Mãng Hoang Kỷ

Chương 219: Chương 219: Tầng thứ 7 Xích Minh Cửu Thiên Đồ. (2)




- Những thứ khác ta không biết.

Khôi lỗi đầu gỗ lắc đầu.

- Có người nào đi ra chưa?

Hứa Ly chân nhân nhíu mày hỏi.

- Ngươi có thể cảm giác được mặt đất có chấn động gì không?

Khôi lỗi đầu gỗ nói:

- Không có ai đi ra cả. Lúc trước ta cũng cảm thấy mặt đất có chấn động vài lần nhưng bây giờ thì một lần cũng không có.

Đám tám người Hứa Ly chân nhân đều biến đối sắc mặt. Một vài trận pháp có thể ngăn được âm thanh không truyền ra ngoài, nhưng chiến đấu sẽ sinh ra trấn động dưới đất nên vẫn có thể truyền ra ngoài. Ít nhất thì trận pháp nhân giai, bọn chúng cũng chưa từng nghe qua loại nào có thể ngăn chấn động của mặt đất truyền ra.

Vài lần chấn động trước đã nói lên việc bọn họ ở phía trong đã giao thủ. Nhưng bây giờ một lần cũng không có. Mà lại thêm tin tức chúng ta nhận được về việc rất nhiều mệnh giản của những Tử Phủ tu sĩ ở bên trong đều bị vỡ nát. Hứa Ly chân nhân khẽ nói:

- Khả năng lớn nhất chính là bọn họ đã chết rồi.

- Chân nhân, làm sao bây giờ?

Những người khác đều nhìn về phía Hứa Ly chân nhân.

Bảy người này đều là những người được Hứa Ly chân nhân tiện đường mời theo về hội tụ ở Tuyết Long Thành.

Lúc trước có tống cộng mười chín tên Tử Phủ tu sĩ, hai con Tử Phu linh thú. Vậy mà tất cả đều im hơi lặng tiếng biến mất trong đại trận.

- Không thế tùy tiện xông vào.

Hứa Ly chân nhân khẽ nói.

- Nông Tử Đạo sư diệt cực kỳ am hiểu trận pháp. Ngay cả ta cũng không bằng nó. Mà Đồng Ngọc sư diệt cũng có thần thông trong người nên có chiến lực kinh người, Thần Ma luyện thể có sức sống còn mạnh mẽ hơn nhiều. Hai người bọn họ đi vào mà còn chưa có tin tức gì thì chúng ta cũng không thể nào tùy tiện xông vào được.

Bảy người khác đều gật đầu đồng ý.

- Trước tiên ta thử dùng lực phá, xem có thể phá được đại trận này hay không.

Hứa Ly chân nhân nhìn về Ngưu Giác Sơn ở phía xa xa, bàn tay lật lên lấy ra một cái ấn (con dấu). Ấn này vừa thoát ra khỏi bàn tay thì phóng to lên. Rất nhanh nó đã biến thành một cái ấn rộng hơn trăm trượng treo lơ lửng phía trên Ngưu Giác Sơn.

Rơi!

Hứa Ly chân nhân chỉ về phía xa xa.

Trời đất xung quanh biến đối. Bầu trời vốn có ánh sáng nắng đỏ bỗng biến thành một vùng tối đen. Trên bầu trời tối đen, từng ngôi sao tỏa ra ánh sáng, ở giữa những ngôi sao có một vầng trăng sáng chói. Từ trăng sáng, một bàn tay to vươn ra nắm lấy cái ấn dài rộng trăm trượng kia.

Lập tức đập mạnh xuống!

Uỳnh!

Nện thẳng xuống một vùng sương đen trên dưới chân núi Ngưu Giác Sơn. Mặt đất xung quanh đều bị chan đông. Bàn tay từ ánh trăng kia lại đập một cái, con dấu lại nện xuống.

Đám người Kỷ Cửu Hỏa thấy trời đất biến đổi, mặt trời đang chiếu sáng biến thành ánh sáng sao thì lập tức giật mình nói:

- Vạn Tượng chân nhân!

- Làm sao lại có cả Vạn Tượng chân nhân. Xung quanh Yên sơn cũng chỉ toàn là chi nhánh của Tuyết Long Sơn. Trong đám chi nhánh này đều toàn Tử Phủ tu sĩ, tại sao lại có cả Vạn Tượng chân nhân thế này? Vạn Tượng chân nhân chính là thành phần nòng cốt của tông môn Tuyết Long Sơn. Tại sao lại có thể xuất hiện ở đây được.

Kỷ Lưu Chân trợn trừng mắt ra nhìn.

Từng người Kỷ tộc đều cực kỳ kinh ngạc.

Bọn họ không thể tin nổi.

