- Tâm Lực Thần Hồn pháp môn của ngươi rốt cuộc đột phá?
Dư Vi reo lên:
- Tốt quá rồi, đột phá Tâm Lực Thần Hồn pháp môn là có thể dẫn động khống chế lực lượng Hình Thiên Thần càng mạnh. Trong chiến tranh Đại Hạ lần này e rằng bên Vô Gian môn không vài kẻ có thể đánh lại ngươi.
Kỷ Ninh ở trước mặt Dư Vi hiếm khi hơi vênh váo nói:
- Ha ha ha! Ít ra bây giờ chưa ai đối phó ta được. Bạch Cực Chân Tiên, Thanh Hồ môn chủ và một Bạch Kiểm Giao thống lĩnh Thiên Thần liên hợp lại cũng không đánh thắng ta nổi.
Dư Vi vui vẻ nói:
- Ta biết ngay sư đệ lợi hại.
Kỷ Ninh càng mạnh thì càng nắm chắc sống sót trong đại kiếp nạn.
Bữa ăn này Kỷ Ninh, Dư Vi đều rất vui vẻ.
Lúc ăn xong Dư Vi bỗng thấy chóng mặt:
- A? Là Thần Vương?
Dư Vi thót tim, nàng hiểu ngay là Thần Vương đang cưỡng ép triệu hoán nàng.
Thần Vương có để lại ấn ký trong thần hồn của Dư Vi, nàng không thể cưỡng lại được. Thanh Hồ muốn liên lạc với Dư Vi phải chờ gặp trong mơ, nhưng nếu Thần Vương cưỡng ép liên lạc thì không cần phiền phức vậy.
Dư Vi không dám chần chừ, liền nói ngay:
- Sư đệ, ta ăn no rồi, hơi mệt, ta đi trước ngủ trước.
Kỷ Ninh vội nói:
- Đi đi, sư tỷ mau nghỉ ngơi.
Sư tỷ đang mang thai, Kỷ Ninh không dám chậm trễ.
Dư Vi đi vào căn phòng kế bên, lên giường nằm nhắm mắt lại.
***
Thế giới hắc ám rộng lớn.
Dư Vi vừa xuất hiện liền thấy vương tọa lơ lửng chính giữa trời cao trong thế giới hắc ám, và thân hình nguy nga của Thần Vương ngồi trên vương tọa. Dư Vi chú ý thấy Thanh Hồ môn chủ đang quỳ một bên.
Dư Vi quỳ xuống:
- Bái kiến Thần Vương.
- Dư Vi.
Thần Vương nói:
- Đại Hạ vương triều và Vô Gian môn vừa mới đại chiến một trận ngươi có biết không?
Dư Vi sửng sốt, gật đầu nói:
- Vô Gian môn chịu thiệt lớn.
Thần Vương nói:
- Đại Hạ thắng lớn một trận, ngươi có biết tại sao Đại Hạ có thể thắng không?
Dư Vi do dự một lúc mới nói:
- Vì sư đệ của ta, Kỷ Ninh.
Dư Vi biết rõ Thần Vương chắc chắn biết về chiến tranh của Vô Gian môn và Đại Hạ, nên không cần che giấu.
- Đúng, là vì Kỷ Ninh.
Thần Vương chậm rãi gõ tay vịn, giọng nói chất chứa nghi hoặc:
- Kỷ Ninh đạo lữ của ngươi tại sao tăng cao thực lực nhiều như vậy? Đã trở thành Thuần Dương Chân Tiên hay vì Tâm lực pháp môn mà Nguyên Lão Nhân đã truyền dạy cho, hắn ngộ ra nó rồi?
Dư Vi cung kính nói:
- Thuộc hạ không biết.
Thần Vương nhìn xuống nàng:
- Không biết?
Tim Dư Vi đập nhanh, nhưng nàng cố nén.
Thần Vương nói:
- Theo ta thấy là đã thành Thuần Dương Chân Tiên.
Dư Vi giật bắn người.
Thần Vương biết rồi?
- Ngươi không cách nào nói dối trước mặt ta.
Thần Vương hờ hững nói:
- Lần này ta triệu ngươi đến, hỏi mấy câu đó chỉ để thử thách ngươi. Nhưng sau này hỏi ngươi liên quan tình báo của Đại Hạ mà dám có gì che giấu là ta sẽ trục xuất ngươi vào Vô Gian Địa Ngục, vậy thì hài tử của Kỷ Ninh và ngươi sẽ vĩnh viễn không thể đến cõi đời này!
Dư Vi đứng tim, nàng sợ nhất điều này, nàng mong muốn nhất là có thể sống đến khi đứa bé ra đời.
Dư Vi rối rít nói:
- Thần Vương thứ tội!
Thần Vương chỉ nhìn xuống Dư Vi.
Vèo!
Dư Vi chợt biến mất.
