Đây là điều khiến Kỷ Ninh lo lắng:
- Việc Nguyên Lão Nhân giết chết đám người Vô Gian Môn, mà đám Vô Gian Môn đến cả rắm cũng không có thả một quả nào. Đại Năng Giả phía sau bọn hắn một điểm phản ứng cũng không thấy. Dám khơi mào trận hạo kiếp to lớn trong tam giới lần này, Đại Năng Giả đứng sau lưng Vô Gian Môn tuyệt đối không sợ hãi vị Nguyên Lão Nhân này.
- Vậy ai biết được, Nguyên Lão Nhân và đám Vô Gian Môn còn có toan tính gì? Mà sư phó Bồ Đề Lão Tổ của ta đã thực sự đối đầu với Vô Gian Môn rồi.
- Nếu sư phó Bồ Đề cùng vị Nguyên Lão Nhân này là cừu nhân, ta không hỏi ý sư phó Bồ Đề liền bái Nguyên Lão Nhân làm sư phó, sau này biết xử sự ra sao? Ta như thế nào đứng trước mặt sư phó?
Kỷ Ninh thật tâm lo lắng.
Đây gọi là đạo bất khinh truyền.
Sư phó chính là người truyền đạo, vì sao còn gọi là ‘sư phụ’? Chính bởi vì sư phó cũng giống như phụ thân vậy. Bồ Đề truyền thụ nguyên vẹn Thần Ma Luyện Thể pháp môn, Luyện Khí pháp môn cho Kỷ Ninh. Phần lớn kiếm thuật điển tịch, thậm chí cả cực hạn đại thần thông Bát Cửu Huyền Công, Hậu Nghệ tiễn thuật, Chúc Long Chi Nhãn cũng đều truyền thụ.
Lại giúp mình vất vả sáng tạo ra thần thông Cửu Thiên Yên Phong và cực hạn kiếm trận Đại Thiên Kiếm Trận.
Ân dạy dỗ, ân cứu mạng… Bất kể là vì cái gì, mình dù có muốn bái sư cũng nhất định phải được sư phó Bồ Đề cho phép.
Lúc trước Kỷ Ninh tham gia Tiên Duyên đại hội, mong muốn bái làm môn hạ đệ tử của Chân Tiên, thậm chí Đạo Tổ cũng là được Điện Tài tiên nhân đồng ý. Sư phụ Điện Tài tiên nhân rất kỳ vọng Kỷ Ninh có thể đạt được thành tựu cao hơn. Lúc Kỷ Ninh bái làm đồ đệ của Bồ Đề Lão Tổ cũng là hỏi qua Hoàng Mao Đại Hùng, biết rõ Tam Thọ Đạo Nhân cùng Bồ Đề chính là hảo hữu Kỷ Ninh mới đồng ý. Nếu Bồ Đề Lão Tổ cùng Tam Thọ Đạo Nhân là địch nhân, vậy cũng rất phiền toái.
- Mẹ nó, sao còn do dự như vậy? Nguyên Lão Nhân ở bên cạnh nhíu mày.
- Tiền bối…
Kỷ Ninh mở lời:
- Việc này phải được sư phó của ta đồng ý mới được.
- Sư phụ của ngươi?
Nguyên Lão Nhân như chợt nghĩ ra, nở nụ cười rồi vung tay lên.
Xôn xao.
Khoảng không bên cạnh bỗng xuất hiện một người tay đang bưng chén rượu mặt tràn đầy kinh ngạc. Chính là Điện Tài tiên nhân!
Điện Tài tiên nhân sáng sớm đang ngồi ngắm bình minh trên đỉnh núi, uống rượu Tiên gia, nào ngờ trực tiếp bị di chuyển tới đây.
- Đồ nhi?
Điện Tài tiên nhân nhìn thấy Kỷ Ninh, cũng nhìn thấy Nguyên Lão Nhân ở bên cạnh. Nguyên Lão Nhân lúc này cũng biển đổi khuôn mặt, thân hình cũng thay đổi, trở nên gầy hơn.
- Sư phó!
Điện Tài tiên nhân vừa nhìn thấy thì kích động, lập tức quỳ xuống, vội nói:
- Sư phó, ta cuối cùng cũng được gặp lại người.
- Ai ai… đừng thấy sang bắt quàng làm họ chứ.
Nguyên Lão Nhân vội hô lên:
- Lúc đầu ta thấy ngươi tìm chết, lại thấy ngươi cũng không tệ nên nổi lòng thương hại, thuận tay mà truyền cho ngươi một bộ kiếm thuật. Loại kiếm thuật này ta còn nhiều lắm, căn bản không coi là gì. Hơn nữa tiểu tử ngươi tư chất quá kém, ta nhận ngươi làm đồ đệ có khác nào tự đeo mo vào mặt.
