Trong đại trận.
Động Tử Khải mang vẻ mặt lạnh lùng:
- Lại còn rơi vào tay lão tặc này.
Chỉ thấy xung quanh hắn bỗng xuất hiện tám viên tinh cầu màu đen to cỡ đầu người, bên trong có bóng dáng rồng cuộn mơ hồ. Trận đồ bát quái màu đỏ máu trên áo hắn lập tức thả ra tia sáng màu đỏ máu.
Tia sáng đỏ máu kia lập tức bao phủ lấy tám viên tinh cầu màu đen.
- Ngao!
Chỉ thấy từng cái bóng Giao Long màu đỏ máu dài hẹp xuất hiện ở xung quanh Động Tử Khải. Tổng cộng có tám cái bóng như vậy đang uốn lượn bên trong đại trận.
- Chư vị sư đệ sư muội ở phía xa thì không nên cử động.
Động Tử Khải quát, đồng thời thao tác lên Bát Quái Huyết Long Trận làm nó không ngừng rộng ra.
Bát Quái Huyết Long Trận không ngừng mở rộng ra.
Làm tám cái bóng Giao Long màu đỏ máu kia bắt đầu uốn lượn ra phạm vi xa hơn, rất nhanh liền khuếch trương tới cỡ trăm trượng, trực tiếp bao phủ quanh Mộc Tứ đang đứng cách đó không xa. Với loại đại trận khuếch trương theo bốn phương tám hướng này...thì dù là mê trận cũng không làm cách nào mê được!
- Tử Khải sư huynh.
Nam tử áo xám Mộc Tử vui mừng nói khi nhận thấy bản thân đã được bao phủ bởi Bát Quái Huyết Long Trận.
- Những sư đệ sư muội khác đâu?
Động Tử Khải nhìn về hướng xung quanh.
- Không thấy.
Mộc Tứ lắc đầu.
- Theo Bát Quái Huyết Long Trận của ta.
Động Tử Khải cắn răng hô lên:
- Ta đang ở một chỗ với Mộc Tứ sư đệ. Hòa Phòng, Hòa Hạnh, hai người các ngươi cũng phải cẩn thận. Còn Cự Tán nữa...ngươi phải cố gắng tự bảo vệ chính mình.
- Yên tâm.
- Huynh muội chúng ta cũng không sợ bọn chúng đâu.
- Muốn giết ta thì ta cũng kéo bọn chúng chết cùng.
Ba thanh âm truyền đến.
- Thật tức quá đi.
Động Tử Khải không cam lòng nói:
- Dính chiêu của lão tặc này chứ nếu không năm người chúng ta liên thủ thì Kỷ tộc làm sao có thể khi nhục được đây? Riêng một mình ta đã đủ giết hơn nửa người bên chúng rồi. Mộc Tứ sư đệ, Vạn Cổ Thanh Đằng Thuật của ngươi đã đạt tới trình độ thâm hậu. Không biết khi thi triển có thể phá được mê trận này không?
- Rất khó.
Mộc Tứ lắc đầu.
- Cho dù có thể phá thì cũng khá tốn thời gian, hơn nữa sợ rằng nguyên lực của ta bây giờ cũng không đủ.
- Cứ thi triển đi.
Động Tử Khải nói:
- Ta đây có một bình Hồi Nguyên Đan để ngươi dùng đây.
- Tốt.
Mộc Tứ cắn răng.
- Vậy thì việc phòng vệ ta giao cho sư huynh.
Động Tử Khải tự tin nói:
- Ngươi đang ở trong Bát Quát Huyết Long Trận, cho dù cả đám bọn chúng có tập kích...ta cũng không sợ. Chỉ sợ là bọn chúng không tới tìm ta! Thật tức chết. Nếu sớm biết bọn chúng như thế thì giết quách đi cho rồi. Giờ ta muốn giết cũng không tìm được bọn chúng mà giết.
Hắn cần phải liên thủ với bốn sư đệ sư muội khác. Nhưng đáng tiếc là có lực cũng không dùng được.
- Lên.
Mộc Tứ đứng đó, ném một hạt giống lên mặt đất.
Soạt soạt!
Hạt giống kia bỗng tỏa ra vô số dây leo điên cuồng tràn ra bốn phương tám hướng.
- Mê trận sẽ mê hoặc các giác quan.
Mộc Tứ trầm giọng.
