Mãng Hoang Kỷ

Chương 1022: Chương 1022: Bí tân của tam giới (1)




Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh, hỏi:

- Ngươi đã sắp xếp xong hết chưa? Rồi thì theo ta về Phương Thốn sơn chuẩn bị độ Thiên Thần kiếp.

Kỷ Ninh cung kính nói:

- Đã sắp xếp xong, tùy thời có thể đi.

Kỷ Ninh đã từ biệt sư phụ Điện Tài Tiên Nhân, huynh đệ sống chết Thông Hợp, Vạn Thú. Điện Tài Tiên Nhân, Thông Hợp, Vạn Thú, Phong Điên có tình cảm rất sâu với Kỷ Ninh, nhưng nơi độ kiếp an toàn nhất là ở Phương Thốn sơn, Đạo Tổ khác khó đi chỗ đó.

Kỷ Ninh không có quyền mang nhóm Thông Hợp cùng đi Phương Thốn sơn, nên đành từ biệt, giờ đám Điện Tài Tiên Nhân đi theo Hạ Hoàng vào vương đô ở, sau này dễ gặp mặt.

Bồ Đề vung tay lên:

- Đã sắp xếp xong thì đi thôi. Xích Minh hãy chuẩn bị Đại La tiên đan mau lên, khi nào chuẩn bị xong thì tìm ta, ta sẽ đến chỗ ngươi lấy.

Vèo!

Trong đại điện xuất hiện vòng xoáy không gian u ám, Bồ Đề mang theo Kỷ Ninh, Thất Diệu Thiên Thần đi vào vòng xoáy không gian.

Xích Minh Đạo Tổ vuốt râu suy tư, đã bảo đảm rồi thì phải làm được:

- Xem ra sắp độ Thiên Thần kiếp, phải lo chuẩn bị Đại La tiên đan ngay. Còn cần đi chỗ Tam Thanh Đạo Nhân một chuyến, chỗ đó có nhiều tiên đan nhất, lấy chút báu vật trao đổi là được.

Xích Minh Đạo Tổ vuốt râu, tâm tình tốt đẹp, ít ra giới vực của lão đã thắng.

Vòng xoáy không gian đi thẳng hướng bầu trời Phương Thốn sơn.

Bồ Đề xuất hiện trên cao dặn dò:

- Kỷ Ninh, Hồng Tuyết, hãy đi theo ta.

- Vâng!

Kỷ Ninh, Hồng Tuyết Thiên Thần ngoan ngoãn đi cùng Bồ Đề. Sáu vị Tuyết Hạt Thiên Thần, Nguyên Quang Thiên Thần thì tạm vào Thủy phủ.

Trong một đạo quan trên Phương Thốn sơn.

Bồ Đề nhẹ nhàng đáp xuống, ngồi xếp bằng.

Kỷ Ninh, Hồng Tuyết ngoan ngoãn đứng một bên.

- Hồng Tuyết.

Bồ Đề nhìn Hồng Tuyết Thiên Thần, mỉm cười nói:

- Lần trước ta thấy ngươi ra tay tại Tịch Diệt chi vực dường như không chạm đến ngưỡng cửa thời không.

Hồng Tuyết Thiên Thần cung kính nói:

- Qua trận chiến ấy vãn bối đặc biệt xem lão tổ ra tay mới có cảm ngộ, kết hợp lực lượng thời gian và không gian thành một, tìm được ngưỡng cửa thời không.

Bồ Đề hiểu ra, lão ra tay tất nhiên ẩn chứa vô tận ảo diệu về thời không.

Hồng Tuyết Thiên Thần tiềm tu ức vạn năm chỉ còn thiếu một bước vào ngưỡng cửa, trải qua đại chiến sống chết lại thấy Bồ Đề ra tay nên gã có điều lĩnh ngộ không có gì kỳ.

Bồ Đề cười tủm tỉm nhìn Hồng Tuyết Thiên Thần, hỏi:

- Ngươi có biết trong tam giới thì ai có thành tựu thời không cao nhất không?

- Ta từng nghe phủ chủ nói.

Hồng Tuyết Thiên Thần cung kính đáp:

- Lão tổ đến vô ảnh đi vô tung, thậm chí Tà Nguyệt đại thế giới cũng mở trong tầng không gian khác. Về khống chết thời không thì tam giới cho rằng lão tổ là số một.

Bồ Đề cảm thán thổn thức:

- Tam Thọ rất xem trọng ngươi, cái gì cũng nói cho ngươi. Đúng vậy, Tà Nguyệt đại thế giới của ta không chung tầng không gian với thế giới khác trong tam giới, nên các Đạo Tổ không cách nào tìm ra.

Kỷ Ninh hỏi tới:

- Sư phụ, cái gì gọi là không chung tầng không gian?

Bồ Đề, Hồng Tuyết đều bước vào cánh cửa thời không.

Còn Kỷ Ninh? Hắn chưa ngộ ra hai đại đạo thời gian chi đạo, không gian chi đạo thì càng đừng nói bước vào cánh cửa thời không.

