Mãng Hoang Kỷ

Chương 861: Chương 861: Tâm lực sơ hiện (1)




Bọn hắn đứng đấy nhìn hình ảnh hiện ra trong tấm gương lơ lửng phía trước. Đó chính là hình ảnh Kỷ Ninh đang giao thủ với đội hành động đặc biệt của vùng hư không thứ ba.

- Vậy mà Bối Nạp Nhĩ tự mình ra tay.

Chiến sĩ sừng cong mặc áo choàng vàng giận dữ nói:

- Thật là hèn hạ, hắn xuất thủ, thì quân đoàn số một chúng ta sẽ xuất động không công mất.

- Tên dị tộc này rất dẻo dai mạnh mẽ, nói không chừng sẽ chống đỡ được tới lúc chúng ta đến.

- Đây là mệnh lệnh của Mẫu Hoàng, quân đoàn số một chúng ta cần phải bắt được tên dị tộc này.

Quân đoàn số một cường đại đâu có để trong mắt đội hành động đặc biệt của vùng hư không thứ ba.

- Nhanh lên.

Tên tướng quân cũng không nhịn được nữa, vội thúc giục:

- Chúng ta cần bắt sống dị tộc này.

Khó có khi được Mẫu Hoàng hạ lệnh, đương nhiên bọn hắn phải cố gắng biểu hiện cho tốt.



Hư không trong thủy phủ.

- Thần lực của Kỷ Ninh e rằng đã tiêu hao hầu như không còn rồi, một khi không còn thần lực sẽ rơi vào tay địch nhân. Tóc đỏ, ngươi tự mình ra tay, diệt sát toàn bộ bọn chúng, sau đó trở về thế giới của chúng ta, chuẩn bị nghênh đó chủ nhân thế giới Đoạn Giác này.

Hoàng Mao Đại Hùng nói.

- Được.

- Tốt.

Mọi người đều gật đầu đồng ý.

Bọn họ hiểu rất rõ, chiến đấu trong tuyệt cảnh thật sự có thể ma luyện đạo tâm rất tốt. Nhưng bọn hắn còn chưa biết, tâm lực của Kỷ Ninh đã từ tầng thứ hai ‘Băng Tâm’ quá độ lên tầng thứ ba ‘Chúa Tể’ rồi.



Trong vùng hư không ở vực Tịch Diệt, trùng trùng điệp điệp chiến sĩ áo choàng đen đang quan sát trận chiến cách đó không xa. Nơi đó thống lĩnh của bọn hăn, gã chiến sĩ mang áo choàng tím đã hoàn toàn chế trụ tên dị tộc kia.

- Không được rồi, thần lực còn lại không tới một phần mười.

Kỷ Ninh không cam lòng, thật sự không cam lòng, trường tiên của đối phương như long xà từ bốn phương tám hướng đánh tới đã hoàn toàn áp chế mình, thật sự không có biện pháp rồi sao?

- Hừ.

Gã thống lĩnh mang áo choàng tím có thể cảm nhận được nội tâm tên dị tộc này đã bắt đầu trở nên nôn nóng, gã mơ hồ cảm thấy đây chỉ là sự vùng vẫy cuối cùng của đối phương:

- Xem ra, hắn không trụ được nữa rồi.

- Chết đi!

Kỷ Ninh bỗng nhiên gầm lên.

Hắn không hề tiết kiệm thần lực nữa, mà điên cuồng truyền vào hai tay, toàn lực truyền vào! Đồng thời thi triển bí thuật dung nhập cả nguyên lực trong cơ thể vào hết lòng bàn tay, hiện tại Kỷ Ninh chỉ có một tín niệm… Liều một cái giá lớn, phát huy thực lực tới đỉnh phong nhất.

Thật ra thì dù có điên cuồng như vậy, thực lực Kỷ Ninh cũng chỉ tăng lên được ba thành mà thôi.

- Phá...!

Sáu cánh tay Kỷ Ninh bắn ra sáu đạo kiếm quang.

Trong ánh mắt bình tĩnh của Kỷ Ninh ẩn hiện hào quang, đó chính là hào quang của sinh mệnh được thiêu đốt lên trong thời khắc cuối cùng, tất cả tâm trí của Kỷ Ninh đều hội tụ vào trong kiếm.

Bành! Bành! Bành! Bành!

Mấy tiếng nổ đồng thời vang lên.

Trong sáu đạo kiếm chỉ Kỷ Ninh đâm ra, có bốn đạo va chạm với bốn ngọn roi, sau tiếng nổ mạnh, mấy ngọn roi màu bạc bị chấn bay đi, mà ngón tay Kỷ Ninh vẫn đâm tới trước như cũ.

- Cái gì!

Gã thống lĩnh áo choàng tím trọn tròn con mắt:

- Sao lại có thể?

