Trường Thanh Kiếm Tiên rủa thầm:
- Đều tại Kỷ Ninh chết tiệt, nếu không phải biến số như hắn thì ta đã sớm giết Thất Diệu Thiên Thần, mang theo đại quân Vô Gian môn tiêu diệt đại quân Xích Minh giới vực. Chờ đi, Trường Thanh ta sẽ tu luyện biến càng mạnh đến khi nào giết được ngươi. Còn ba vị Yêu Thần Thôn Long sơn các ngươi nữa, ta sẽ giẫm hết dưới chân. Mặc Trúc Đạo Tổ? Hừ, chỉ là Đạo Tổ bình thường nhất, chờ ta thành Đạo Tổ thì ngươi cũng phải cúi đầu trước mặt ta!
Trường Thanh có dã tâm mãnh liệt, gã khác với Dư Vi.
Nhiều người nhóm Dư Vi trung thành với Thần Vương từ lâu, sau đó bị đưa đi chuyển kiếp vào các đại thế giới trong tam giới, tự do lớn lên nên phe trận doanh của Nữ Oa khó tìm được quỹ tích.
Trường Thanh Kiếm Tiên thật lâu trước kia bái sư Xích Minh Đạo Tổ, thuộc về phe trận doanh của Nữ Oa, nhưng gã luôn cố gắng mãi mà thực lực không tiến bộ. Xích Minh Đạo Tổ dạy dỗ đệ tử chỉ đến thế là cùng, trong khi Trường Thanh Kiếm Tiên khao khát thực lực, vì vậy gã bị dụ dỗ. Thần Vương dù gì là đệ tử duy nhất của vương mạnh nhất Vô Gian môn. Vương đã dung hợp thiên đạo, khi dạy dỗ Thần Vương càng không tầm thường.
Thần Vương dùng cách tương tự dạy đệ tử, nhưng các đệ tử này rất lợi hại. Trường Thanh bị hấp dẫn, trong thế giới mộng Thần Vương truyền dạy một số pháp môn lợi hại cho gã, còn tự mình giảng đạo. Đương nhiên Trường Thanh phải trả giá, cái giá đó là . . . rời khỏi trận doanh của Nữ Oa, đầu vào Vô Gian môn.
Trường Thanh không chút do dự lập tức bái vào môn hạ Thần Vương:
- Trận doanh của Nữ Oa? Mặc kệ là trận doanh gì, thực lực của ta cường đại mới là gốc!
Lòng hướng đạo của Trường Thanh Kiếm Tiên rất điên cuồng.
Xích Minh Đạo Tổ cũng phát hiện lòng hướng đạo của Trường Thanh Kiếm Tiên điên cuồng, cho rằng gã có hy vọng trở thành Đạo Tổ nhất dưới trướng của mình. Xích Minh Đạo Tổ không biết rằng Trường Thanh có lòng hướng đạo điên cuồng quá mức, xem như nhập ma, nên gã đầu phục Vô Gian môn.
Với Trường Thanh thì trận doanh của Nữ Oa hay Vô Gian môn chẳng là gì, bản thân gã mới là quan trọng nhất. Trong lòng Trường Thanh Kiếm Tiên có khao khát mãnh liệt sẽ có ngày gã giống Nữ Oa nương nương trở thành người mạnh nhất tam giới.
- Khi đó trận doanh của Nữ Oa, Vô Gian môn gì đó chỉ là chó má, ta mới là mạnh nhất!
Trường Thanh Kiếm Tiên chỉ có thể chôn giấu dã tâm mãnh liệt đó dưới đáy lòng. Trường Thanh Kiếm Tiên luôn theo đuổi, chưa từng bỏ cuộc vì dã tâm quá lớn này.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bầu trời nứt cái khe to, Vô Gian thành thu nhỏ bay vào trong khe to biến mất.
Kỷ Ninh đứng một mình trên tường thành nhìn theo Vô Gian thành:
- Bọn chúng đã đi.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn Bát Long Vân thành cực kỳ náo nhiệt, vì đại thắng khiến mấy ngàn vạn Tiên Nhân, một đống Thần Ma vui vẻ chúc mừng.
Một bóng người từ xa đi đến, là Hắc Bào Hạ Hoàng.
- Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh chào:
- Bệ hạ.
Hạ Hoàng cười nói:
- Kêu ta là Hạ Mang được rồi. Sức ảnh hưởng địa vị của ngươi bây giờ mạnh hơn ta nhiều, ta không mặt dày nhận tiếng hoàng đế nổi, e rằng các Thiên Thần Chân Tiên khác sẽ mắng ta mặt dày.
Kỷ Ninh nhẹ gật đầu.
