Tuy rằng trong tai nghe được thanh âm, nhưng phương hướng bên trong mê trận biến hóa nên căn bản không thể phân rõ là từ hướng nào.
- Cự Tán sư đệ, Mộc Tứ sư đệ, Hòa Phòng sư đệ, Hòa Hạnh sư muội. Các ngươi đều ở cùng một chỗ sao?
Động Tử Khải vội vàng hô.
- Ta cùng ca ca ta ở cùng một chỗ.
Một tiếng nử nhân vang lên.
- Ta chỉ có một mình.
- Ta cũng một mình.
Hai câu trả lời cuối khiến cho Động Tử Khải phát lạnh. Hắn biết, huynh muội Hòa Phòng là cùng một chỗ, còn Động Tử Khải hắn, Cự Tán, Mộc Tứ đều là hoàn toàn phân tán ra. Cho dù hai người huynh muội Hòa Phòng liên thủ...nhưng một khi lọt vào vây công của Kỷ tộc thì vẫn cực kỳ nguy hiểm.
- Lần này thật sự là thua trên tay lão khốn kia.
Động Tử Khải vừa vội vừa giận
- Nhưng hắn làm sao có thể bày trận này trước?
Đem năm tên Tử Phủ tu sĩ của Tuyết Long Sơn phân cách vây trong mê trận khiến mọi người bàng hoàng, còn đám người Kỷ tộc thì vừa kích động lại vừa kinh hãi.
- Tộc trưởng, sao người lại đột nhiên ra tay?
- Còn nữa, trận pháp này là chuyện gì đây?
Một đám tộc nhân đều có chút khó hiểu.
Kỷ Cửu Hỏa quét mắt nhìn mọi người chung quanh một cái, gầm nhẹ nói:
- Kỷ tộc ta không phải là loại nhu nhược. Bọn chúng muốn khi dễ trên đầu Kỷ tộc ta, muốn trát bẩn lên mặt chúng ta. Vậy thì chúng ta còn phải nhịn sao? Thà sướng khoái chém giết một trận đã tay còn hơi chịu nhục nhã bị bọn chúng hành hạ. Làm thế thì Kỷ tộc ta còn được sống.
- Nghe lệnh ta.
Kỷ Cửu Hỏa trực tiếp chỉ đạo.
Từng tộc nhân nghe lệnh.
- Bắc Phong, ngươi trở về mang theo đám Kỷ Mặc lập tức cưỡi chim bay đi, phân làm ba đường lặng yên rời khỏi Yên Sơn.
Kỷ Cửu Hỏa nói
- Đây là dòng dõi truyền thừa của Kỷ tộc ta.
- Dạ.
- Kỷ Đông Trạch, ngươi lập tức đi trước đến Yên Sơn Thành. Bẩm báo với vương triều Đại Hạ về việc ở trong lãnh thổ Kỷ tộc ta có mỏ quặng nguyên thạch. Chuyện này ta giao cho ngươi nhưng nhớ kỹ, phải bố trí vài đội khác nhau để đi. Nhất định phải có một đội đến được Yên Sơn Thành.
- Dạ.
Ánh mắt Kỷ Cửu Hỏa đảo qua:
- Toàn bộ những người không phải Tử Phủ tu sĩ thì lập tức trở về Vạn Kiếp thành. Còn nơi này thì giao cho chúng ta. Tất cả đều đi đi.
Đám tộc nhân Kỷ tộc đều phù phù một tiếng quỳ xuống, nhìn về phía đám người Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Lưu Chân, Kỷ Ninh, lập tức không có nhiều lời, từng người nhanh chóng rời đi.
- Nơi này chỉ còn lại mấy người chúng ta.
Ánh mắt Kỷ Cửu Hỏa đảo qua nhìn mấy người chung quanh
- Năm tên Tử Phủ tu sĩ của Tuyết Long Sơn này hung hăng càn quấy đã bị đại trận phân cách, chúng ta chỉ cần hạ gục từng tên là có thể diệt trừ toàn bộ bọn chúng.
- Kỷ Ninh.
Kỷ Cửu Hỏa nhìn Kỷ Ninh
- Ngươi là hi vọng của Kỷ tộc ta, cũng là tương lai của Kỷ tộc ta. Nếu quả thật tình thế không ổn, ngươi chỉ cần mượn Vạn Lý Vô Tung Phù lập tức chạy thoát! Chỉ cần ngươi còn sống, Kỷ tộc ta sẽ không bị diệt!
- Dạ.
Kỷ Ninh cắn răng đáp.
- Chuẩn bị đại khai sát giới thôi.
Kỷ Cửu Hỏa ha ha ha cười
- Thật sự nhiều năm rồi không điên cuồng như vậy, ta cảm thấy mình giống như trẻ lại a, giống như lần đầu tiên động phòng a!
