất.
- Nguyên Lão Nhân không để chúng ta nhìn nữa.
Nữ tử áo xanh nói:
- Với thủ đoạn của lão, tất nhiên biết rõ chúng ta đang quan sát tình huống ở đó. Lão lúc trước ra tay mà vẫn để cho chúng ta nhìn thấy, cốt là để cho Đại Năng Giả bên phe Vô Gian Môn biết rằng, hắn là muốn che chở cho Kỷ Ninh đấy thôi.
- Nguyên Lão Nhân cũng không phải người của phe chúng ta, hắn muốn che chở ai thì cứ làm thôi.
Ô Tiêu Thiên Tiên trầm giọng nói:
- Hiện giờ hai bên đều muốn lôi kéo lão, nhưng tới lúc kiếp nạn thật sự bùng nổ thì không ai có thể trốn thoát. Hắn tất nhiên sẽ phải lựa chọn một bên. Kỷ Ninh vốn đã có một vị sư phó Đạo Tổ ở phe bên kia, nếu Nguyên Lão Nhân này chọn về phe chúng ta, tương lai tất sẽ cùng Kỷ Ninh đối địch, sao còn có thể che chở cho Kỷ Ninh được nữa? Mà nếu lão không gia nhập với chúng ta, sau này chúng ta giết chết Kỷ Ninh cũng không cần phải cấp mặt mũi cho lão.
Cả đám nghe thế đều gật đầu.
- Nhưng hiện giờ đại kiếp nạn còn chưa tới.
Nữ tử áo xanh lắc đầu:
- Nguyên Lão Nhân ở bên cạnh hắn còn chưa chính thức lựa chọn phe nào, chúng ta tốt nhất không nên đắc tội với lão.
- Ngươi lo lắng quá nhiều rồi đấy.
Ô Tiêu Thiên Tiên cười nhạo.
Sắc mặt nữ tử áo xanh trầm xuống.
Ô Tiêu Thiên Tiên thật quá càn rỡ, dám giở giọng điệu như vậy trước mặt cả đám người bọn chúng.
Đáng tiếc, Ô Tiêu Thiên Tiên hắn không phải người mà nàng có thể quản được. Vả lại nàng cũng không thể dò xét được thực lực của hắn, chỉ biết phần lớn pháp bảo hắn mang tới đều thật quỷ dị. Lần tiến vào Đại Hạ thế giới này, hắn mang theo hai kiện bảo vật. Một kiện là Thuần Dương cực phẩm pháp bảo Âm Dương Huyền Khí Bình; một kiện là Tiên Thiên Linh Bảo Cửu Diệp Tuyết Liên.
- Đây là việc của các Đại Năng Giả Thần Vương ở trên.
Ô Tiêu Thiên Tiên âm thanh lạnh lùng nói:
- Có nên giết Kỷ Ninh hay không, bọn Thần Vương sẽ có quyết định, còn chưa tới lượt ngươi ở đây hồ ngôn loạn ngữ.
- Hừ.
Nử tử áo xanh trầm mặt không nói gì.
Ô Tiêu Thiên Tiên liếc mắt nhìn nử tử áo xanh, trong tia nhìn mơ hồ có ý trào phúng rồi quay đầu rời đi. Hắn cũng chẳng thấy vui vẻ gì với đám Vô Gian Môn này. Tử Thảo bị giết chính là vì làm theo mệnh lệnh của môn chủ Thanh Hồ. Môn chủ Vô Gian Môn có phẫn nộ, hắn cũng không bận tâm.
***
Đại Hạ thế giới.
Trên Minh Tâm đảo, hồ Dực Xà.
Kỷ Ninh không quan tâm phản ứng của đám Vô Gian môn sau sự việc vừa rồi. Hiện giờ hắn còn đang đau đầu với việc của Nguyên Lão Nhân trước mặt này.
Bái sư hay không?
Hắn tự thân cũng biết, Nguyên Lão đã quan sát hắn, cũng cho hắn là bậc kỳ tài! Vừa rồi hỏi mình có giết hay không giết đám Vô Gian Môn rồi giết sạch bọn chúng theo câu trả lời của mình, làm mình thống khoái cũng là muốn lấy thêm phần hảo cảm của mình với lão mà thôi.
Sau đó còn đưa cho mình cả đống bảo vật của chúng, cũng vì muốn làm cho mình cảm kích.
Tiếp đó còn chỉ ra Tâm lực có thể dùng tại hai chân cũng như toàn thân, tuy đều đúng cả, cũng là muốn mình sinh ra khát vọng học hỏi rồi mới nói tới chuyện bái sư.
- Thật khó để quyết định!
Kỷ Ninh cũng hiểu:
- Xem ra vị Nguyên Lão Nhân này thực sự muốn thu mình làm đồ đệ.
- Sự tình trên thế gian này vốn là vậy. Ta lúc đầu muốn bái sư một vị Đạo Tổ lợi hại thì chẳng ai thèm đếm xỉa. Muốn bái sư với Xích Minh Đạo Tổ, Xích Minh Đạo Tổ không đồng ý. Đến như sư phó Bồ Đề lão tổ là hảo hữu của Tam Thọ Đạo Nhân, lúc biết ta là truyền nhân duy nhất của ông ấy mới thu ta làm đồ đệ. Lúc đó, ta tuy là thiên tài, cũng còn chưa đủ để lọt vào mắt mấy vị Đạo Tổ này. Bây giờ, thực lực của ta tăng lên, Phản Hư chi thân có thể đạt tới cánh cửa của Thiên Thần Chân Tiên, không có cầu ai thì vị Đạo Tổ cường đại nhất trong tam giới lại chủ động tìm tới.
Khi ngươi có tiềm lực kinh người, Đạo Tổ sẽ tìm tới cửa.
Kỷ Ninh hiện tại chính là có được tư cách này. Hắn chính là một khối ngọc thô chưa được mài dũa.
Thế nhưng…
- Làm sao bây giờ? Ta phải làm sao bây giờ?
Kỷ Ninh có chút lưỡng lự.
- Lão và sư phó Bồ Đề của ta là bằng hữu hay đối nghịch?