Mãng Hoang Kỷ

Chương 901: Chương 901: Sát cơ (2)




...

- Không thể tưởng tượng nổi.

Thông Hợp Thiên Tiên tránh được một kiếp, cũng bị Kỷ Ninh làm cho rung động rồi, nhất thời tư vị trong nội tâm phức tạp vô cùng.

- Trốn chỗ nào!

Thông Hợp Thiên Tiên lập tức tỉnh táo lại, nộ quát một tiếng điều khiển Tuyệt Kiếm Tiên cũng đi truy sát Thiên Tiên chạy trốn.

Dư Vi , Điện Tài tiên nhân đuổi theo phía sau cũng bị chấn động.

Hai người bọn họ vừa mừng vừa sợ.

Kinh hãi, phải.. thực lực Kỷ Ninh mạnh thật! Quá mạnh mẽ!

Mừng chính là... Thực lực của Kỷ Ninh càng cường càng tốt!

Thế cục thoáng cái đã nghịch chuyển, trước đó mười tám Thiên Tiên chà đạp vây giết Thông Hợp Thiên Tiên, bây giờ bọn họ lại trở thành người đi truy giết đám Thiên Tiên này.

- Giết.

Kỷ Ninh không lưu tình một chút nào, hắn vừa mới bắt đầu một kiếm chỉ toàn lực liền quét ngang sáu Thiên Tiên, về sau lại giết được năm Thiên Tiên nữa, hiện tại chỉ còn bảy Thiên Tiên mà thôi.

Ba Đầu Sáu Tay! Trích Tinh Thủ!

Sáu đạo kiếm chỉ tung hoành trời cao, quét ngang tứ phương.

- Chết.

Thông Hợp Thiên Tiên cũng thao túng Tuyệt Tiên Kiếm truy sát.

- Đại kiếp nạn buông xuống, hôm qua ta giết người, hôm nay người giết ta.

Một Thiên Tiên gày gò khi pháp bảo văng đi đồng thời cũng nhắm mắt lại, trong mắt chỉ còn lại sự bình tĩnh. Trong đại kiếp lần này của Tam Giới, mặc dù là Kỷ Ninh, Thông Hợp Thiên Tiên hay Dư Vi mỗi người cũng chuẩn bị tinh thần sẽ chết.

Cho nên phải bắt lấy từng cơ hội, lúc địch nhân suy yếu, không lưu tình một chút nào.

Sát! Sát! Sát!

Từng tên Thiên Tiên ngã xuống, trong sáu đạo kiếm chỉ của Kỷ Ninh như trước có một đạo tập kích về phía Tử Thảo Thiên Tiên.

- Bành ~~~.

ánh sáng màu xanh ngoài thân Tử Thảo Thiên Tiên vậy mà lại lần nữa kháng trụ được.

Nhưng lần này lục đạo kiếm chỉ của Kỷ Ninh mới giết được có ba Thiên Tiên, ngoại trừ Tử Thảo Thiên Tiên ra, còn hai người vẫn sống sót.

- Ta nhất định phải sống, phải sống.

Một gã Thiên Tiên mắt tam giác khuôn mặt vặn vẹo, ánh mắt khủng bố, chung quanh hắn đột nhiên xuất hiện một tiên phủ, bản thân hắn đã biến mất không thấy gì nữa rồi.

Còn có một Thiên Tiên cũng trốn vào bên trong tiên phủ.

- Giết.

Tuyệt Tiên Kiếm cũng giết một người Thiên Tiên.

Trong phút chốc...

Giữa không trung toàn bộ mười tám Thiên Tiên chỉ còn lại ba người cuối cùng, theo thứ tự là Tử Thảo Thiên Tiên cùng với hai người trốn vào tiên phủ.

- Ngu xuẩn.

Tử Thảo Thiên Tiên thấy thế không khỏi thầm mắng, bọn hắn có tình báo kỹ càng, đã sớm biết lúc trước Kỷ Ninh giết chết hai gã Thiên Tiên của Thiếu Viêm tộc, khi chém giết gã Kim Chung Thiên Tiên đã đoạt được Thần Chung. Hôm nay An Thiền thành gặp nguy hiểm trùng trùng, chỉ cần Kỷ Ninh không ngốc nhất định sẽ cấp Thần Chung cho đạo lữ của hắn hoặc là sư phụ, cái Thần Chung chính là có thể trấn áp đấy.

- Sư tỷ.

Kỷ Ninh truyền âm quát.

- Thu.

Dư Vi lúc này vung tay lên một chiếc Thần Chung bay ra, Thần Chung nhanh chóng biến lớn, phảng phất như một ngọn núi nhỏ lơ lửng, cuối cùng không gian vặn vẹo hai tiên phủ không hề có sức phản kháng trực tiếp được thu vào trong, Thần Chung thu nhỏ lại về tay Dư Vi.

Kỷ Ninh cười cười.

