Mãng Hoang Kỷ

Chương 860: Chương 860: Thế giới của chúng ta




Ba ba ba~~

Bốn ngọn trường tiên, giống như long xà nhảy múa, điên cuồng mau lẹ lần lướt đánh tới Kỷ Ninh, buộc Kỷ Ninh phải liên tục ngăn trở, một khi ngăn không được… chỉ sợ những ngọn roi kia sẽ quấn lấy Kỷ Ninh, hoàn toàn trói buộc lại.

Roi nhanh, nhất định Kỷ Ninh cũng phải ngăn cản nhanh.

Sáu cánh tay kiệt lực ngăn cản.

Ngăn cản càng nhanh, phải thi triển Trích Tinh Thủ càng nhiều hơn, khiến cho thần lực tiêu hao càng kinh người.

Ào ào xôn xao ~~~

Thần lực tiêu hao điên cuồng, mặc dù đã đạt tới tầng mười sáu Xích Minh Cửu Thiên Đồ, nhưng tiêu hao khi sử dụng Trích Tinh Thủ vòng thứ tư rất lớn, chỉ trong giây lát mà thần lực Kỷ Ninh đã giảm mạnh tới hơn phân nửa. Khi trước chém giết lâu như vậy cũng không tiêu hao bao nhiêu.

- Còn lại một phần ba.

- Còn lại một phần sáu.

Nhìn roi đánh tới từ bốn phương tám hướng, Kỷ Ninh tựa như rơi vào lưới roi, không thể tránh, chỉ có thể ngạnh kháng, thần lực càng ngày càng ít đi.

Đến lúc thần lực Kỷ Ninh tiêu hao hầu như không còn thì cũng là lúc Kỷ Ninh hoàn toàn bị bắt.



Trong thủy phủ, trong một không gian hư vô mờ mịt.

Hoàng Mao Đại Hùng đang ở tại đây, bên cạnh còn có bảy bóng người khác, bảy người này có hài đồng đeo vòng cổ, có lão giả hói đầu, có cô gái xinh đẹp… Cả bảy người đều tản ra khí tức vô cùng cường đại, trong số đó có cả gã Thần Ma tóc đỏ đã từng giao thủ với Kỷ Ninh.

- Đại Hùng, thiếu chủ đang lâm nguy, chẳng lẽ chúng ta cứ đứng đây nhìn?

Nữ tử xinh đẹp mặc một lớp giáp màu đen cau mày nói, long mi nàng lại có màu tuyết trắng, ánh mắt phảng phất như bò cạp độc.

- Ta đã chứng kiến Kỷ Ninh từ một tiểu gia hỏa nhỏ bé từng bước phát triển tới nay, chẳng lẽ ta không quan tâm hắn bằng các ngươi sao?

Hoàng Mao Đại Hùng cả giận nói:

- Ta được chủ nhân dặn dò, vì chủ nhân kiếm tìm truyền nhân, Kỷ Ninh chính là truyền nhân tốt nhất, ta không dám chủ quan?

- Vậy mà bây giờ ngươi lại cứ để hắn lâm vào tuyệt cảnh.

Cô gái xinh đẹp mặc áo giáp đen cũng giận dữ đáp lại.

- Chẳng lẽ các ngươi cho rằng, các ngươi bảo hộ được hắn?

Hoàng Mao Đại Hùng nói:

- Hiện tại Kỷ Ninh chọc tới là ai? Là thế giới Đoạn Giác, thế giới phế tích thượng cổ, đây chính là thế giới phế tích! Là thế lực đối địch trong trận đại chiến kia lưu lại, có thể khống chế một cái thế giới, chỉ sợ đều là do những kẻ sống sót sau trận chiến đó. Năm đó có thể sống sót… cho dù là có yếu cũng không yếu quá mức. Nói không chừng lại là tồn tại cấp độ Chân Thần Đạo Tổ! Các ngươi tính toán muốn cứu, chẳng lẽ các ngươi chống đỡ được Chân Thần Đạo Tổ?

Cô gái xinh đẹp mặc giáp đen trầm mặc.

- Tuyết Hạt.

Thần Ma tóc đỏ đứng bên cạnh mở miệng nói:

- Đại Hùng nói rất đúng, mặc dù chúng ta ra tay, cũng không nắm chắc địch nổi thế giới Đoạn Giác này.

- Tên Đại Hùng ngu ngốc này, lúc trước Kỷ Ninh bị nghiệp hỏa hàng lâm, tại sao không cho chúng ta biết?

Tuyết Hạt nhịn không được bèn mắng.

- Chẳng lẽ Kỷ Ninh cứ gặp nguy hiểm, các ngươi đều muốn ra tay?