- Không thể nào!

Ngàn tên chiến sĩ sừng cong áo choàng đen đang xem cuộc chiến cũng kinh ngạc khi chứng kiến màn này, bọn chúng cũng có thể cảm giác được Kỷ Ninh đang vùng vẫy giãy chết, hơn nữa đang hoàn toàn bị áp chế, làm thế nào mà cuối cùng có thể bộc phát ra lực công kích vượt qua cả thống lĩnh bọn chúng, chính diện đánh bay binh khí của gã thống lĩnh.



- Cái này, sao có thể như vậy?

Không gian hư vô bên trong thủy phủ, Hoàng Mao Đại Hùng đang một mực chú ý tới bên ngoài cũng kinh ngạc vạn phần.

Nếu như nói ai nắm rõ thực lực của Kỷ Ninh nhất, sợ chỉ có Hoàng Mao Đại Hùng mà thôi.

Hắn biết rõ thủ đoạn của Kỷ Ninh, trước đó đã là cực hạn của Kỷ Ninh rồi, cho dù có liều mạng tối đa cũng chỉ gia tăng được hai ba thành thực lực. Còn kém không ít so với gã thống lĩnh mặc áo choàng tím kia. Như thế nào mà thoáng cái đã đánh bay ngọn roi màu bạc của đối phương được?

- Tại sao có thể như vậy?

- Không có đạo lý.

- Không thể nào?

Hoàng Mao Đại Hùng không thể lý giải được:

- Đây không phải là Tam Giới, không có cách nào cảm ngộ. Cho nên dù cảnh giới Đạo có tăng lên, cũng không thể trợ giúp cho thực lực. Hơn nữa hiện tại hắn đang chiến đấu, thần lực tiêu hao càng lớn, không thể có khả năng đột phá đến tầng mười bảy Xích Minh Cửu Thiên Đồ. Với lại hắn cũng mới đột phá tầng mười sáu không bao lâu trước.

Đột phá thần thể? Không có khả năng.

Đột phá cảnh giới Đạo? Dù đột phá cũng vô dụng.

Trích Tinh Thủ đã là vòng thứ tư!

- Làm sao lại như vậy?

Hoàng Mao Đại Hùng cũng không hiểu nổi.



Quân đoàn Biên quân số một trùng trùng điệp điệp đã tới cách đó không xa, trong chiếc thuyền màu vàng, tầng lớp thống lãnh của quân đoàn cũng đều nhìn chằm chằm vào chiếc gương giữa không trung, quan sát hình ảnh hiện ra trong đó.

- Ồ?

- Quái.

- Chuyện gì xảy ra, rốt cuộc tên dị tộc này dùng thủ đoạn gì vậy?

Bọn chúng ai cũng không thể hiểu được.

Gã tướng quân mang áo choàng màu vàng thì lại cười:

- Tốt, kéo dài thời gian càng lâu càng tốt. Chúng ta cũng sắp tới rồi. Ha ha, xem ra đúng là muốn tự tay chúng ta bắt được tên dị tộc này.



Những cường giả này của thế giới Đoạn Giác xem đều không hiểu, ngay cả Hoàng Mao Đại Hùng cũng không hiểu, thậm chí không tưởng tượng được nguyên nhân.

Mà ở trong bóng tối vô tận.

Ba đạo ý niệm đang trao đổi cùng nhau.

- Nhị muội, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

- Tỷ tỷ, sao vậy?

Ba vị Mẫu Hoàng đều thai nghén ra rất nhiều hài nhi, được chính các nàng thai nghén ra là đời thứ nhất. Có gần một nửa trong tầng lớp thống lãnh của quân đoàn Biên quân số một đều là đời thứ nhất, những gì đời thứ nhất chứng kiến, cảm nhận được thì ba vị Mẫu Hoàng cũng cảm nhận được y như vậy! Cho nên bọn họ cũng hiểu rõ toàn bộ trận chiến đó.

Mà Bối Nạp Nhĩ, thống lĩnh đội hành động đặc biệt vùng hư không thứ ba chính là hài tử của vị Mẫu Hoàng thứ hai, khi Bối Nạp Nhĩ giao thủ với Kỷ Ninh, tựa như chính vị Mẫu Hoàng thứ hai giao thủ với Kỷ Ninh vậy.

- Đây là…

- Tâm lực?

- Đúng. Tâm lực, là tâm lực! ! !

Ý niệm cường đại của vị Mẫu Hoàng thứ hai bỗng nhiên rung động, tràn ngập kích động:

- Đòn công kích vừa rồi của tên Nhân tộc có ẩn chứa tâm lực bên trong!

- Cái gì. Tâm lực?

- Tâm lực, hắn vậy mà cũng nắm giữ được tâm lực?

Hai vị Mẫu Hoàng còn lại đều kích động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.