Bồ Đề cười nhìn Kỷ Ninh:

- Ngươi từng thấy bánh ngàn lớp chưa?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Đã thấy.

Bồ Đề cười cười:

- Thế giới khác trong tam giới sinh hoạt bên trên bánh ngàn lớp, Tà Nguyệt đại thế giới của ta nằm trong một lớp bánh. Bình thường các loại độn thuật, na di đều ở mặt trên cùng bánh ngàn lớp nên làm sao cũng không thể vào Tà Nguyệt đại thế giới của ta được.

Kỷ Ninh hiểu ra:

- Chẳng ngờ không gian có thể chia ra nhiều lớp.

Bồ Đề gật gù:

- Thiên địa ảo diệu rất là thần kỳ.

Kỷ Ninh hỏi dồn:

- Nếu đúng vậy thì Tà Nguyệt đại thế giới an toàn nhất rồi, trừ sư phụ ra không Đạo Tổ nào vào được, vậy là chỗ này hoàn toàn có thể tránh khỏi hạo kiếp.

Bồ Đề lắc đầu nói:

- Không, không tránh khỏi được, bây giờ tránh thoát nhưng về sau vẫn không thể.

Kỷ Ninh hỏi:

- Tại sao thế? Rõ ràng bọn họ không thể đến đây thì vì sao vẫn không tránh khỏi hạo kiếp?

Bồ Đề suy tư một lúc, lắc đầu nói:

- Bây giờ ta không thể trả lời ngươi, vì chính ta cũng có nhiều điều không hiểu. Nhưng ta có thể cảm ứng vận mệnh trong vô hình, bất cứ sinh linh nào trong tam giới đều không thể tránh khỏi hạo kiếp này. Được rồi Kỷ Ninh, giờ ngươi đã thành Thuần Dương Chân Tiên, ta sẽ nói cho ngươi biết nhiều bí mật trong tam giới. Nhưng thứ gì ta không biết thì không cách nào nói, ngươi chỉ cần nhớ một điều là thế giới vô tận này rất bí ẩn. Dù là Nữ Oa nương nương năm xưa cũng quyết định vào hỗn độn vô tận tìm kiếm.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Hồng Tuyết.

Bồ Đề nhìn hướng Hồng Tuyết Thiên Thần:

- Ta có nhiều môn tuyệt học đều có truyền nhân, chỉ có tuyệt học thời không mà ta đắc ý nhất thì luôn không có truyền nhân thích hợp, ngươi có đồng ý bái ta làm sư không?

Hồng Tuyết Thiên Thần giật nảy mình sau đó mừng rỡ vội quỳ xuống:

- Đệ tử bái kiến sư phụ!

Bồ Đề cười phá lên:

- Ha ha ha! Đứng dậy đi.

Hồng Tuyết Thiên Thần hành lễ hướng Kỷ Ninh:

- Sư đệ kính chào sư huynh.

Kỷ Ninh bất ngờ, Hồng Tuyết Thiên Thần sinh ra từ thuở khai thiên tích địa, hắn luôn tôn kính gọi tiền bối.

Kỷ Ninh nói:

- Tiền bối kêu ta là sư huynh nghe kỳ kỳ.

Bồ Đề mỉm cười nhìn hai đệ tử, tâm tình siêu tốt:

- Các ngươi thích gọi gì thì gọi đi.

Đầu tiên là đệ tử Kỷ Ninh đệ tử thực lực tiến bộ kinh người, thứ hai là tuyệt học mạnh nhất đã có truyền nhân.

Bồ Đề cười nói:

- Kỷ Ninh bái vào môn hạ của ta đã nhiều năm, sợ là hắn không biết sư huynh của mình thực lực mạnh yếu thế nào.

Kỷ Ninh cung kính nói:

- Đúng là đệ tử không hiểu rõ.

Sư phụ có mười chín đệ tử trong môn hạ, tính luôn Hồng Tuyết mới nhất là hai mươi. Tính từ đại đệ tử xuống Kỷ Ninh biết tên của vị sư huynh, sư tỷ nhưng không rõ ràng thực lực thật sự thế nào.

Bồ Đề nói:

- Kỷ Ninh, bây giờ thực lực của ngươi đã tăng lên, còn Hồng Tuyết thì chỉ kém một chút là thành Đạo Tổ. Hơn nữa trong hạo kiếp này ta cứ cảm thấy có nguy hiểm ẩn giấu. Sau này đồng môn các ngươi phải hỗ trợ nhau. Các đệ tử môn hạ của ta có bốn người đến đẳng cấp Chân Thần Đạo Tổ.

Kỷ Ninh, Hồng Tuyết giật mình kêu lên:

- Bốn vị?

Bồ Đề tiếp tục bảo:

- Đầu tiên là đại đệ tử của ta, tức là Tiều Phu đốn cây trên núi ngoài sơn môn. Bình thường khi tu hành có gì thắc mắc các ngươi có thể đi hỏi, thực lực của hắn giỏi nhất trong các đệ tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.