- Mau, mỗi người tới một phần của đại trận.

Kỷ Cửu Hỏa ra lệnh.

- Vạn Tượng chân nhân kia định dùng con dấu ở bên ngoài dùng lực phá đại trận của ta. Việc đó chỉ là nằm mơ. Khoảng cách xa như thế Dù là Vạn Tượng chân nhân làm phép chắc cũng chỉ phát huy được một phần thực lực mà thôi, với thực lực như vậy, nếu chúng ta liên thủ cộng thêm Minh Long Tỏa Thiên Trận thì nhất định có thế ngăn lại.

- Có nên gọi Kỷ Ninh không?

Ảnh bà bà nói.

- Không cần, Địa Long, ngươi theo chỉ dẫn của ta đi về hướng Bắc.

Kỷ Cửu Hỏa ra lệnh.

- Từ giờ trở đi. Ngươi tạm thời thay thế phần đuôi rồng quan trọng của Minh Long Tỏa Thiên Trận.

- Dạ.

Gã giáp xanh đáp.

Yêu quái dù lúc đầu có yêu lực nhưng một khi mở Tử Phủ về sau thì cũng đều là nguyên lực Tử Phủ hết. Địa Long này lại là Tử Phủ viên mãn nguyên lực còn nhiều hơn cả Kỷ Ninh!

Rơi! Hứa Ly chân nhân ở phía xa xa chỉ.

Bàn tay to lớn từ ánh trăng cầm lấy con dấu đập xuống Ngưu Giác Sơn thêm một nhát nữa. Nhưng lúc này bỗng có một tiếng rồng ngâm vang lên. Chỉ thấy một cái đuôi rồng mau đen khổng lồ nhấc lên. Đuôi rồng khổng lồ này vươn ra ngoài đám sương đen, trực tiếp đón lấy con dấu đang nện xuống.

Uỳnh!

Con dấu màu đen nện xuống đuôi rồng làm cả phần đuôi rồng chấn động nhưng vẫn ngăn được.

- Đuôi rồng màu đen?

Hứa Ly chân nhân nhíu mày. Lại có thế ngăn được Pháp Tướng của ta làm phép sao. . .

Người tu tiên đều có hạn chế về khoảng cách điều khiển pháp bảo tấn công. Khoảng cách càng xa thì uy lực càng nhỏ. Vạn Tượng chân nhân có thể dùng Vạn Tượng Pháp Tướng của mình để làm phép với khoảng cách cực xa. Đương nhiên uy lực sẽ không thể bằng với việc làm phép ở gần mình được. Giống như Mộc Hiểu chân nhân lúc trước dùng Vạn Tượng Pháp Tướng bắt lấy cổ trùng Bột Tử Thiện vậy.

- Đây là trận pháp gì vậy?

Hứa Ly chân nhân nhíu mày.

- Chỉ có một vài tên Tử Phủ tu sĩ với một cai trận pháp mà có thể đỡ được Pháp Tướng làm phép sao? Trận pháp này. . .

Với kiến thức của mình, hắn không thể nào biết được đây là trận pháp gì.

Bảy tên Tử Phủ tu sĩ bên cạnh cũng mang vẻ mặt đầy nghi hoặc thấp thỏm bất an. Cái đuôi rồng lộ ra kia rốt cuộc là trận pháp gì?

Đám người Kỷ Cửu Hỏa dựa vào trận pháp tạo được Minh Long. Nhưng thật sự đỡ được con dấu này thì bọn họ cũng phải dồn hết sức ra.

- Không biết hiện giờ Kỷ Ninh tu luyện thế nào rồi. Không chừng lại đang vào lúc quan trọng.

Kỷ Cửu Hỏa vừa muốn Kỷ Ninh trở lại, nhưng lại cũng lo lắng phá hỏng việc tu luyện của Kỷ Ninh.

Một vùng âm u trong trận pháp.

Kỷ Ninh đang ngồi khoanh chân, đầu óc hoàn toàn đắm chìm trong ảo diệu của âm dương chuyển hóa. Hắn không ngừng phân tích tới mức sau khi thâm nhập vào bên trong thì gần như quên mất việc xung quanh. Thậm chí lúc trước con dấu nện làm mặt đất chấn động cũng không làm hắn chú ý tới. Mà đám người Kỷ Cửu Hỏa cũng thao tác con Minh Long khổng lồ vây quanh hộ pháp cho Kỷ Ninh.

Âm không rời dương.

Dương không rời âm.

Rồng lên cao cũng phải bay xuống, sau ngọn sóng chính là bụng sóng. . .

- Chỉ có âm dương chuyển hóa thì mới có thể tạo ra sức sống vô tận.

Trong nháy mắt, Kỷ Ninh đã hiểu ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.