Mãng Hoang Kỷ

Chương 151: Chương 151: Sâu không thấy đáy (2)




Một gã thiếu niên cao lớn cởi trần mang ánh mắt bất bình nói:

- Chúng ta là người ở Kỷ tộc Tông Phủ nên mạnh hơn nhiều cái tên Kỷ Ninh ở Kỷ tộc tứ phủ kia! Sáu người chúng ta lại còn là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ ở Kỷ tộc Tông Phủ. Bảo chúng ta đến luận bàn chút ít thì còn nghe tạm. Đằng này lại bắt chúng ta đến 'bái kiến' rồi để tên Kỷ Ninh kia 'chỉ điểm' ư? Lại còn muốn chúng ta cung kính ư?

- Câm miệng.

Một thanh niên có mặt mũi khôi ngô mở miệng quát.

- Tông chủ đã căn dặn, phải cung kính mà xưng hô công tử Kỷ Ninh.

- Được rồi, được rồi, thì công tử Kỷ Ninh.

Tên thiếu niên cao lớn không nhịn được nói:

- Chúng ta thì đã đành. Nhưng Kỷ Mặc, ngươi lại là thiên tài tuyệt thế đứng đầu thế hệ trẻ ở Kỷ tộc Tông Phủ, mười lăm tuổi đã bước vào Tiên Thiên, tuyệt học trấn tộc 'Vạn Kiếm Khúc' của Kỷ tộc cũng đã sớm đại thành rồi. Tên Kỷ Ninh này...công tử Kỷ Ninh này tuy đạt Tiên Thiên sớm hơn ngươi vài năm nhưng cùng lắm thì cũng chỉ luận bàn mà thôi. Làm sao ngươi phải đi bái kiến rồi nhờ hắn chỉ điểm được?

- Kỷ Mặc.

Một cô gái mặc áo đen nói:

- Đồng Chiêm nói không sai. Lần này vì tông chủ dặn dò nên chúng ta không ai dám trái lời. Nhưng tận đấy lòng mọi người đều không phục, chúng ta đều là những kẻ ưu tú nhất ở thế hệ trẻ. Tên Kỷ Ninh này...công tử Kỷ Ninh này cũng chỉ là Kỷ tộc Tây Phủ mà thôi. Dù thiên tài thì cũng chỉ mạnh hơn chúng ta chút ít thôi. Làm sao có tư cách để chúng ta phải đi bái kiến được.

- Ngừng lại được rồi.

Thanh niên khôi ngô mang ánh mắt như nước nhìn xung quanh, năm tên thanh niên khác đều bình tĩnh lại.

Không phải bàn cãi, Kỷ Mặc chính là người đứng đầu trong thế hệ trẻ ở Kỷ tộc Tông Phủ, hơn nữa từ nhỏ đã theo Ảnh bà bà, cho nên địa vị của Kỷ Mặc cũng khá đặc biệt...Rất nhiều người đều đã đoán định, sau này Kỷ Mặc chính là người kế nhiệm chức Phủ chủ của Kỷ tộc Tông Phủ.

- Các ngươi cũng đều biết vì sao ta phải theo Ảnh bà bà đó.

Kỷ Mặc chậm rãi nói.

- Ừ.

Năm tên thanh niên đều mang ánh mắt sùng bái.

Ảnh bà bà...

Có hai nhân vật đứng cao nhất ở toàn bộ Kỷ tộc, một là tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa! Một người khác chính là Ảnh bà bà! Ảnh bà bà là thân muội muôi (em gái ruột) của Kỷ Cửu Hỏa, cùng là một bà cụ đã sống gần bốn trăm năm. Thế nhưng chắc chắn rằng bà ta cũng đã bước vào Tử Phủ tu sĩ được hơn ba trăm năm rồi.

Hai người bon họ là hai Tử Phủ tu sĩ được Kỷ tộc công khai.

Về phần âm thầm hay không có những Tử Phủ tu sĩ khác thì cũng khó có thể biết được. Đương nhiên mỗi bộ tộc đều phải che dấu thủ đoạn nào đó làm con át chủ bài, hư hư thực thực thì mới có thể tồn tại lâu dài được.

- Ảnh bà bà tự tay dạy ta kiếm pháp.

Kỷ Mặc nhẹ nhàng nói:

- Vậy mà kiếm pháp của ta kém không biết bao nhiêu lần khi so sánh với Ảnh bà bà. Các ngươi không biết vì sao sáu người chúng ta lại bị tông chủ phái tới hồ Dực Xà này bái kiến Kỷ Ninh sao?

- Nghe nói là Đông phủ, Bắc phủ, Nam phủ đều đã phái những đệ tử thế hệ trẻ tới bái kiến qua công tử Kỷ Ninh. Cho nên Tông Phủ chúng ta cũng phải phái sáu người đi.