Chỉ trong thoáng chốc, vừa nói Điện Tài tiên nhân không tệ, đã lại thay đổi đến chóng mặt.
Bất quá mọi người đều hiểu rõ.
Trong vô số tu tiên giả tại tam giới, Điện Tài tiên nhân cũng coi như không tệ, nhưng so với yêu cầu thu nhận đồ đệ của Nguyên Lão Nhân thì còn kém xa.
Lời thật khó lọt tai. Điện Tài tiên nhân không vì thế mà sầu muộn, hắn quỳ xuống kích động nói:
- Ơn truyền đạo, Điện Tài sao có thể quên? Điện Tài tự biết tư chất mình thấp kém, không có tư cách bái nhập môn tường. Nhưng đáy lòng Điện Tài đã sớm coi người là sư phó.
- Ngươi yêu nghĩ thế nào cũng được. Kỷ Ninh cùng ngươi quan hệ không tệ. Ta hiện tại muốn thu hắn làm đồ đệ, ngươi mau tới giúp ta khuyên nhủ hắn.
Nguyên Lão Nhân nói.
- Thu làm đồ đệ?
Điện Tài tiên nhân nghe thấy thì đại hỉ, liền quay sang Kỷ Ninh nói:
- Vị tiền bối này thực lực ngập trời, ta mặc dù đã là Thiên Tiên, bộ kiếm pháp trước kia học được huyền diệu vô cùng nhưng cũng mới chỉ là chút da lông bên ngoài mà thôi. Đạo Tổ là tầng lớp quả thực đáng sợ. Ngươi bái người làm đồ đệ, chính là hơn sư phó ta nhiều lắm.
- Đúng đúng, ta chính là Đạo Tổ đó.
Nguyên Lão Nhân nhìn Kỷ Ninh trừng mắt:
- Ta nhận ngươi làm đồ đệ, ngươi còn không mau quỳ xuống tạ lễ?
- Tiền bối muốn thu vãn bối làm đồ đệ, vãn bối đương nhiên mừng rỡ.
Kỷ Ninh liền nói:
- Trước kia vãn bối đã từng bái một vị Đạo Tổ làm sư phó, hiện thời nếu không được vị sư phó kia gật đầu, vãn bối thật không thể bái tiền bối làm vi sư.
- Ngươi rất tôn trọng vị sư phó Đạo Tổ kia a.
Nguyên Lão Nhân cười:
- Ta cũng sớm đoán được sư phụ của ngươi là một vị Đạo Tổ, thực lực chắc cũng không yếu. Sự phó ngươi là ai, nói cho ta, ta sẽ cùng hắn thương lượng. Chuyện hắn nhận ngươi làm đồ đệ, lại không cho ngươi phản bội sư môn chỉ là chuyện nhỏ. Nói mau, vị sư phó Đạo Tổ kia tên là gì?
Thần Vương đứng sau lưng Vô Gian môn đã biết, nhưng Nguyên Lão Nhân lại không biết. Dù sao, nói về các loại thủ đoạn thu thập tin tức, Vô Gian Môn quả thực đáng sợ.
- Danh xưng của sư phó, vãn bối thực không dám nói.
Kỷ Ninh thành thật trả lời. Bồ Đề Lão Tổ đã sớm có lệnh không được phép báo tên hắn ra bên ngoài.
- Ngươi thích dây dưa hả, báo danh sư phụ cũng không được là sao? Sư phụ ngươi là ai vậy, xấu như ma, hay là Nữ Oa sao?
Nguyên Lão Nhân trừng mắt.
- Sư phó hắn là ta.
Một đạo thanh âm lạnh nhạt vang lên.
Thiên Địa Nguyên Khí bên cạnh bỗng ngưng tụ, rồi xuất hiện một lão giả gày gò mặc đạo bào màu trắng.
Dư Vi cùng Điện Tài tiên nhân chỉ cảm thấy thời không biến ảo, lúc mọi thứ hiện ra rõ ràng thì đã đứng tại một hành lang. Phía xa Thu Diệp đang bước tới thấy hai người đột nhiên xuất hiện cũng lắp bắp kinh hãi, rồi lập tức hành lễ:
- Phu nhân! Điện Tài tiên nhân!
- Xem ra là không muốn để chúng ta nhìn thấy rồi.
Điện Tài tiên nhân bất đắc dĩ cười nói.
- Không biết sư phó của sư đệ rốt cuộc là ai?
Dư Vi cũng không khỏi tò mò tự hỏi.
Vừa mới rồi, hai người chỉ kịp nghe thấy thanh âm ‘sư phó của hắn là ta’ vang lên thì đã bị dịch chuyển đi mất, chưa kịp phát hiện ra ai là sư phó của Kỷ Ninh.
- Thưa, có chuyện gì vậy?
Thu Diệp hiếu kỳ hỏi:
- Hai người đang nói tới sư phó của công tử sao?
- Không có gì.