Hạ Hoàng nói:
- Mọi ngươi đang rất vui, chiến tranh kết thúc, vẫn sống, còn giết vô số tiên ma của Vô Gian môn. Ngươi cũng nên đi chúc mừng, vui vẻ lên đi.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
- Không cần.
Hạ Hoàng không khuyên nhiều, gã cảm giác sau vụ Dư Vi thì khí chất của hắn thay đổi, gã biết chuyện đó đả kích hắn rất lớn.
Hạ Hoàng nói:
- Phải rồi, sau chiến tranh giới vực đại quân sẽ trở về đại thế giới của mình, các Tiên Nhân Đại Hạ chúng ta sẽ về vương đô. Các tiên ma đều ở vương đô, liên hợp càng dễ ứng đối Vô Gian môn hơn. Dù sao Thanh Hồ thống lĩnh đội Vô Gian môn lần này đại thương nguyên khí, không thể nào thẩm thấu quy mô lớn.
Hạ Hoàng mời:
- Ngươi thì sao? Cùng đi vương đô đi.
Hạ Hoàng rất hy vọng Kỷ Ninh ở hoàng cung. Thất Diệu Thiên Thần luôn cùng Kỷ Ninh tiến lui, một mình hắn đã đại biểu cho Hình Thiên Thần mạnh nhất và một Thất Diệu Thiên Thần, ngang bằng một nửa sức chiến đấu Xích Minh giới vực.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
- Không được, ta còn phải độ Thiên Thần kiếp, nơi khác không an toàn. Sợ là Vô Gian môn sẽ không để ta yên tâm độ kiếp, ta cần đến chỗ sư phụ.
Hạ Hoàng cười nói:
- Độ Thiên Thần kiếp? Ha ha, nên độ kiếp
Hạ Hoàng rất vui mừng, may mắn gã luôn thân thiện với Kỷ Ninh, đặc biệt chuyện Thiểu Viêm thị và hắn, gã đã luôn bênh vực hắn, còn tự mình giúp đỡ hắn. Những chuyện này đều tính là nhân tình, trong đại kiếp nạn vào phút then chốt mời Kỷ Ninh hỗ trợ thì hắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Xích Minh Đạo Tổ tự mình gặp bảy vị Thiên Thần Hồng Tuyết, Kỷ Ninh, khuyên nhủ:
- Kỷ Ninh, lần này ngươi và bảy vị nhóm Hồng Tuyết lập công lao rất lớn, cuối cùng Vô Gian môn chạy tán loạn, chúng ta sát rất nhiều. Được nhiều pháp bảo, những pháp bảo này nên thuộc về các ngươi, tại sao không cần?
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
- Không cần.
Thật sự không cần, vì Kỷ Ninh đã nhận được rất nhiều từ chiến tranh. Chờ khi hắn thành chủ nhân của Trích Tinh phủ thì không thiếu mấy thứ như vậy.
- Ha ha ha! Ta biết ngươi sắp độ Thiên Thần kiếp.
Xích Minh Đạo Tổ cười nói:
- Chờ ngươi thành Thiên Thần, có thể tu luyện Bát Cửu Huyền Công đến đệ cửu chuyển, sẽ cần chút Đại La tiên đan lợi hại. Không nói cái khác, ngươi tu luyện Bát Cửu Huyền Công đến đệ cửu chuyển cần số lượng Đại La tiên đan bao nhiêu ta bao hết. Nhưng ta cần chuẩn bị một lúc, đợi khi Thiên Thần kiếp của ngươi đến ta sẽ đưa đi.
Kỷ Ninh kinh ngạc nói:
- Cái này . . .
Món quà này rất lớn, pháp bảo trên chiến trường tuy nhiều nhưng cộng lại không đủ để tu luyện Bát Cửu Huyền Công đến đệ cửu chuyển.
Một lão nhân râu tóc bạc phơ bỗng xuất hiện:
- Đồ nhi hãy nhận đi, lần này ngươi giúp đỡ Xích Minh rất nhiều, cứ yên lòng nhận.
Kỷ Ninh cung kính chào:
- Sư phụ.
- Sư phụ của ngươi đã nói đến vậy thì ngươi hãy nhận chút lòng thành của ta.
Xích Minh Đạo Tổ thật sự cảm kích Kỷ Ninh, lão nghe Bồ Đề nói hắn kế thừa truyền thừa của Tam Thọ Đạo Nhân, Thất Diệu Thiên Thần đi theo hắn. Trong chiến tranh lần này nếu không nhờ Kỷ Ninh và Thất Diệu Thiên Thần thì đã sớm thua.
Tổn thất rất thảm thiết, so sánh với điều đó thì Đại La tiên đan dù quý giá nhưng Xích Minh Đạo Tổ là Chân Thần dựng dục từ trong hỗn độn dư sức cung cấp.
Kỷ Ninh không từ chối nữa:
- Vâng.