- Sai.

Kỷ Mặc nhẹ nhàng lắc đầu.

- Tông Phủ chúng ta chính là gốc rễ của Kỷ tộc. Tộc trưởng, Ảnh bà bà đều là người ở Tông Phủ chúng ta đó.

Kỷ Mặc nói:

- Tông Phủ của chúng ta cũng chiếm nhiều lãnh địa nhất. Số lượng Tiên Thiên Sinh Linh cũng nhiều hơn hẳn bốn phủ khác. Đến Xích Giáp Vệ cũng trú đóng ở Tông Phủ chúng ta. Vậy thì vì sao Tông Phủ chúng ta phải phái người đi học ở phủ khác?

- Vậy thì vì sao?

Nguyên một đám nhìn Kỷ Mặc.

Kỷ Mặc nhẹ nhàng nói:

- Bởi vì một năm trước, Ảnh bà bà đã tới hồ Dực Xà một chuyến.

- Ảnh bà bà đến hồ Dực Xà?

Năm tên thanh niên khác lập tức cảm thấy trong lòng nhiều nghi vấn.

Kỷ Mặc nói:

- Tộc trưởng đã từng cực kỳ khen ngợi công tử Kỷ Ninh. Thậm chí còn cho rằng công tử Kỷ Ninh sau này nhất định sẽ là người đứng đầu Kỷ tộc ta! Cho nên Ảnh bà bà mới tới hồ Dực Xà để đích thân xem xét năng lực của Kỷ Ninh...

- Như thế nào?

- Ảnh bà bà đã nói gì?

Từng tên đều mang ánh mắt mong chờ nhìn Kỷ Mặc.

Trong mắt Kỷ Mặc hiện lên chút vẻ đặc biệt, chậm rãi nói:

- Sau khi Ảnh bà bà trở về, ta cố gắng hỏi xem ta so sánh với công tử Kỷ Ninh thì thế nào. Ảnh bà bà chỉ nói là không thể so sánh, không thể so sánh. Ta tiếp tục gặng hỏi về kiếm pháp của công tử Kỷ Ninh này đã đạt tới cấp độ gì rồi thì Ảnh bà bà chỉ nói đúng một câu: Sâu không thấy đáy!

- Sâu không thấy đáy!

Năm tên thanh niên khiếp sợ. Làm cho Ảnh bà bà nói những lời như thế thì kiếm pháp của Kỷ Ninh đáng sợ đến mức nảo?

- Chư vị, mời xuống thuyền.

Người chèo thuyền lớn tiếng.

Lúc này sáu người bọn họ mới nhìn ra thuyền đã cập bờ rồi. Xa xa từng kiến trúc nối tiếp nhau, cảnh sắc đẹp không thể tả nổi. Tất cả làm sáu người bọn họ cũng không khỏi sợ hãi thán phục. Kỷ Mặc sáng mắt lên:

- Nơi này chính là nơi Kỷ Ninh ở?

Sáu tên thanh niên đến từ Kỷ tộc Tông Phủ đều xuống thuyền. Trên đảo cũng có bốn người đi tới, đi đầu là một cô gái xinh đẹp ăn mặc giản dị, đi bên cạnh còn có một thiếu niên đồ đen, phía sau là hai gã Xích Giáp Vệ. Tổng cộng có hơn trăm tên Xích Giáp Vệ được Kỷ Cửu Hỏa đặc biệt bố trí ở trên đảo.

- Có phải cô chính là quản sự Thu Diệp.

Kỷ Mặc dẫn đầu sáu người tiến lên, trên tay xuất hiện một tấm da thú có viết vài dòng chữ.

- Ta theo lệnh của Phủ chủ tới đây bái kiến công tử Kỷ Ninh.

- Sao?

Thu Diệp nhận tấm da thú.

Những việc vụn vặt lớn nhỏ trên đảo Minh Tâm đều do Thu Diệp chịu trách nhiệm quản lý. Thu Diệp cũng chính là tổng quản sự do Kỷ Ninh đích thân chỉ ra.

Sau khi xem qua tấm da thú, Thu Diệp lập tức ngẩng đầu lên mỉm cười nói:

- Lúc trước ta cũng đã nhận được tin về việc Tông Phủ sẽ cử sáu người tài giỏi tới đây. Mời chư vị theo ta.

- Chúng ta đến bái kiến công tử Kỷ Ninh. Không biết công tử Kỷ Ninh khi nào mới ra gặp chúng ta?

Trong lúc sáu tên thanh niên đi theo Thu Diệp đều cố hỏi.

Nghe thấy thế thì Thu Diệp đáp:

- Xin chư vị đừng nóng vội. Hôm nay nhất định có thể được gặp công tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.