- Tộc trưởng, làm sao ngài lại nghĩ đến việc bày trận trước tiên?
Kỷ Lưu Chân nhịn không được hỏi.
Đây cũng là vấn đề nghi hoặc của đám Kỷ Ninh, ai cũng không hề biết tộc trưởng bày trận từ lúc nào, hơn nữa đám Tử Phủ tu sĩ bên phía Tuyết Long Sơn...cũng chưa có cho bên ta thời gian bày trận.
Kỷ Cửu Hỏa nhìn qua mọi người:
- Nhìn việc gì cũng phải nhìn xa một chút. Khi ta vừa mới tra xét và phát hiện ra mỏ quặng nguyên thạch có quy mô rất lớn thì đã nghĩ đến ngay việc khó tránh khỏi lòng tham của đám Tuyết Long Sơn nên cũng đã tính tới chuyện phải cảnh giác với Tuyết Long Sơn! Không chừng Tuyết Long Sơn sẽ đến bức bách, cho nên ta đã sớm bày đại trận ở xung quanh. Nếu không động thủ thì thôi nhưng một khi động thủ thì chúng ta sẽ phải chiếm được tiên cơ. Còn tại sao không nói cho các ngươi biết ư? Nếu nói cho các ngươi về việc xung quanh đã có đại trận bố trí sắn thì các ngươi còn có thể phẫn nộ tức giận như vậy không? Chỉ sợ sau một lúc là đã bị người bên Tuyết Long Sơn phát hiện ra sơ hở rồi.
- Rõ.
Đám người Kỷ Ninh gật đầu.
Có điều Kỷ Ninh cũng hiểu được...
Thật ra thì cũng không phải cái gì đó quá bí mật, tại vì lúc trước một đám người trong đó có mình khi nhìn thấy mỏ quặng nguyên thạch này thì khiếp sợ quá đến mức quên không để ý những thứ khác nên cũng chẳng ai nghĩ đến việc phải bày đại trận ra cả. Đây chính là sự từng trải cùng kinh nghiệm!
- Cho dù như thế nào thì ta cũng là kẻ có lỗi với tổ tiên Kỷ tộc, đã làm cho Kỷ tộc rơi vào nguy hiểm.
Kỷ Cửu Hỏa trầm thấp nói:
- Vốn ta cũng không muốn lựa chọn con đường này. Vì một khi đi theo con đường này là chúng ta phải cứng đối cứng với Tuyết Long Sơn. Kỷ tộc ta nhất định phải nhanh chóng kí kết khế ước với vương triều Đại Hạ. Một khi khế ước được kí kết thì tộc của chúng ta có thể được bảo vệ trong nghìn năm. Mà với thời gian một ngàn năm này ta tin tưởng Kỷ tộc ta có thể quật khởi đứng lên, hoặc cho dù vẫn nhỏ yếu như trước thì với thời gian từng ấy cũng đủ để Kỷ tộc ta bố trí sắp xếp ổn thỏa.
- Hiện tại...
- Chúng ta mau đi giết thôi. Giết một là lãi một. Giết càng nhiều thì áp lực với Kỷ tộc càng nhỏ đi.
Ánh mắt của Kỷ Cửu Hỏa đảo qua từng người. Ảnh bà bà, lão bộc A Tỉnh, Kỷ Lưu Chân, Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Ninh, đó là những chiến lực lớn nhất của Kỷ tộc.
- Bốn người gồm ta, Tiểu Ảnh, A Tỉnh, Kỷ Ninh đi liên thủ giết huynh muội Hòa Phòng! Lưu Chân cùng Nhất Xuyên, các ngươi đi đối phó với tên Cự Tán.
- Rõ.
- Rõ.
Mỗi người đều tuân mệnh.
Ảnh bà bà liền hỏi:
- Còn Động Tử Khải thì sao? Hắn chính là cái họa lớn nhất, chúng ta nhất định phải nhanh chóng diệt trừ hắn.
- Hắn đã sớm tụ họp được với tên Mộc Tứ rồi.
Kỷ Cửu Hỏa nói:
- Cuối cùng thì chúng ta mới từ từ giải quyết bọn hắn sau.
- Đi! Ta sẽ dẫn đường đi xuyên qua sương mù cho các ngươi.
Lúc này Kỷ Cửu Hỏa đi tới. Ảnh bà bà, A Tỉnh, Kỷ Ninh...bốn người cùng bước lên. Bọn họ cũng chính là bốn kẻ mạnh nhất ở Kỷ tộc. Còn về phía Kỷ Lưu Chân và Kỷ Nhất Xuyên thì sương mù trước mặt bọn họ cũng tự tách ra tạo thành một lối đi, bọn họ cứ theo đó mà nhanh chóng tiến vào.
...