Cái Thần Chung chính là bảo vật trấn tộc của Thiếu Viêm tộc, ngoại trừ tháp Trấn Giới ra, cái Thần Chung này trọng yếu nhất rồi. Nhưng pháp bảo 'Thuần Dương' phải Thiên Tiên mới có thể sử dụng, vừa đến An Thiền thành sắp gặp phải nguy hiểm, đại kiếp nạn thứ hai phủ xuống, Kỷ Ninh như thế nào chỉ lo bản thân, tất nhiên phải nghĩ biện pháp để thực lực mấy người quan trọng của mình tăng lên, nên đưa Thần Chung cho Dư Vi.

Hai Thiên Tiên trốn vào tiên phủ muốn tranh thủ chút thời gian, dễ dàng dùng Đại Na Di đạo phù.

Nếu như đám Kỷ Ninh không có Thần Chung trấn áp, chỉ sợ thật đúng là bọn họ có thể chạy thoát, dù sao phá không mở ra tiên phủ, hai cái tiên phủ như là hai cái bùa hộ mệnh của hai Thiên Tiên, uy năng có chút rất cao minh. Nhưng Kỷ Ninh bọn hắn có Thần Chung, hai tên Thiên Tiên trốn vào tiên phủ, bản thân tiên phủ không có phản kháng, đơn giản bị thu vào Thần Chung, trong phạm vi bao phủ của Thần Chung cấm hết thảy không gian, một khi bị trấn áp căn bản không cách nào trốn.

Cho nên Tử Thảo Thiên Tiên nói bọn họ ngu xuẩn.

Có thể hai tên Thiên Tiên làm sao không biết điểm ấy? Bọn hắn rơi vào tuyệt cảnh hẳn phải chết ở đây, chỉ là đang đánh bạc mà thôi. Bọn hắn đánh bạc Kỷ Ninh rất ích kỷ, không có đưa Thần Chung cho người khác.

...

- Chỉ còn lại có mình ngươi.

Ánh mắt Kỷ Ninh rơi vào trên người Tử Thảo Thiên Tiên, chỉ thấy sáu đạo kiếm chỉ đồng thời vạch phá bầu trời, hướng về Tử Thảo Thiên Tiên, nói thì chậm chạp, kì thực bọn họ giao thủ rất nhanh, thật đúng nhanh như thiểm điện.

- Ngươi không thể giết ta!

Tử Thảo Thiên Tiên hoảng sợ vạn phần, trốn ở đâu bì kịp được kiếm chỉ cực nhanh?

Sáu đạo kiếm chỉ tung hoành Thiên Địa, xuyên qua hư không, theo từng phương hướng đồng thời tới.

- Dừng tay!

Một tiếng thét ẩn chứa pháp lực Thuần Dương vang lên.

Bành!

Kèm theo đó bên ngoài đại trận bị phá vỡ ầm ầm, tiếng rống giận dữ vang vọng bên tai Kỷ Ninh.

- Rầm rầm rầm rầm rầm rầm! ! ! ! ! !

sáu đạo kiếm chỉ đồng thời tập kích trên người Tử Thảo Thiên Tiên, ánh sáng màu xanh rốt cuộc ngăn cản không nổi, ầm ầm nghiền nát, dưới sự công kích của sáu đạo kiếm chỉ, Tử Thảo Thiên Tiên lúc này đã hóa thành bột mịn, lập tức vong mạng!

Vương đô Đại Hạ, đại sảnh Thiên Mang điện tỏa ra tầng hào quang đỏ sậm.

Hạ Hoàng áo đen ngồi ở hoàng tọa phía trên cao, đang ngồi phía duới là ba tuớng quân mặc giáp khải màu vàng kim chói mắt, hơi thở ai cũng hùng hồn không thua gì Hạ Hoàng, hiển nhiên cũng là Thiên Thần Chân Tiên. Ba người bọn họ ngồi thẳng tắp, khí thế trang nghiêm, có thể làm cho Thiên Thần Chân Tiên tựa như quân đội binh sỹ, đối với hoàng tộc Thượng cổ mà nói là chuyện rất đơn giản.

- Xôn xao~~.

Giữa không trung một vài hình ảnh đang lơ lửng, đúng là một vài hình ảnh dò xét được từ truờng cảnh giao chiến. Hạ Hoàng khống chế thế giới Đại Hạ vô cùng lợi hại, một khi có Thiên Tiên đột phá đều bị phát hiện.

- Hạ Mang công tử, lần này Vô Gian môn đúng là đánh giá cao hoàng tộc thượng cổ ta, mới chỉ thăm dò một thoáng mà phái ra hai nghìn đạo nhân mã. Nơi giao chiến quá nhiều… ngươi đều không thể dò xét từng cái đến đựơc.

Lão giả có bộ râu dài đỏ như lửa phía dưới cười nói, trong đôi mắt ẩn ẩn hoả diễm.

- Ta cũng không có nhiều pháp bảo Thuần Dương có thể dò được hai nghìn nơi giao chiến.

Hạ Hoàng cũng mỉm cười, giữa không trung cũng chỉ có mấy trăm hình ảnh, đây đã là cực hạn khi đồng thời dò xét các địa phương khác nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.