Thanh Hồ ngước lên nhìn Thần Vương, ôm lòng thắc mắc:
- Thần Vương?
- Xem ra Kỷ Ninh không lừa gạt Dư Vi.
Thần Vương chậm rãi nói:
- Kỷ Ninh thật sự ngộ ra Tâm Lực Thần Hồn pháp môn, nếu để mặc cho hắn trưởng thành e rằng sẽ trở thành một Thiên Thần Chân Tiên khó chơi nữa trong trận doanh Nữ Oa ở tam giới.
Thanh Hồ càng khó hiểu.
- lúc tróc Kỷ Ninh nói cho Dư Vi biết hắn đã đột phá.
Thần Vương giải thích cho phó tòng trung thành tuyệt đối của mình:
- Đột phá Tâm Lực Thần Hồn pháp môn! Nhưng lúc trước ta lo Kỷ Ninh nói dối, muốn phán đoán hắn có nói dối hay không thì . . . Dư Vi là đạo lữ của hắn, quen thuộc Kỷ Ninh nhất, nếu hắn nói dối Dư Vi sẽ đoán được ngay. Theo ta dò xét thì Dư Vi cũng cho rằng Kỷ Ninh đã đột phá Tâm Lực Thần Hồn pháp môn.
Mặc dù Dư Vi không nói nhưng Thần Vương có thể nhìn thấu lòng nàng, có điều . . .
Thần Vương không biết rằng Kỷ Ninh không nói việc mình đột phá trở thành Thuần Dương Chân Tiên cho người thứ hai biết. Kỷ Ninh nói dối với Dư Vi một là vì tâm lực của hắn mạnh, nói dối không lộ sơ hở, hai là tuy trong lòng nàng lờ mờ đoán được nhưng do nàng quá tin hắn, Kỷ Ninh là quan trọng nhất trong sự sống của nàng, nên nàng tuyệt đối không nghi ngờ hắn.
Thần Vương tra xét từ Dư Vi thì cuối cùng xác nhận là Kỷ Ninh đột phá Tâm Lực Thần Hồn pháp môn.
Thanh Hồ vội nói:
- May quá, ít ra bây giờ hắn chưa phải là Thuần Dương Chân Tiên.
- May?
Thần Vương nhìn xuống Thanh Hồ:
- Ngươi chưa hiểu đột phá Tâm Lực Thần Hồn pháp môn có ý nghĩa gì, trong tam giới có rất nhiều trở thành Thiên Thần Chân Tiên nhưng hai bàn tay đếm hết người ngộ ra Tâm Lực Thần Hồn pháp môn.
Thanh Hồ giật nảy mình.
- Nguyên Lão Nhân truyền dạy cho Kỷ Ninh, nhưng ta không ngờ mới ba năm hắn đã ngộ ra.
Con mắt khói dưới lớp áo đen của Thần Vương dường như lóe điện quang:
- Kỷ Ninh sớm nắm giữ lực lượng một tia kiếm, cảm ngộ kiếm đạo của hắn càng cao, đại thành kiếm đạo trở thành Thuần Dương Chân Tiên sẽ không có chút trắc trở gì, chỉ còn vấn đề về thời gian. Hắn ngộ ra Tâm Lực Thần Hồn pháp môn là chuyện vô cùng khó khăn, nhưng giờ hắn đã làm được bước khó khăn nhất.
Thần Vương nói:
- Hoàn toàn ngộ ra Tâm Lực Thần Hồn pháp môn thì hắn khống chế lực lượng Hình Thiên Thần sẽ nâng cao gấp mười, hai mươi lần lên đến trình độ hiện giờ. Nếu sau này Kỷ Ninh trở thành Thuần Dương Chân Tiên thì hắn thống lĩnh Tiên Nhân quân đoàn sẽ tăng vọt uy lực nữa.
Thần Vương rầu lo nói:
- Vậy thì Kỷ Ninh sẽ cực kỳ khó chơi, trận doanh của Nữ Oa có thêm một đòn sát thủ.
Cuộc chiến trận doanh hai phe là đạp từng bước, giành từng tấc đất.
Mỗi lần suy yếu đối phương một chút, nhiều lần như thế tích lũy thành ưu thế lớn. Giờ Chân Thần Đạo Tổ của hai phe đều không muốn ra tay, vì ai đều biết nếu đánh nhau sẽ tử thương nặng nề. Nhưng không thể tránh khỏi đại kiếp nạn này, bọn họ phải chiến. Vì vậy ngay từ đầu đã cố gắng tích lũy ưu thế.
Đám Thiên Thần Chân Tiên đấu nhau tranh khí vận.
Một khi đến cuối cùng phe nào phát hiện khí vận bên mình không còn cơ hội tranh đấu nữa thì sẽ phản công điên cuồng nhất, khi đó sẽ là đại quyết chiến.