- Dây leo của ta nếu lan ra cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng của mê trận, khó có thể phân biệt được phương hướng. Có điều dây leo của ta không ngừng sinh trưởng tràn ra những khu vực khác mà không bỏ xót những chỗ trước...Nếu có thể sinh trưởng không ngừng thì đương nhiên có thể bao trùm cả mê trận, thâm chí là cả phạm vi bên ngoài mê trận. Tâm thần của ta cũng dung nhập ở trong dây leo nên chỉ cần dây leo vươn ra ngoài đại trận là ta sẽ cảm nhận được.
- Chỉ là không biết phạm vi của đại trận này rộng bao nhiêu. Dù sao thì phạm vi mà lớn hơn mười lần thì dây leo của ta phải dài hơn trăm lần thì mới đủ. Mà càng thi triển nhiều thì lại càng tốn nguyên lực.
Mộc Tứ cũng không tin tưởng lắm.
- Liều đi.
Động Tử Khải cắn răng.
- Nếu cứ bị nhốt thế này thì chỉ có đợi bọn chúng đến xâu xé mà thôi.
- Ừ.
Mộc Tứ ngừng nói, dùng hết sức để thi triển pháp thuật.
Soạt soạt soạt...
Vô số dây leo đang điên cuồng sinh trưởng ra. Vì ở giữa mê trận thì không thể phân biệt được phương hướng nên dây leo cũng sinh trưởng bừa bãi. Nó chỉ có thể xác định được chỗ nào không có dây leo để lan tràn ra mà thôi!
******
Ở một chỗ khác.
Đám người Kỷ Ninh, Kỷ Cửu Hỏa.
- Huynh muội Hòa Phòng đang ở phía trước.
Kỷ Cửu Hỏa nói:
- Trước tiên ta sẽ ra tay tấn công, sau khi sương mù tách ra thì các ngươi sẽ thấy hai người bọn chúng. Lúc đó từng người các ngươi phải lập tức tấn công giết chết ngay.
- Rõ.
Kỷ Ninh gật đầu.
Vù vù!
Xung quanh Kỷ Ninh liền xuất hiện hơn bảy trăm kiện pháp bảo kiếm khí. Trên mỗi một chuôi kiếm khí đều xuất hiện ánh sáng trắng mờ mờ. Pháp bảo kiếm khí mới hơi dao động đã dẫn động lực lượng của trời đất không ngừng hội tụ lại. Chân nguyên của Kỷ Ninh truyền qua pháp bảo kiếm khí, chuyển hóa không ngừng rồi hội tụ thành một đường kiếm quang màu trắng lóa.
Tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận!
- Kiếm quang thật sắc bén.
Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, lão bộc A Tỉnh đều hơi kinh ngạc. Tuy rằng chưa từng tiếp xúc bao giờ nhưng bọn họ cũng cảm nhận được sự sắc bén của kiếm quang này.
Ảnh bà bà chỉ về hướng xa xa, trước người lập tức hiện lên ba thanh phi kiếm đang lơ lửng. Trên ba thanh phi kiếm đều hiện lên ánh lửa mờ mờ.
Lão bộc A Tỉnh cũng nhấc tay lên, trong tay xuất hiện một đại chùy màu đen.
- Lên.
Kỷ Cửu Hỏa vung tay lên, một thanh phi kiếm có năm màu sắc rực rỡ liền bay ra. Kỷ Cửu Hỏa nổi danh với độc vật, trận pháp...nên thanh phi kiếm này dù là pháp bảo nhập giai thì cũng là một thanh độc kiếm.
...
Ở chỗ phía trước Kỷ Ninh ba mươi trượng là nơi huynh muội Hòa Phòng, Hòa Hạnh đang đứng. Hai người bọn họ đều sử dụng pháp bảo đạo phù, trên người đều được bao phủ bởi ánh sáng màu vàng, đồng thời xung quanh người còn có hai kiện pháp bảo đang lơ lửng không ngừng bay quanh. Một món pháp bảo có hình dạng như cây gậy sắt còn cái kia thì giống như cái hũ kì dị.
- Chúng ta không thể nhìn rõ xung quanh nên chắc chắn bọn chúng sẽ đánh lén. Phải cẩn thận một chút.
Nam tử tóc xanh Hòa Phòng quát khẽ.
- Rõ.
Muội muội Hòa Hạnh cũng cực kỳ cảnh giác.
Bỗng nhiên...
Một đường phi kiếm năm màu sặc sỡ trong nháy mắt phi tới. Nhưng do đã sớm cảnh giác nên huynh muội Hòa Phòng cũng lập tức thi triển ra thủ đoạn.
- Vù vù...
Chỉ thấy cái hũ đang trôi nổi kia bỗng nhiên phi ra một lượng lớn nước xanh. Nước rơi như mưa, cực kỳ vững chắc làm cho tốc độ của thanh phi kiếm kia lập tức bị giảm đi.