Hoàng Mao Đại Hùng giận dữ đáp:

- Theo lời dặn của chủ nhân, chưa trở thành Thiên Thần thì chưa phải là đệ tử chân chính của chủ nhân. Mặc dù có trải qua trắc trở, cũng là khảo nghiệm của hắn, có chết thì chỉ trách hắn tài nghệ không bằng người, trách hắn vận khí không tốt. Tuy nói rằng chúng ta đều vừa mắt hắn, hắn có tiềm lực lớn, hy vọng trở thành Thiên Thần cũng lớn. Nhưng khi đó ta nào biết được Thiếu Viêm tộc lại có thủ đoạn này, trực tiếp đưa Kỷ Ninh tới vực Tịch Diệt bên cạnh thế giới phế tích thượng cổ? Lúc đó ta cho rằng, dù hắn gặp nguy hiểm, với thủ đoạn của chúng ta thì cũng có thể cứu được Kỷ Ninh, cho nên mới để mặc Kỷ Ninh gặp nguy hiểm, muốn để hắn có kinh nghiệm đối mặt trắc trở… Có điều trên thế gian này, mọi chuyện nào có được như ý mình, ai..!

- Chúng ta thu Kỷ Ninh vào thủy phủ, giấu vào thế giới của chúng ta, cho dù địch nhân có luyện hóa thủy phủ, cũng chỉ luyện hóa sơ qua, chắc sẽ không tìm thấy thế giới của chúng ta.

Cô gái xinh đẹp Tuyết Hạt nói thêm.

- Có thể tìm không thấy, cũng có thể tìm thấy.

Lão giả hói đầu nói giọng khàn khàn.

Thủy phủ có bí mật là hoàn toàn chính xác.

Năm đó Thư Hoa tiên nhân đã cảm thấy có tồn tại bí mật, Kỷ Ninh cũng phát

hiện trong thủy phủ có một số nơi bản thân chưa thể khống chế hoàn toàn, chỉ là hắn tìm không ra!

Thế nhưng Kỷ Ninh không tìm thấy….

Thì chủ nhân thế giới Đoạn Giác cũng không tìm được sao?

Thần Ma tóc đỏ trầm giọng nói:

- Bất kể thế nào, nếu như Kỷ Ninh chết đi, Trích Tinh phủ vẫn rơi vào trong tay chủ nhân thế giới Đoạn Giác. Nếu như kẻ đó đã đạt đến cấp độ Chân Thần Đạo Tổ, chắc chắn sẽ xuyên thấu qua thủy phủ, tìm được thế giới của chúng ta, đến lúc đó chúng ta cũng phải chiến đấu một trận với hắn. Nếu như chủ nhân thế giới Đoạn Giác không phải cấp độ Chân Thần Đạo Tổ, hắn sẽ không phá giải được đại trận thế giới chúng ta. Bất kể thế nào chúng ta cũng phải giao thủ một trận với chủ nhân thế giới Đoạn Giác, vậy thì cứu Kỷ Ninh, đưa hắn vào thế giới của chúng ta. Tuy lúc trước Thần Vương dặn đệ tử người đạt tới Thiên Thần, mới có thể đi vào thế giới của chúng ta. Nhưng hiện tại cũng không cần chú ý nhiều như vậy.

- Ừ.

Hoàng Mao Đại Hùng cũng gật đầu:

- Muốn tránh cũng không thể tránh, vậy các ngươi cũng chuẩn bị đi, sau khi cứu Kỷ Ninh đưa vào thế giới của chúng ta, thì chuẩn bị nghênh đón công kích của thế giới Đoạn Giác. Hy vọng chủ nhận bọn hắn có thực lực yếu, không tìm thấy thế giới của chúng ta.

- Được.

- Chuẩn bị đi.

Sắc mặt bảy người đều trở nên nghiêm nghị.

Hài đồng nãy giờ không lên tiếng bỗng nói:

- Năm đó phụ thân cho chúng ta rời đi, để chúng ta tránh một hồi đại chiến kia. Chúng ta cũng nhẫn nhịn lâu rồi, vậy giờ cùng thế giới Đoạn Giác này tranh tài một trận xem sao.

- Tranh tài một trận.

- Tranh tài một trận.

Trong mắt mọi người ở đây đều bốc lên hỏa diểm như chiến ý bừng cháy.



Trong hư không tại vực Tịch Diệt, từng chiến thuyền lớn vạn dặm hóa thành lưu quang, nhanh chóng tiến về phía trước, trùng trùng điệp điệp thuyền lớn… nhìn không thấy điểm cuối. Ở nơi trung tâm đoàn thuyền lớn này là một chiếc thuyền màu vàng.

Trong chiếc thuyền màu vàng.

Một đám đang đứng vững nghiệm nghị, cầm đầu là một gã chiến sĩ có vân đen trên sừng cong, mặc áo choàng màu vàng, sau lưng hắn có tám trăm tên chiến sĩ áo choàng tím. Đây là tầng lớp thống lĩnh của quân đoàn Biên quân số một thường xuyên tiến hành chiến tranh với thế giới khác, vô cùng dũng mãnh thiện chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.